Chereads / Từ Khóa Đỉnh Nhất / Chapter 9 - Chương 8: Cung và Thể siêu cấp

Chapter 9 - Chương 8: Cung và Thể siêu cấp

Ánh sáng vàng khè chiếu qua chiếc đèn cũ kĩ treo lủng lẳng trên trần nhà rọi xuống đôi mắt của Cray khi anh ta nhìn ra phía đằng sau, bóng hình của một người đàn ông khoác lên mình một chiếc áo thun trắng nhưng lấm len bùn đất như thể hắn ta chẳng hề cẩn trọng việc bảo quản chiếc áo cho sạch sẽ vậy, thế nhưng chiếc quần vải sẫm màu mà hắn mặc lại trông mới toanh cùng với đó là chiếc thắt lưng da lộ ra bởi cái nết áo trông thô thiển hết sức. Mặt hắn đeo lên chiếc kính râm và khẩu trang đen mang vẻ bí ẩn và có vẻ là để che dấu đi danh tính của bản thân hắn

Với một thân hình trai tráng mà khi hắn bước tới, trông hắn thật bảnh bao một cách lạ thường. Những tên nhân viên bị trói chặt trong sợi dây thừng bất ngờ khi trông thấy hắn ta, với một vẻ mặt lạnh ngắt không một giọt máu, chúng thốt lên:

"Sếp!!"

Chỉ cần nghe cái từ "Sếp" đó, Cray đã bắt đầu cảm thấy một sự hứng thú trào dâng bên trong lòng, cái sự hứng thú đó thôi thúc anh ấy mau chóng mở lời ra và xác nhận ngay lập tức việc kẻ kia đúng như bọn nhân viên quèn đó nói không.

"Vậy ngươi là kẻ điều hành nơi đây sao?"

Hắn ta bước đi lẳng lặng qua người của Cray, cái hành động đó như thể đang khinh thường mà chẳng thèm trả lời vậy, điều đó khiến Cray nhận ra bản thân có vẻ đã ăn một trái bơ to đùng và dù chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên, anh ấy đã bắt đầu có cái cảm giác ghen ghét cái tên vừa bước qua mình.

Hắn ta vẫn tiếp tục bước tới phía những tên nhân viên quèn đó và rồi hắn đưa tay lên mặt, từ từ gỡ bỏ chiếc kính và khẩu trang ra, để lộ khuân mặt của một gã đàn ông trưởng thành nhưng điểm đặc biệt trên gương mặt hắn chính là một vết sẹo dài và rộng khiến hắn trông thật nguy hiểm nhưng vẫn phải để lại một thắc mắc lớn về việc tại sao hắn có được nó cũng như vì sao nó lại có thể to đến lố bịch như vậy.

Cray quay người nhìn thẳng tới bóng lưng của hắn ta và hắn ta cũng bất chợp quay người hắn lại. Một vết sẹo thật dài làm sao là những gì Cray nghĩ khi trông thấy khuôn mặt hắn, sở dĩ anh ấy không tỏ ra bất ngờ cũng bởi anh ấy đã làm việc này quá lâu để có thể bị bất ngờ bởi thứ nhỏ nhoi như vậy. Gã đàn ông kia bắt đầu mở miệng ra, trả lời câu hỏi của Cray với một chất giọng trầm và cứng nhắc, kết hợp với cái bản mặt của hắn thì đúng chất một kẻ khó gần.

"Tên ta là Jake và phải, ta điều hành nơi này"

"Thú vị đó, ngươi không hề bất ngờ gì khi có tới 3 kẻ của Cục đang ở ngay đối diện mình"

"Sao ta phải bất ngờ cơ chứ? Ta luôn sẵn sàng đón tiếp những kẻ các ngươi mà"

Lúc này ánh mắt của Cray đảo tới một vật tròn được Jake nắm trong lòng bàn tay hắn, trông nó có vẻ là một hộp kính chuyên dùng để đựng các mẫu vật trong phòng thí nghiệm thế nhưng nó lại chứa một thứ gì đó màu đen đục đến bất ngờ, như thế nó đang được sử dụng để đựng một loại chất lỏng kì lạ nào đó khó lý giải được nếu chỉ quan sát bằng mắt thường.

"Vậy chắc ngươi không phiền nếu ta hỏi về thứ ngươi đang cầm trong tay nhỉ?"

"Thứ này ấy hả? Nè"

Hắn chẳng mảy may gì mà tung vật đó thẳng tới phía Cray, anh ta vội chộp lấy nó một cách an toàn trong hai lòng bàn tay của mình. Cray khẽ mở bàn tay ra để quan sát thứ mình vừa chộp lấy một cách cẩn thận, đúng như dự đoán từ trước, nó là một hộp kính đựng mẫu vật thế nhưng thứ nó đựng không chỉ là một chút ít chất lỏng mà nó đựng đầy cái thứ chất lỏng đen đục đó và cách đóng nặp có phần thô thiển nhưng nhờ một phép màu nào đó mà nó đã không bị rơi ra sau cú ném vừa rồi.

Thứ này…mình biết nó

"Hợp chất D sao?"

"Chính xác, hợp chất gây nghiện cho các siêu năng lực gia và ta cũng sẽ chia sẻ luôn với ngươi điều này, pha chế hợp chất D với chất kích thích năng lực loại yếu và bán chúng ra ngoài thị trường, những gã đần độn mua phải chúng sẽ càng ham muốn chúng hơn và qua đó tạo ra nhiều lợi nhuận nhất có thể"

"Thứ quý giá này mà ngươi cũng dám trao cho ta cơ à? Cảm ơn nhé"

Cray mỉm cười tưởng như đã tuôn ra một câu mỉa mai tới Jake thế nhưng Jake vẫn chẳng thay đổi sắc mắc gì cả, hắn ta tiếp tục nói:

"Cứ giữ lấy đi, đằng nào thì ngươi cũng chẳng dám phá hủy một mẫu vật quan trọng như vậy đâu đúng chứ? Hơn nữa, ta cũng sẽ sớm đòi lại nó thôi"

Một trong những tên nhân viên đã thành công cắt đứt sợi dây trói buộc chúng bằng một con dao. Trong khoảnh khắc khi Jake ném chiếc hộp tới phía Cray, hắn đã lén đưa cho tên đó con dao găm mà hắn luôn giấu sẵn trong túi quần mình và giờ, chúng đã nhảy xổng ra như những con thú được thả tự do sau khi cầm tù, chúng sử dụng các năng lực của bản thân nhằm tấn công nhóm Cray.

Cray và Luna vẫn bình thản nhìn việc đó xảy ra mà chẳng buồn động tay trong khi ấy Kain có vẻ là người duy nhất cảm thấy bất ngờ xen lẫn bối rối đến nỗi cậu ấy vội triệu hồi ra thanh kiếm kim phút của bản thân ra để đề phòng.

"Hết giờ chơi rồi ha? Đất sét: Nhân bản"

Cray đưa tay ra phía trước thẳng và rồi từ cơ thể anh ấy, từ đầu tới chân tất cả đều như ám lên một màu nâu và thứ màu nâu đó liền tách ra khỏi cơ thể anh ấy tạo thành một hình dáng trông hệt như Cray, chỉ khác chỗ nó được cấu tạo từ đất sét. Với cách thức nhân bản vậy, chẳng mấy chốc số lượng hai phe đã ngang nhau và rồi cả hai đều lao vào giao chiến với nhau.

Kain cũng cầm chắc thanh kiếm và tiến từng bước tới nhưng liền bị Cray đưa tay ra ngăn lại.

"Chờ lệnh đi, đừng manh động khi chưa biết đối thủ mang sức mạnh gì"

Sở dĩ cảnh giác như vậy là bởi Cray có thể cảm nhận được có một sự bất thường ở con người Jake khiến anh ta không dám để đồng đội lên trước mà thay vào đó chiến đấu thay phần họ. Các phân thân đất sét ở phía trước đều cho thấy một khả năng vận dụng thân thể linh hoạt khi mà chúng đều có thể biến đổi cánh tay, đôi chân hay cả thân thể thành nhiều hình dáng khác nhau giúp chúng chiến thắng trận chiến một cách dễ dàng. Kain nghe vậy cũng chỉ có thể làm cho thanh kiếm tan biến đi và lui người về sau chờ đợi mệnh lệnh của Cray.

"Cung và tên vũ trang: Vô hạn cung"

Chờ đợi đủ lâu, cuối cùng Cray đã có thể trông thấy Jake sử dụng từ khóa của hắn ta lần đầu tiên, một cây cung mang màu bạc với dáng vẻ như loại cung dùng trong thể thao nhưng lại xen lẫn với vẻ cổ xưa của những mẫu cung từ thời trung cổ, hai phần đỉnh của cây cung đều gắn vào nó một lưỡi dao tưởng như lạc quẻ nhưng lại hợp với màu bạc của cây cung một cách bất ngờ. Vẻ đẹp của cây cung như thể bị phản bội bởi chiếc đèn ánh vàng trên trần nhà cứ đung đưa mãi do rung chấn của nhiều người chiến đấu trong một không gian hết sức chật hẹp này.

Jake bắt đầu cầm lấy dây cung bằng tay trái, dây cung được căng ra một cách dễ dàng nhờ vào những chiếc ròng rọc nhỏ gắn ở hai đầu cây cung giúp việc thực hiện động tác kéo cung trơn tru hơn hẳn. Những luồng ánh sáng xanh dương tụ lại theo từng khoảnh khắc dây cung được kéo căng ra và rồi khi đạt tới độ căng nhất định, chúng hình thành lên một mũi tên lấp lánh sáng xanh dương, tỏa sáng xung quanh làm lu mờ đi cái ánh vàng xấu xí đó, làm cây cung tỏa sáng lên hơn bao giờ cả,

Jake liền thả tay ra, lực đẩy mạnh mẽ đưa mũi tên bay với vận tốc nhanh chóng, tạo thành một dải đường xanh dương trông thật tuyệt đẹp nhưng cũng thật chết chóc làm sao. Mũi tên xuyên qua từng tên nhân viên của hắn một cách chuẩn xác nhất có thể và điểm đến của nó là xuyên qua đầu của một trong các nhân bản của Cray.

Nhân bản đất sét đó ngay khi nhận đòn chí tử liền trĩu cơ thể xuống như tan chảy ra và cuối cùng trở thành một mớ đất sét gọn trên mặt đất. Mũi tên cũng theo đó rơi xuống theo nhưng nó đã tan biến đi trước khi nó có thể chạm tới mặt đất. Chứng kiến được khả năng bắn cung điêu luyện đó làm Cray vừa khâm phục nhưng cũng đồng thời cảnh giác cao độ hơn bởi anh ấy sẽ chẳng thể biết được liệu bản thân có phản ứng kịp không hay sẽ phải kết thúc như nhân bản đó, một đòn xuyên qua đầu kết liễu tức thời. Nghĩ thôi đã thấy sợ rồi đó Cray nghĩ bụng nhưng vẫn cố giữ tâm trạng tốt nhất có thể.

"Cung và tên: Thập liên tên – Xuyên phá"

Một chiêu thức đã được Jake thi triển, mũi tên ánh sáng thứ hai đã được phóng ra và rồi nó liền phân tách ra thành mười mũi tên một lúc. Lúc này Cray đã nhận thấy được cái sự đáng sợ của những mũi tên này, chúng có khả năng tự định hướng và đảm bảo luôn nhắm trúng mục tiêu.

Một nhân bản đất sét đã cố gắng né người để tránh mũi tên xong mũi tên đã bẻ hướng một cách thần kì giữa không trung và lại xuyên qua đầu nhân bản đó. Trận chiến chẳng mấy chốc đã trở thành một chiều và giờ đây Kain đã hiểu ra được hành động ngăn cản của Cray là hoàn toàn có chủ đích. Cray lúc này quay đầu lại một cách vội vã, tâm trạng anh ấy lúc này như rối tung lên nhưng Cray vẫn cố giữ sự bình tĩnh của một nhóm trường.

"Rút lui ra ngoài, nhanh!"

Jake giương cung và bắn một mũi tên về phía Cray, nó xuyên qua như một vệt sáng hướng thẳng tới đầu của Cray, đồng thời Jake nói:

"Đừng hòng làm vậy"

Cray nắm chặt tay và vung nắm đấm xuống đất, nguồn năng lượng mang màu nâu truyền xuống mắt đất và rồi chúng liền ngưng lại.

"Đất sét: Tường chắn"

Phần mặt đất được truyền năng lượng liền biến đổi thành đất sét nâu và chúng lập tức nở ra xung quanh rồi cuối cùng tạo hình một bức tường đất sét đầy kiên cố. Bức tường được tạo nên ngay khoảnh khắc mũi tên chuẩn bị bay tới đầu Cray giúp anh ấy chặn được nó và giữ được tính mạng của bản thân. Sức công phá của mũi tên đủ mạnh để xuyên phần đầu của nó qua bức tường bằng đất sét đó thế nhưng nó lại không hề đủ mạnh để có thể tiếp tục tiến tới mục tiêu của mình.

Mũi tên không quá mạnh và hoàn toàn có thể bị ngăn cản lại sao?

Điều đó cũng cho thấy việc mũi tên chỉ có khả năng tấn công đơn mục tiêu nhưng lại hoàn toàn bị chắn lại, một đặc tính cơ bản của mũi tên bình thường.

Cray nắm chặt lấy ba ngón tay, để lại hai ngón trỏ và ngón giữa dính chặt vào nhau, anh ấy đưa ngón tay ra trước mặt định làm điều gì đó thế nhưng liền ngưng lại ngay và hạ tay xuống.

"Anh còn chờ gì nữa vậy Cray?"

Giọng nói của Kain khiến Cray đổi ý và anh ấy quyết định lựa chọn rút lui cùng với họ. Họ mau chóng di chuyển ra bên ngoài qua lối đi cũ trong khi đó thì Jake liên tục phóng những mũi tên tới phía bức tường chắn, bức tường không thể chống chịu trước hàng loạt đòn công kích như vậy và rồi nó cũng đã phải tan vỡ trước những mũi tên của Jake. Jake liền chỉ tay thắng tới hướng Cray rút lui và nói:

"Bắt chúng"

Những gã nhân viên của hắn liền hứng khởi đuổi theo như những con thú khát máu mong muốn xé xác con mồi ra. Chúng lao nhanh như tên ra khỏi miệng khu mỏ chỉ để trông thấy Kain đang đứng chờ đợi chúng với thanh kiếm kim phút nắm chặt lấy bên tay phải. Ánh nắng chói chang làm đôi mắt của chúng choáng ngợp sau khi đã phải hoạt động trong cái thứ ánh sáng yếu kém bên trong hầm mỏ kia, và cũng dưới cái nắng gay gắt đó, Kain rơi tùng giọt mồ hôi xuống cho thấy một sự lo lắng xen lẫn với sốt ruột bên trong tâm trí cậu bé.

Jake lúc này cũng đã đi ra bên ngoài, trước cái nắng gay gắt hắn chỉ đơn giản cởi bỏ chiếc áo thun hắn vẫn đang mặc ra, để lộ một cơ thể cường tráng sau chiếc áo ba lỗ trắng nhưng thấm đẫm mồ hôi của hắn, giữ chiếc kính râm trong tay đã đủ lâu nên hắn liền đeo lên ngay sau khi cởi áo. Hắn trông thấy Kain một mình chiến đấu làm hắn có chút thất vọng, một tâm trạng chán nản hiện rõ trên khuôn mặt của hắn ta.

"Ta đoán là hai đứa kia cao chạy xa bay rồi nhỉ? Thôi thì ta sẽ xử lý nhóc vậy"

"Nếu vậy thì ngươi đoán sai rồi đó"

Bóng râm bỗng xuất hiện che đi cái nắng chói chang trên đầu của Jake và đồng bọn của hắn khiến cho hắn ta cảm thấy bất ngờ. Thế quái nào ở vùng hoang này lại có bóng râm? Mặt trời đang ở ngay trước mặt cơ mà? Hắn ta thắc mắc khi ngẩng cao đầu hắn lên, hắn ta liền mở to mắt ra kinh ngạc trước thứ hắn trông thấy.

Chỉ trong khoảnh khắc trước khi Jake cùng đồng bọn hắn đi ra khỏi hang, Cray đã bàn với Kain và Luna về một kế hoạch siêu thiên tài mà anh ấy nghĩ ra để tóm gọn cả rổ cá.

"Vậy cậu sẽ làm mồi nhử nhé Kain"

"Ơ!? Nhưng mà…"

"Thôi nào, tôi tin cậu sẽ làm được mà"

"Vậy thì anh hãy yên tâm đi, em sẽ làm tốt vai trò vậy"

Nụ cười cùng ngón cái giơ lên của Cray khiến Kain chẳng thể làm gì được hơn ngoài việc đồng ý với quyết định đó của Cray và thế là cậu liền gọi ra thanh kiếm kim phút của bản thân. Luồng năng lượng tỏa ra từ lòng bàn tay dần hình thành hình dạng thanh kiếm và Kain nắm chặt nó. Ngay sau đó Cray và Luna liền thực hiện việc của họ.

"Mặt trăng: Trọng lực bề mặt mặt trăng"

Đầu tiên họ nhảy lên trên mỏm đá, cú bật của họ cao một cách bất thường như thể trọng lực xung họ đã yếu đi và ngay khoảnh khắc họ bám vào mỏm đá ngay trên khu mỏ, Jake cũng đã ra bên ngoài và bắt đầu cởi chiếc áo của hắn ra. Cray lập tức tạo ra một số lượng lớn đất sét ngay trên đầu của bọn chúng và khi Jake nhận ra, đã quá muộn cho hắn.

Khối đất sét to lớn rơi xuống với tốc độ kinh hoàng, đủ sức đè bẹp bất cứ kẻ nào ở phía bên dưới nó. Đứng trước thứ như vậy, Jake có phần run tay nhưng hắn vẫn quyết không chịu thua mà giương cung lên bắn.

"Cung và tên: Mũi tên nổ"

Ánh sáng tỏa ra từ mũi tên của hắn liền thay đổi sang một màu cam nhạt và hắn liền phóng tũi tên đó cắm thẳng tới chỗ đất sét đó. Ngay khoảnh khắc va chạm, mũi tên đã phát nổ làm một phần của mảng đất sét đó bị tách ra thế nhưng chớ trêu thay, những gã nhân viên của hắn khi đã tưởng như chạy được khỏi tảng đất sét kia thì nhờ có lực đẩy từ vụ nổ mà khiến chúng hứng trọn lấy một cách đầy đau đớn.

Cả tảng đất sét đó đều đè bẹp dí những tên nhân viên kia chỉ trừ đúng Jake thế nhưng tình hình của hắn ta cũng chẳng khá khẩm hơn khi mà giờ đây hắn đã lâm vào tình thế một chọi ba. Dù vậy khuôn mặt của hắn lại khẽ nở một nụ cười mà dang rộng hai tay ra và nói:

"Các ngươi có giỏi thì nhào vô đây nào!"

Kain lập tức lao nhanh tới phía hắn trong khi Cray và Luna mới chỉ vừa đáp đất sau khi nhảy từ trên mỏm đá xuống. Kain vung lưỡi kiếm của mình nhắm thẳng tới cây cung của Jake một cách đầy mạnh mẽ và quyết đoán, thế nhưng Jake lại chẳng lo sợ việc vũ khí của mình bị phá hủy. Hắn ta lập tức nắm chặt lấy cây cung và sử dụng lưỡi dao ở trên đầu cây cung chém vào thanh kiếm của Kain, đồng thời hắn cũng lui lại.

Nhát chém của hắn có thể nói chẳng là gì so với Kain thế nhưng hắn ta vẫn tỏ ra đầy tự tin khi chiến đấu với cây cung của hắn. Hắn lập tức chiếm lấy thế chủ động và vung lưỡi dao ở hai đầu cây cung liên tiếp, uy thế về tốc độ của hắn đã vượt qua nhược điểm về sức mạnh của cây cung, tùng cú vung đều khiến Kain không thể kịp đỡ lấy mà chẳng mấy chốc nhận lấy một vết chém nông vào người.

"Đồng hồ vũ trang: Kiếm kim giây"

Thanh kiếm kim phút bỗng chốc chuyển thành nguồn năng lượng xanh lục và rồi tự nắn lại hình dạng của nó, chuyển hóa thành thanh kiếm kim giây. Nhờ đó, tốc độ của đỡ đòn của Kain đã tăng lên giúp cậu ấy có thể chống lại những nhát chém nhanh chóng của jake và phản đòn lại.

Cray trông thấy vậy cũng tỏ ra thích thú nhưng anh ấy chỉ đứng ngoài mà theo dõi, điều đó khiến cho Luna cảm thấy có phần khó hiểu.

"Anh không tính giúp sao?"

"Không, hãy để cho ngôi sao của chúng ta tỏa sáng đi"

Jake bắt đầu chuyển cách thức tấn công của hắn khi mà với mỗi cú vung cây cung của hắn, hắn liền kéo căng dầy rồi chĩa thẳng cây cung vào mặt của Kain và nhả ra, mũi tên của hắn bay tới Kain ở cự ly gần một cách đầy bất ngờ.

"Đồng hồ thời gian: Tăng tốc thời gian"

Vạn vật trước mắt Kain chậm dần đi, thời gian của cậu ấy đã tăng nhanh lên giúp Kain di chuyển với một độ nhanh chóng, né tránh mũi tên và vung kiếm chém vào giữa cây cung, chia nó ra làm đôi ngay trước khi khả năng tăng tốc của cậu hết hiệu lực.

Ngay khi trở lại bình thường, Kain lập tức vung thanh kiếm thêm một lần nữa hướng tới cây cung nhưng Jake lập tức nắm lấy phần đầu còn lại, lợi dụng việc cả hai phần bị tách ra vẫn gắn với nhau nhờ dây cung mà hắn đã vung phần kia tới phía của Kain.

Kain đành phải lui người ra sau để tránh lưỡi dao chém thẳng vào mặt mình thế nhưng việc đó đã tạo cho Jake một thời cơ thích hợp.

"Vậy ra đã tới lúc rồi nhỉ?"

Cơ thể Jake bỗng phát ra những nguồn năng lượng kì ảo, chúng nồng nặc và mạnh mẽ tựa như thổi lên một ngọn gió lớn làm mái tóc cắt tỉa gọn gàng của hắn cũng dần rối cả lên.

Kain cũng phải choáng ngợp đến nỗi bất động trước nguồn năng lượng to lớn đó của hắn ta, cậu chẳng dám manh động gì mà chỉ dám đưa ánh mắt nhìn Jake.

Những nguồn năng lượng đó mang trong mình một sắc bạc xen lẫn với các sắc màu sặc sỡ khác như đỏ, lam,…, thế nhưng điểm đặc biệt của chúng đó là chúng đều hướng thẳng lên bầu trời, mây đen kéo tới như thể bị thu hút bởi những nguồn năng lượng mạnh mẽ đó và khi những đám mây xoay quanh cột năng lượng kia, chúng như tạo nên một lỗ thủng tròn trên bầu trời.

"Thể siêu cấp: Triệu hồi đại cung"

Khi những luồng gió mạnh mẽ nổi lên, cơ thể của Jake dần lơ lửng lên trên không trung bởi một lực vô hình nào đó, những nguồn năng lượng cũng dần tụ lại dưới chân hắn.

Ngay khi cơ thể hắn ngưng tỏa ra năng lượng cũng là lúc từ bên trong cái lỗ trên trời, một cây cung khổng lồ dần dần hạ xuống. Cây cung đó như thể một bản sao phóng to của thứ vũ khí đã gãy của hắn.

Phần năng lượng dưới chân hắn ta cũng tạo thành hình dạng một bàn tay khoác lên một lớp giáp xanh rỉ sét tựa như chính cái cách chủ nhân của nó đối xử với áo quần của mình vậy, không hề được chăm sóc tử tế. Nó đưa hắn lên trên cây cung và đồng thời hai bàn tay trái và phải khác cũng hiện ra từ bên trong cái lỗ trên trời.

Đứng trên không trung, Jake tỏ ra một dáng vẻ đầy kiêu hãnh với một tam trạng hết sức tận hưởng điều đó.

"Hãy chiêm ngưỡng thứ sức mạnh này! Cung và tên: Vạn liên tên"

Jake cầm hai phần phân tách của cây cung lên và gắn chúng vào với nhau, với một luồng sáng bạc tỏa ra, cây cung đã trở lại với vóc dáng vốn có của nó. Hắn liền giương cung lên và kéo dây cung hết cỡ, cùng lúc đó đôi bàn tay lơ lửng trên mây cũng bắt đầu kéo dây cung theo. Từ trong không khí hiện lên hàng vạn nguồn năng lượng mang sắc màu khác nhau tựa như những tinh linh trên bầu trời đen tối u ám, lần này những nguồn năng lượng đó thay vì tập trung vào cây cung bạc nhỏ bé kia, chúng đã tụ lại quanh cây cung khổng lồ kia, tạo thành một mũi tên mang màu trắng toát lên vẻ thần thánh. Jake nắm chặt lấy dây cung và chuẩn bị thả ra.

Cray sau khi đã theo dõi hắn đủ lâu đã tiến tới phía của Kain và đặt một tay lên vai cậu ấy, cắt ngang đi tâm trạng trầm trồ của Kain.

"Cái trò đó, anh đây cũng làm được"

Ngay tức khắc từ bên trong người Cray cũng bắt đầu tỏa ra thứ năng lượng tương tự như của Jake nhưng thay vì mang lại một cảm giác hùng vĩ, sợ hãi cho bất cứ kẻ nào trông thấy nó, chúng đem tới sự ấm áp và dịu dàng hơn.

"Thể siêu cấp: Triệu hồi lính đất sét"

Jake thả tay ra, cây cung khổng lồ đã bắt đầu phóng cái mũi tên của nó thẳng tới chỗ của Cray. Ngay lập tức trên không trung, mũi tên liền nổ tung tạo nên một luồng sáng to lớn và rồi trong cái thứ ánh sáng đó là hàng vạn mũi tên nhỏ hơn khác cũng đều mang thứ ánh sáng huyền ảo đầy chết chóc đó bên mình. Một cơn mưa tên trải rộng cả một khu vực rơi xuống đầu của các thành viên nhóm 8, ánh mắt đầu lo sợ của Kain hiện rõ ra trong khi ấy thì vẫn bình thản mà mỉm cười.

Một luồng gió mạnh mẽ thổi lên trong không khí cuống bay đi những đất đá, cát bụi dưới mặt đất lên không trung tạo nên một cột lốc xoáy khổng lồ cuốn bay đi hàng vạn mũi tên trong sự kinh ngạc của Jake. Cột lốc xoáy mang màu vàng bởi nó được tạo nên từ cát bụi nhưng không chỉ có vậy, mà còn từ nhiều mảnh nhỏ đất sét bay trong không trung.

Số lượng khói bụi trong không khí khiến cho Kain và Cray phải che miệng lại trong khi ấy thì Jake lại toát lên sự lo lắng khi mà hắn chẳng thể biết được thứ gì ẩn sau cột lốc xoáy kia. Kain cố gắng mở bé mắt, cố liếc nhìn vào cột lốc xoáy kia.

Từ bên dưới của cột lốc xoáy đó, các hình bóng mờ ảo của một đội quân liền hiện ra và rồi cột xoáy cũng dần tan biến đi, để lộ cả một đội quân bức tượng đất sét mang mô típ của một đội quân trung cổ, trang bị đầy đủ giáp, giáo và khiên, tất cả đều được tạo nên từ đất sét, số lượng ước chừng là 2000 quân.

Chỉ vậy thôi sao? Là những gì mà cả Kain và Jake đều nghĩ. Jake liền mỉm cười đầy kiêu ngạo nhưng hắn sớm chuyển từ nụ cười sang một vẻ mặt căng thẳng khi hắn nhận ra có thứ gì đó không hề đơn giản với những bức tượng kia và hắn đã đúng khi nghĩ vậy.

Những bức tượng bắt đầu di chuyển, chúng liền hình thành một đội hình chữ U, hàng loạt bức tượng di chuyển cùng lúc trông có vẻ hỗn loạn nhưng lại đồng đều một cách đáng kinh ngạc. Jake cũng đành nhân lúc này mà giương cung một lần nữa, mũi tên ánh sáng đó đã xuất hiện trở lại thế nhưng cơ thể Jake trông kiệt quệ hơn hẳn, đòn tấn công của hắn ta đã thiêu đốt một lượng lớn năng lượng tích trữ trong thân thể của hắn và có thể khiến hắn kiệt sức bất cứ lúc nào.

Cray ở phía dưới liền giơ tay phải lên cao, các bức tượng cung thủ liền giương cây cung của chúng lên nhắm tới phía của Jake. Giờ đây cả hai người đều như chờ đợi một thứ gì đó mà vẫn chần chừ chưa tấn công, một luồng gió nhẹ thổi qua cả hai ngươi.

Khoảnh khắc gió lặng dần đi, Jake lập tức nhả dây cung ra cùng lúc với Cray hạ cánh tay xuống. Mũi tên ánh sáng khổng lồ lập tức nổ tung tạo thành hàng vạn mũi tên nhỏ bay thẳng xuống phía dưới trong khi ấy thì ở phía dưới, những bức tượng đều bắn hàng loạt mũi tên lên phía trên và chúng lặp lại điều này liên tục theo một trật tự đã định.

Khoảnh khắc hai bên va chạm nhau, chúng liền làm chệch hướng nhau khiến các mũi tên văng ra khắp nơi và chẳng mũi tên nào trúng vào nhóm của Cray cả. Kain đứng cạnh Cray quan sát tất cả điều này và cũng phải cảm thấy ấn tượng về thứ sức mạnh đó.

Vậy ra đây là "Thể siêu cấp" sao? Thật là đáng kinh ngạc.

Giờ tất cả bức tượng cung thủ đều đã sử dụng hết tên của chúng và Jake đã chẳng còn đủ sức để mà bắn thêm mũi tên nào nữa. Hắn ta liền cười thật lớn lên, tiếng cười vang vọng cả không trung, và hắn liền cắn răng nhìn về phía Cray với ánh mắt đầy mạnh mẽ.

"Đến đây là kết thúc rồi"

Ngay tức khắc, hai bàn tay nắm chặt lấy cây cung khổng lồ đó và chúng cùng lao thẳng tới phía của những lính đất sét kia. Cray bất ngờ vội vàng nói với Kain:

"Chạy mau đi!"

Cả hai người mau chóng chạy khỏi vị trí đó ngay khoảnh khắc cây cung va chạm với toàn bộ lính đất sét. Cú va chạm đã phá hủy cả hai "Thể siêu cấp" và cuối cùng để lại một lượng lớn cát bụi bay trong không khí.

Bàn tay còn lại đưa Jake tới một mỏm đá trước khi nó hoàn toàn tan biến trong không khí. Hắn ta bước xuống và cúi người thở hồng hộc.

"Phải rút lui thôi, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không quên đâu"

Hắn ta nói như thể hết hơi, cơn mệt mỏi do sử dụng quá nhiều năng lượng đã khiến cho hắn trở nên kiệt sức. Jake liền bước đi một bước nhưng hắn bỗng đụng phải ai đó. Hắn ta bất ngờ mà ngẩng đầu lên.

Một tiếng bụp to vang lên, Luna đã sớm ở trên mỏm đá đó và cô ấy đấm Jake một cú thẳng mặt. Việc hứng chịu cú đấm với thân thể mệt mỏi đó khiến cho hắn ta bất tỉnh ngay lập tức, Luna lấy ra chiếc còng tay trong túi áo và khóa cổ tay hắn lại sau đó bước ra mép đá và vẫy tay ra hiệu cho Cray.

"Vậy là xong rồi ha?"

Kain mỉm cười, Cray trông thấy nụ cười đó của Kain cũng đã cười theo. Cả hai người cùng ngồi chờ đợi cho đội hỗ trợ của Cục tới.

Ngày hôm đó kết thúc trong một cơn gió nhẹ thổi, Jake cùng nhân viên của hắn ta đã bị bắt lại, khu mỏ cũng đã bị Cục niêm phong và Cray đã có một bữa ăn mừng cùng với Kain và Luna tại một nhà hàng cuối phố.

Dẫu vậy, đây có lẽ cũng chỉ mới là khỏi đầu cho một thứ gì đó to lớn sắp tới mà có lẽ cả Cục cũng chẳng thể lường tới được.

Chương 8: Cung và Thể siêu cấp – Hết

Còn tiếp ở chương 9: Cục và Tổ chức X.