Chereads / Từ Khóa Đỉnh Nhất / Chapter 10 - Chương 9: Cục và Tổ chức X

Chapter 10 - Chương 9: Cục và Tổ chức X

[8:12, tại Cục]

Một buổi sáng tràn ngập trong ánh nắng ấm áp, chiếu sáng trên khắp con phố, một ngày tốt lành lại tới.

Trong cái nắng chiếu qua từng lớp kính, các đội trưởng của Cục đều im lặng khi trưởng cục, Henry, bắt đầu bước từ từ vào trong phòng. Đây là một buổi họp bất ngờ của các đội trưởng, khác với các buổi họp định kì khi mục đích của chúng chỉ là thông báo những điều xảy ra thường ngày và các dự định hay kết quả, buổi họp như này thường chỉ đem lại sự bất an.

Những đội trưởng ở cả hai bên chiếc bàn bắt đầu đứng dậy và chào đón anh ấy, đây là một cuộc họp có sự tham gia của đầy đủ các đội trưởng từ rank D tới rank A, tuy nhiên, không hề có rank S nào góp mặt hôm nay cả. Henry bước tới chỗ ngồi của anh ấy, ngồi xuống và nhìn xung quanh rồi anh ấy gật đầu một cái, các đội trưởng cũng theo đó mà ngồi xuống theo:

"Trước hết thì tôi muốn cảm ơn vì mọi người đều đến đầy đủ, thường thì tôi sẽ vào nội dung chính luôn nhưng tôi muốn nói chuyện này trước, Cray"

Henry khẽ đưa ánh mắt nhìn tới phía của Cray. Cray bình tĩnh mà đứng dậy trước hàng chục ánh mắt nhìn vào anh ấy, những tiếng xì xào vang lên và Cray cảm tưởng như có thể nghe thấy những lời thì thầm đó một cách rất rõ ràng. Dù xung quanh Cray tỏa ra một sự căng thẳng đến mức mà Sarah cũng nhìn anh ấy với ánh mắt lo lắng, Cray vẫn hít một hơi và đáp lại:

"Vâng, tôi đây"

Henry ngưng lại chút khi Cray đứng dậy, anh ta cố tình làm vậy để cho những đội trưởng khác hiểu được tình hình mà ngừng xì xào lại. Khi mà không gian xung quanh đã trở nên tĩnh lặng hơn, anh ta nói tiếp:

"Theo lời của hai thành viên nhóm 2 rank B, anh cùng với 2 thành viên nhóm mình đã được cho phép cùng họ thực hiện nhiệm vụ quan sát nhưng sau đó anh đã quyết định tự hành động cùng với nhóm mình để rồi cuối cùng anh cũng đã hạ được kẻ chủ mưu. Tôi…thật khó nói làm sao, anh đã giúp cho nhóm thành công hoàn thành nhiệm vụ nhưng cũng đẩy họ vào nguy hiểm nên tôi chỉ muốn nhắc nhở như sau"

Cray nuốt nước bọt, ánh mắt của anh ấy dù đã cố gắng giữ sự bình tĩnh hết mức có thể nhưng mà đôi mắt anh ấy cứ run lên, mồ hôi từ bàn tay chảy ra thấm cả vào chiếc găng tay trắng mà anh ấy đang đeo. Sự hồi hộp và lo âu đến không tưởng của Cray làm cho không khí xung quanh cũng trầm lặng hơn.

"Đừng có mạo hiểm nữa. Anh sẽ trở thành một tấm gương xấu cho các thành viên hay kể cả là các đội trưởng khác, hy vọng anh có thể hiểu điều này mà tránh làm điều gì nguy hiểm sau này, nhưng để mà nói thì tôi cũng phải công nhận năng lực lãnh đạo của anh, không phải ai cũng tránh việc đồng đội trở thành gánh nặng khi làm nhiệm vụ cả và anh đã có thể hoàn thành trot lọt nó, tôi tôn trọng anh ở khoảng này"

Một sự chán nản và mỏi mệt hiện lên trong tâm trí của Cray, ánh mắt của anh ấy cũng hạ dần xuống và Cray đáp lại với tông giọng buồn thiu:

"Vâng...tôi đã rõ"

Cray ngồi xuống, Sarah lập tức ghé sát anh ấy và hỏi chuyện:

"Này, anh ổn không vậy Cray, trông anh căng thẳng lắm"

"Không có gì đâu, phiền cô rồi Sarah"

"Không sao đâu, anh hãy cố gắng lên nhé"

Sarah cười hiền hậu, điều này làm Cray có chút bình tĩnh hơn.

Sau khi đã nói xong điều cần nói với Cray, Henry lập tức vào chủ đề chính mà anh ấy đã nhắc đến từ trước:

"Giờ tôi sẽ không chần chừ nữa mà sẽ vào thẳng chủ đề chính luôn"

Henry nhìn sang phía bên tay trái, trợ lí Fenix hiểu ý và gật đầu, anh ấy cầm chiếc máy tính bảng mà anh ấy ôm trong tay từ nãy lên và giơ ra cho mọi người, Henry nói tiếp:

"Vào hôm qua, một bức thư điện tử mã hóa đã được gửi tới hòm thư điện tử của Cục. Đội phân tích đã dành cả đêm để giải mã nó ra và đã nhận được nội dung là: "Ngày 22/8, đại tai họa sẽ xảy đến. Hãy cố mà ngăn chặn", người gửi là tổ chức X"

Ngay khi cái tên của tổ chức X vang lên, không gian im lặng đã lập tức bị phá vỡ. Hàng loạt những tiếng xì xào vang lên, gần như tất cả đội trưởng đều quan tâm tới bức thư cùng với cả tổ chức X. Lúc này giữa các đội trưởng, Paulo, đội trưởng đội 4 rank B lên tiếng:

"Thật nực cười, chúng nghĩ chúng ta là gì cơ chứ? Vụ này, nhóm của chúng tôi sẽ đảm nhiệm, bọn tôi hứa sẽ tìm ra mục đích thật sự đằng sau bức thư đó"

"Được rồi, vậy thì tôi sẽ giao vụ này cho Paulo, tuy nhiên nếu chỉ mỗi nhóm của cậu thì tôi e là không đủ, tổ chức X gần đây đang có các động thái rõ ràng hơn nên tốt nhất vẫn nên thêm một nhóm rank B nữa. Tôi khuyến khích nhóm 2 rank B tham gia vào vụ lần này"

Lúc này ở phía gần cuối hàng ghế bên phải, một cô gái đeo khẩu trang đen liền gật đầu. Henry thấy vậy liền nói tiếp:

"Vậy thì đó là tất cả những gì tôi muốn nói, nếu không ai có ý kiến gì thì buổi họp này đã đến lúc giải tán-"

"Khoan đã"

Một tiếng nói vang lên chen ngang lời của Henry và lại một lần nữa, mọi ánh mắt đều hướng tới phía của đội trưởng nhóm 8 rank C.

"Liệu nhóm tôi cũng có thể giúp gì đó trong vụ này không?"

"Hả, nhìn tên dở hơi kia muốn tranh việc kìa, hắn ta thực sự nghĩ cái công việc bé tí đó sẽ giúp hắn ta và cái nhóm được cho là "Mạnh nhất rank C" đó sẽ thăng cấp vậy đấy, haha"

Người vừa chế giễu Cray chính là Gin, anh ta là đội trưởng đội 2 rank A và cũng đồng thời là người ngồi đối diện Cray. Gin có một mái tóc bạc cùng với một đôi mắt híp, anh ta luôn toát ra sự bí ẩn mỗi khi nhìn vào. Cray nhíu mày khi nhìn Gin và Gin thậm chí còn cười nhếch mép như thể muốn khiêu khích Cray.

Từ phía bên trái Gin cách một người, đội trưởng đội 4 rank A, Hanzo, người trông khá lớn tuổi với một bộ râu dày nhìn sang phía Cray và nói nhẹ nhàng với anh ấy:

"Cray, ngài trưởng cục đã nói với anh rồi, đừng có mạo hiểm. Các thành viên của nhóm không phải là công cụ mà họ là những người đồng chí của chúng ta, đừng nên ép họ quá nhiều. Chúng tôi cũng chỉ đơn giản là lo lắng cho anh mà thôi"

Henry trông thấy tình hình như này liền lập tức lên tiếng:

"Được rồi mọi người. Cray, tôi rất tiếc khi phải từ chối anh, nhiệm vụ này không thể để cho rank C tham gia được, mong anh thông cảm cho. Giờ thì mọi người hẳn cũng đang có nhiều việc phải làm nên buổi họp này tôi tuyên bố kết thúc"

Cray bước ra khỏi phòng sau cùng, Henry nhìn theo bóng lưng Cray đi ra khỏi cánh cửa gỗ rồi đóng lại mà thở dài.

Cray bước đi trên hành lang, từng bước chân chứa đựng một sự nặng nề. Anh ấy lấy chiếc kính râm và đeo lên mặt nhằm che đậy đi ánh mắt đầy giận dữ của mình thế nhưng dù đã cố gắng tỏ ra bình tĩnh hơn thì Cray vẫn chẳng thể nào mà giấu nổi cơn giận ấy.

Bước vào trong thang máy một mình, Cray chẳng thể nào chịu đựng được nữa mà đấm một cú vào cánh cửa thang máy. Anh ta buông ra những lời đầy thất vọng:

"Cứ thế này sẽ chẳng tới đâu cả. Mình phải làm sao đây?"

Cray ra khỏi thang máy và bước dần tới trước cửa phòng cho nhóm 8, khác với sự náo nhiệt thường ngày, căn phòng lặng thing. Cray khẽ nắm lấy tay cửa và mở ra, căn phòng trước mắt Cray chẳng hề có bất cứ ai với những chiếc rèm cửa khép lại và ánh điện tắt đi, cái cảm giác cô đơn tràn ngập cả căn phòng. Cray chỉ thở dài và bước tới chiếc ghế sofa dài và ngồi dựa lưng vào nó.

Hôm nay vắng thiệt, chán ghê. Không biết mọi người đâu nhỉ?

Kí ức về bức thư đe dọa gửi cho Cục hiện lên trong đầu Cray, một dòng suy nghĩ bỗng hiện ra trong đầu anh ấy.

22 tháng 8, 2 ngày sau nhỉ? Đây là lần thứ 2 có kẻ làm điều này. Chẳng lẽ Henry lại quên mất 2 năm trước mọi chuyện kinh khủng như nào sao? Thật chẳng thể nói nổi.

"Mà mọi người đâu rồi cơ chứ?"

Cray móc chiếc điện thoại trong túi ra và mở nó lên, anh ấy mở một ứng dụng trò chuyện lên và chọn một nhóm trong đó. Tên nhóm trò chuyện là "Nhóm 8 tuyệt vời" và Cray bắt đầu nhắn:

"Nhóm 8 nay vắng vậy? Mọi người rủ nhau đi chơi không có tôi à?"

Chẳng mấy chốc đã có biểu tượng soạn tin nhắn hiện ra và rồi một dòng tin nhắn trả lời xuất hiện, người gửi là Jack:

"Kain và tôi đang đi tuần, những người khác thì tôi không rõ nhưng Luna hình như đang ở nhà"

Tiếp nối sau dòng tin nhắn của Jack là Mary, cô ấy gửi một hình ảnh bản thân cùng với một chiếc túi xách mang màu tím đẹp đẽ.

"Tui mới mua cái túi xách nè, đẹp chứ? Giá hơi đắt chút nhưng mà tôi vẫn tìm cách mua với giá rẻ được đó nha!"

"Lại phí tiền à Mary? Mấy cái túi có gì hay đâu chứ?'

"Người toàn chơi ở sòng bạc như anh không có quyền nói tôi đâu"

Mary và Jack tiếp tục gây gổ nhau như mọi lần, Cray mỉm cười trước những dòng tin nhắn đó rồi mới nhắn tiếp.

"Ôi trời, mọi người đúng là biết cách xài đồng lương của bản thân nhỉ? Thế còn Kevin thì sao? Tôi để ý cậu đọc nãy giờ rồi đó"

Kevin liên tục gõ rồi lại ngừng, sau một hồi thì dòng tin nhắn ngắn xuất hiện:

"Tôi đang ở thư viện"

Cray gửi một biểu tượng cảm xúc tỏ vẻ khó hiểu rồi nhắn:

"Thiệt là, có thế thôi mà tốn nhiều thời gian quá đấy nhá, thôi thì làm phiền mọi người rồi, mọi người cứ tiếp tục làm việc của mình đi"

Giờ thì tới lượt mình nhỉ?

Cray đứng dậy và đi bật đèn điện lên, mở rèm cửa ra và làm hoạt động yêu thích thường ngày của anh ấy, xem các video trên Yuotun, một nền tảng giúp mọi người chia sẻ video tự làm để kiếm tiền hoặc chỉ đơn giản là giúp mọi người giải trí.

[9:10, ngày 22/8]

Một bầu trời xám xịt bao trùm lấy cả thành phố, những cơn gió thổi tạo cảm giác se lạnh. Toàn bộ thành viên của nhóm 4 rank B đã theo lệnh của Paulo mà chia ra khắp thành phố, người dân đều được nhận lệnh ở trong nhà cho tới hết ngày cho nên đường phố giờ chỉ còn lẻ loi vài con người cùng với nhóm 4.

Paulo đứng trên tầng thượng của một tòa nhà cao 10 tầng để quan sát khu vực xung quanh, khuôn mặt của anh ta nghiêm túc và cứng nhắc khi thực hiện công việc của mình.

Vài phút trôi qua rồi đến vài tiếng, thời gian đã điểm 14 giờ và vẫn chẳng thấy có động tĩnh gì cả. Paulo dần mất đi kiễn nhẫn và nói trong cơn giận dữ:

"Lâu quá đó, chẳng nhẽ mình đi về?"

Chỉ vừa dứt lời, một cột sáng lóe lên từ trên bầu qua xen qua lớp mây mà chiếu xuống mặt đất, thu hút sự chú ý của Paulo. Ánh mắt của Paulo lập tức chuyển qua lo lắng mà vội vã cầm bộ đàm lên ngay khi anh ấy nhìn vào trong cột sáng đó.

"Kẻ địch xuất hiện! Tập trung lại ở quảng trường trung tâm!"

Cột sáng chiếu thẳng từ trên mấy xuống dưới mặt đất tạo nên ánh vàng đẹp đẽ, sự u ám của bầu trời bị che lấp đi bởi thứ ánh vàng đầy cuốn hút đến lạ kì đó. Cột vàng tỏa sáng lung linh nhưng qua con mắt của Paulo, một bóng đen le lói hiện ra từ cột vàng đó. Một cánh tay vươn ra rìa cột vàng, nó đen sẫm và dài ngoằn với những đốt tay vặn vẹo, và rồi bước ra từ trong ánh sáng đó, một con Prototype khổng lồ cao bằng tòa nhà 5 tầng hiện ra kéo theo đó là hàng chục, hàng trăm con Prototype nhỏ hơn chui ra.

Cột sáng nhỏ dần đi và cuối cùng biến mất, trả lại bầu trời xám xịt đầy u ám. Một tiếng rống lên của con Prototype khổng lồ đánh dấu sự khởi đầu của ác mộng, hàng loạt Prototype bắt đầu tấn công những tòa nhà cao tầng khiến cho người dân ở bên trong chạy tán loạn, sự hỗn loạn tràn ngập khắp cả thành phố.

Paulo lập tức có mặt kịp thời cùng với đồng đội của mình, họ liền chạy nhanh tới và tấn công từng tên Prototype đồng thời tiến hành di tản người dân ra khu vực an toàn hơn.

Cái quái gì vậy? Chúng mạnh một cách vô lý.

Paulo thở hồng hộc sau khi dốc nhiều sức để hạ một tên Prototype lực lưỡng và đưa hắn trở lại làm con người. Paulo nắm chặt lấy điện thoại trong tay, bàn tay run rẩy của anh ta gõ từng số một và gọi cho Cục.

"Hãy cử thêm người đi, nhóm 4…nhóm 4 bị đánh bại hơn nửa rồi"

Trước mắt Paulo lúc này là cảnh từng đồng đội của anh ấy ngã xuống khi chiến đấu với Prototype, nghiến chặt răng của mình lại, Paulo đứng thẳng người dậy và đối mặt với hàng loạt những tên Prototype đang lao tới phía anh ấy. Ngón tay anh ta ấn tắt cuộc gọi, kết thúc liên lạc với Cục trong sự hoang mang của người đầu dây bên kia.

Toàn bộ những gì xảy ra ở thành phố B hiện giờ đang được chiếu trực tiếp qua một người quay phim trên trực thăng, khung cảnh hoang tàn của thành phố B hiện ra cùng với đó là hàng chục tên Prototype di chuyển liên tục trên đường, tìm kiếm những miếng mồi để xơi tái. Lúc này những chiếc xe của Cục đã tới nơi và bước ra từ trong xe là toàn bộ rank A và rank B, họ lập tức tiến sâu vào trong thành phố, tiêu diệt những tên Prototype trên đường đi của họ.

Lúc này, tại phòng của nhóm 8 rank C, 5 người đều đang tập trung lại trong góc phòng, họ đều cố gắng chen lên để xem cảnh chiếu trực tiếp thành phố B qua chiếc máy tính bàn. Trong khi mọi thứ đều đang hỗn loạn, Cray ngồi rung đùi một chỗ, sốt ruột chờ đợi một điều gì đó xảy ra, một sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt của anh ấy, mồ hôi chảy xuống gò má anh ấy và rồi rơi xuống đùi. Cray cứ mỗi lúc càng suy nghĩ nhiều hơn, chẳng biết liệu anh ấy có làm gì đó không.

Lúc này ở thành phố B, nhiều tên Prototype nhỏ liên tục được tiêu diệt để rồi những siêu năng lực gia của Cục nhận ra chúng đều là những cái vỏ rỗng, không có con người bên trong. Một vài tên Prototype lớn cũng đã bị rank A đánh bại, mức đánh giá nguy hiểm giờ đã giảm xuống còn ở mức 7, rất nhiều người đã thở phào nhẹ nhõm khi hiểu rằng trận chiến này cũng dần tời hồi kết, cho tới khi thứ đó xuất hiện.

Cột sáng một lần nữa rọi xuống trong ánh mắt kinh hoàng của tất cả mọi người, Paulo cố gắng gượng dậy trên giường y tế, cố gắng nhìn thứ ánh sáng chết tiệt đó. Cột sáng nhanh chóng biến mất và rồi một cái bóng đen khổng lồ cao bằng tòa nhà 20 tầng, chiều rộng bằng 2 sân bóng xuất hiện, tên Prototype đó lập tức được đánh giá ở mức 9, mức báo động nhất mà Cục từng gặp phải trong 2 năm trở lại đây.

Toàn bộ nhóm A và nhóm B ở đó chết lặng đi trước cảnh trước mắt nhưng rồi họ cũng bình tĩnh lại và cố gắng tấn công thứ đó.

Ở phía xa trận chiến, hai người phụ nữ, một lớn một bé, cả hai đều mặc chiếc áo khoác trắng, ngồi trên nóc toà nhà. Cô nhóc ngồi dưới liên tục đung đưa hai chân trong khi đó cô gái còn lại cầm trên tay bộ đàm và nói:

"Mọi chuyện đang diễn ra rất trơn tru ở đây, có vẻ các nhóm A và B đều đang tiến tới tập hợp ở đây còn các nhóm S thì..."

Người bé đưa hai tay lên trên trán, cố nhìn về phía xa và rồi nói:

"Mana không thấy ai như trong hồ sơ cả"

Cô gái đó nghe vậy liền nói với bộ đàm:

"Không có nhóm S ở đây"

Từ bộ đàm, một giọng nói phụ nữ truyền qua:

"Có vẻ chúng vẫn còn ở nước ngoài, vậy thì cùng bắt đầu màn hai nào"

Tại Cục lúc bấy giờ, với sự thiếu vắng của rank A và rank B khiến cho toàn bộ nhân viên của Cục phải gia cố phòng thủ lên hết mức có thể để chống lại những đợt tấn công bất ngờ từ kẻ địch bên ngoài, hàng loạt hệ thống được kích hoạt, nhiều robot chiến đấu đã được sử dụng để có thể tăng mức phòng thủ lên cao nhất có thể. Toàn bộ rank C và rank D, trừ nhóm 8 rank C, giờ đây đều tập trung trước cửa chính, họ đều lo lắng không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Một tiếng nổ lớn bỗng vang lên trong không khí, làm rung chuyển cả sảnh chính, một ngọn khói lớn bốc lên từ phía trước cánh cửa và qua lớp kính, cột sáng đang dần biến mất từ phía trước Cục.

Một nhóm 8 người xuất hiện, tất cả chúng đều khoác lên mình chiếc áo hoodie đen, thêu một chữ X lớn phía sau lưng áo. Chúng đều bước từ từ tới phía trước Cục, dáng đi đều sự tự tin và kiêu ngạo, chúng đều sẵn sàng chiến đấu với tất cả người trong Cục.

Phía trước chúng là một người khác, đó là một người phụ nữ khoác lên mình chiếc áo hoodie trắng với mũ trùm lên đầu, mặc chiếc quần ngắn, đeo tất trắng dài. Đầu cô ta cúi xuống mặt đất nhưng rồi cũng ngẩng dần lên, cô ta mỉm cười và nhìn về phía những tên kia và nói:

"Nào! Cùng bắt đầu thôi chứ?"

Chương 9: Cục và Tổ chức X – Hết

Còn tiếp trong chương 10: Tấn công và Phá hủy.