Một thế giới nơi địa lý một quốc gia mạnh chi phối hoàn toàn nền kinh tế thế giới.
Thế giới lúc này phân theo khu vực gồm: Khu B, khu Đ, khu T và khu N cùng khu TR.
Bảo Bảo, một cậu thanh niên lớp 11, sinh sống ở một vùng quê nghèo. Nơi ở thì thiếu thốn, không chỉ gia đình cậu mà mọi người đều như thế.
Ở một nơi thế này, vùng quê của thành E1, cậu không bị gò bó bởi sự nghèo khó mà cậu luôn vươn ước mơ đưa vùng quê hẻo lánh này vươn lên với thế giới.
Thành E1 nằm ở vùng đất đồng bằng rộng lớn, diện tích tương đối nhỏ chỉ khoảng 1000 người dân. Cuộc sống quanh năm với những hạt lúa, hạt đậu. Con người lạc quan yêu đời, vui vẻ bên gia đình.
Bảo Bảo năm nay đã học được 1 học kỳ, cậu không quá giỏi trên lớp, sống tương đối mở lòng với mọi người.
Tiết 3 của thứ 4. Reng reng, đó là tiếng chuông vào tiết 3.
Nghiêm! Lớp trưởng hô.
Mọi người từ từ đứng dậy, cô giáo trẻ với cặp kính nâu, quần tây nâu, ba-lô nâu và áo sơ mi tay ngắn chấm bi màu vàng. Đây là cô giáo dậy địa lý của lớp Bảo Bảo, cô tên Linh.
Cô Linh cười nói: ngồi đi mấy đứa.
Mọi người ngồi xuống, Bảo Bảo cũng vậy.
Cô Linh quay lại sau ghế, mở cái ba-lô màu nâu ra, trước hết cô lấy quyển sách lớn đề: Bản đồ-chiến lược. Sau đó cô vọng xuống: Trả bài nhe mấy đứa.
Nghe thế cả lớp im bạch, trong lúc đó có tiếng thì thầm ở bàn cuối, bàn của Bảo Bảo.
Một giọng nữ phát lên: Mày lên đi, cứu lớp một pha tử.
Đó là âm thanh của Trúc, bạn cùng bàn.
Nghe vậy Bảo Bảo trả lời: Thôi mày, tao cũng rén.
Hai người họ còn đang nói cô gọi người đầu tiên. Đó là Phi, một bạn nam cao ráo đẹp trai và học giỏi.
Phi đứng lên, cầm vở trong tay từ từ lên bục giảng, vừa đi cậu ấy vừa đọc nhẩm lại nội dung.
Lên tới nơi cậu ấy vẫn mở nụ cười hầu như chỉ lúc ngủ nó mới tắt quá. Cậu ấy luôn cười như vậy.
Cô Linh nó: Rồi nha, câu đầu tiên cho cô biết đây. Chúng ta đang sống ở khu nào.
Phi nhìn xuống mọi người với ánh mắt cầu cứu, tình hình có vẻ không ổn. Mọi người ngồi dưới ra hiệu là khu TR cho Phi.
Cô Linh cất lời: Thôi được rồi mấy em, để bạn trả lời.
Sau một lúc cậu ấu cũng nói: Dạ khu TR.
Cô gật đầu hỏi thêm: Thế khu có diện tích và dân số bao nhiêu so với các khu khác nào?
Đến đây ngay cả Bảo Bảo ngồi dưới cũng ngạc nhiên vì đây là câu mở rộng không phải ai cũng rảnh như cậu ta mà so sánh từng khu.
Lúc này cả lớp cũng không ai biết. Sau một lúc cô nói: Được rồi, câu cuối nha.
Phi gật đầu lia lịa.
Cho cô biết địa hình và điều kiện thuận ở thành E1.
Suy nghĩ một lúc Phi ấp úng nói..
Ờm..nó...không cao.
Cô: Cái gì không cao?
Phi: dạ...đất không cao, đất mầu mỡ thuận lợi trồng lúa ạ.
Cô: Hừm, được rồi về chỗ đi.
Phi thở phào nhẹ nhõm.
Lớp trưởng lúc này hỏi cô: Bạn được nhiêu điểm vậy cô.
Cô mở quyển sách to bành kia ra rồi trả lời : 7 điểm thôi.
Mọi người nói: Được rồi, trên trung bình.
Phi cũng nhẹ người, câu số hai khó ghê_ Phi nói.