Chereads / ALCANA THE DARK AGE / Chapter 3 - Chương 2: Hôn ước của hai đứa trẻ.

Chapter 3 - Chương 2: Hôn ước của hai đứa trẻ.

...Olivia, cô con gái của trưởng làng vẫn nắm chặt lấy váy của mẹ mình. Lúc đó mắt Ashen sáng lên, một thứ cảm xúc kì lạ trong cậu bắt đầu xuất hiện.

-Nào nào, Olivia chào cô chú đi con.-Tia giục Olivia chào hỏi.

[...Con... Con...c..hào cô...chú! ]- Olivia lắp bắp nói một cách vụng về.

Shara thấy thế cười và nhìn Olivia nói:

[Con không cần phải bối rối thế đâu. Cứ tự nhiên nhé, không có gì phải sợ đâu. Ashen lại chào em đi con.]

Ashen lớn hơn Olivia 1 tuổi thế nên việc Ashen gọi Olivia là em là chuyện đương nhiên.

[Chào,... tên anh là ờm... Ashen. Tên anh là Ashen.]

Ashen bối rối mở lời chào.

Cô bé vẫn tỏ ra sợ hãi, bây giờ Ashen mới nhìn rõ cô bé, cô bé có một mái tóc vàng dài đến vai, đôi mắt cô bé cũng là một màu vàng, khuôn mặt thì xinh xắn cùng với lớp da trắng, trông cô bé không khác gì một thiên thần nhỏ bé.Việc bị Ashen nhìn chằm chằm như thế khiến Olivia sợ, cô bé lại nấp sau lưng Tia.

[Olivia, thôi nào con, đừng có thế mà. ]

Tia nhắc con gái mình.

[Chà, con gái cậu đáng yêu lắm đó Tia.] Shara nói.

[Con trai cậu cũng vậy, càng lớn càng giống mẹ nó, chẳng có nét nào giống bố cả.] Tia nói.

[Cậu nói phải ha, đúng là lạ thật đó. Hahah...]

Tia bế Olivia lên trên tay, ngay lập tức cô bé ôm chặt lấy mẹ mình và không dám quay đầu lại.

[Olivia, con hư quá đó.] Trưởng làng nói.

[Thôi nào Lucas, con bé còn nhỏ mà.]Tia nhắc chồng mình.

[À mà cậu Willy này, cậu sắp phải đi lên chỗ quân đoàn của mình rồi phải không?] Lucas hỏi Jason.

[Phải phải, chỉ còn 1 tháng nữa tôi phải về lại quân đoàn Winter Wolf rồi, cũng gần 6 tháng rồi mà lại, hahah...thời gian nhanh thật.] Jason nói.

[Thế tôi có chuyện muốn bàn với gia đình hai bên.]Lucas nói tiếp.

[Khoan đã Lucas à, giờ chưa phải lúc thích hợp để bàn chuyện đó đâu.] Tia đột nhiên chen ngang.

[Không được, giờ mà anh không bàn chuyện này sớm thì sẽ có người khác cướp mất cơ hội ngay.]Lucas đáp

Hai vợ chồng nhà Willy khá thắc mắc việc Lucas muốn bàn. Lucas nói vào vấn đề ngày lập tức:

[Nếu hai người không chê thân phận của gia đình tôi thì chúng ta có thể tạo hôn ước cho Ashen và Olivia được không? Nếu bị từ chối cũng chẳng sao cả, dẫu sao gia đình của anh nhà đây thuộc dòng dõi kị sĩ mà.]

[Khoan đã, việc này không phải là vội vàng quá sao? Ý tôi là, hãy để bọn trẻ lớn hơn chút rồi hãy bàn...] Jason đang nói thì bị Lucas chen ngang.

[Không được, tôi thấy có nhiều người đang để ý việc muốn cho con gái họ có hôn ước với con trai cậu lắm rồi đó, tôi phải tận dụng cơ hội với tư cách là bạn thân nối khố của cậu mới được.]

[Khoan, đừng có nói là anh có ý định này lâu rồi nhé.] Jason ngờ ngợ đoán ra việc gia đình anh đã bị để ý từ lâu bởi những người làng.

[Sao? Cậu chê hai đứa không đẹp đôi à?]Lucas hỏi.

[Hai người hãy khoan đã, ngồi xuống dùng bữa đã rồi từ từ nói sau.] Shara chen ngang để giải vây cho Jason.

Bọn họ bắt đầu ngồi vào bàn và dùng bữa, không khí trong phòng ăn trở nên ấm cúng và vui vẻ.

[Nè nè Ashen, em ăn nhiều bánh quá đó.]Angela nhắc Ashen.

[Xin lỗi chị nhưng em không kìm lại được, nó ngon lắm.]Ashen đáp.

[Angela à, hôm nay là sinh nhật em ấy mà.] Helena nói.

[Chị nuông chiều em ấy quá đó, chị chẳng để ý em chút nào, chị xấu tính lắm.] Angela cằn nhằn.

[Thôi nào Angela, hai đứa bằng tuổi nhau đó, với cả mẹ thấy con làm phiền chị hơi nhiều rồi đó.]Shara nói.

[Nhưng con là em mà, chị ấy lúc nào cũng cưng chiều con đó thôi.] Angela đáp.

Tuy Helena và Angela là chị em sinh đôi nhưng tính cách họ lại rất khác nhau. Đối với Helena thì cô bé có tính cách trầm, ít nói và rất hay để cho Angela làm nũng với mình, cô không cảm thấy điều đó khó chịu hay gì cả, thậm chí cô bé lại muốn Angela làm vậy nhiều hơn, có lẽ bản thân cô bé muốn trở thành một người chị mẫu mực trong mắt Ashen và Angela. Angela thì lại là một cô bé năng động và nói nhiều, cô đặc biệt thích làm nũng với bố mẹ và chị gái mình.

Nhìn lại về phía Olivia, cô bé chỉ là con một. Tia không thể mang thai được nữa vì cô đã sinh non, việc này là một phần trong lúc mang thai Olivia vào tháng thứ 7 cô đã bị ngã và cô đã suýt nữa mất luôn Olivia, thế nên đối với Tia thì Olivia là tất cả đối với cô.

Tia lấy một phần bánh dâu và đưa cho Olivia nói:

[Con ăn đi, nó ngon lắm đó.]

Olivia bắt đầu ăn một cách chậm rãi.

[Có ngon không con?]Tia hỏi.

Cô bé khẽ gật đầu. Trong lúc đó Ashen chăm chú nhìn Olivia ăn bánh, thấy thế Tia hỏi:

[Sao vậy Ashen, đừng có nói là con sợ bị con gái cô ăn hết bánh đó nhé?]

[Khôn...không phải thế đâu.]Ashen đáp lại.

Ashen lấy thêm một phần bánh sau đó đưa về phía Olivia nói:

[Em muốn ăn thêm không, anh cho em hết đó.]

Nhưng cô bé chỉ lắc đầu, Tia vội nói:

[Cô xin lỗi nhé Ashen, con bé không thích tiếp xúc với người lạ cho lắm.]

Ashen cảm thấy có hơi chút thất vọng, Shara thì cười nói:

[Ôi chà chà, Ashen à, con biết quan tâm người khác từ bao giờ vậy hả.]

Ashen nghe thấy mẹ mình nói vậy thì đỏ mặt, cậu cảm thấy mặt nóng ran và mồ hôi bắt đầu chảy.

[Cậu thấy chưa Jason, không phải tôi nói hai đứa rất đẹp đôi sao?]Lucas vội nói.

Jason không nói gì, anh ra hiệu cho Lucas im lặng.

...

Sau bữa tối là thời gian trò chuyện của hai gia đình, Jason và Lucas đã đi ra một góc để trò chuyện riêng. Còn Shara và Tia thì đang nói chuyện với nhau.

[Nè cậu biết không, tớ thực sự không hiểu tại sao ngày đó cậu lại quen được Jason đó.]Tia hỏi Shara.

Shara trợn tròn mắt ngạc nghiên hỏi:

[Tớ chưa kể với cậu về việc tớ gặp anh ấy à?]

[Tất nhiên là chưa, tớ chỉ nghe lý do cậu yêu anh ấy thôi.]Tia đáp.

Shara ngập ngừng sau đó bắt đầu kể:

[Tớ gặp anh ấy vào một lần đi đến Astoria để trở thành học viên của trường dược sĩ. Lúc đó anh ấy vẫn đang là một kị sĩ sơ cấp đang trong thời gian huấn luyện. Anh ấy với tớ đi chung xe với nhau từ Lebon, lúc tớ nhìn thấy anh ấy tớ đã nghĩ rằng "A, anh chàng này cũng được đấy chứ" cậu biết hồi đó tớ không giỏi bắt chuyện đúng không, vì thế tớ đã rất ngại, hơn nữa hồi đó tớ cũng đã có đối tượng để đính hôn. Thế nên tớ đã im lặng, nhưng cho đến khi xe bị cướp tấn công, chủ xe thì bị sát hại ngay trước mắt tớ nghĩ mình đã tận số nhưng không, anh ấy đã cứu tớ, là mang theo tớ dùng ngựa bỏ chạy thôi chứ nói thật nếu anh ấy mà quyết sống mái với chúng thì bây giờ cũng đi bán muối hết rồi.]

Sau khi nghỉ giữa chừng để lấy hơi Shara tiếp tục kể.

[ Rồi sau đó chúng tớ đã chạy đến một ngôi làng để xin giúp đỡ, anh ấy sau khi chắc chắn là tớ đã an toàn thì lặng lẽ rời đi. Lúc đó tớ đã không kịp nói lời cảm ơn. Tớ đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa, cho đến 2 năm sau sự kiện đó. ]

[Đó là một ngày rất đẫm máu, và mồ hôi. Lúc đó tớ đã được điều tới khu đóng quân của quân đoàn Winter Wolf để cứu giúp những người bị thương trong trận chiến với lũ Đế quốc. Hôm đó tớ đã phải tăng ca liên tục vì thương binh rất nhiều, lúc đó tớ phải làm đủ thứ, từ hỗ trợ phẫu thuật để lấy dị vật rồi, chuyển xác của tử binh xuống nhà xác, Potion lúc đó cứ phải nói là cháy hàng. Bọn tớ phải điều chế nó tại chỗ luôn vì lúc đó rất gấp, bọn tớ cũng đã dự trữ nó trong lúc đi đường nhưng cũng chỉ hết trong nháy mắt. Nếu mà đáng sợ nhất thì chắc là hỗ trợ phẫu thuật. Tớ thề là nó thật sự rất ám ảnh vì phải mổ sống thương binh để lấy dị vật, họ sẽ gào thét vì đau đớn, nhưng một số người vẫn sẽ chịu đựng được, sau khi lấy dị vật ra thì sẽ dùng Potion để hồi phục. Potion phải là loại cực đắt.]

[Và cũng chính vào cái lúc đó tớ đã gặp anh ấy, trong những người được đưa tới, anh ấy lúc đó trong tình trạng khá tệ, thậm chí có thể nói là gần kề cái chết, để mà nói thì là gãy toàn bộ xương sườn, sọ bị nứt, tay trái gãy là bốn khúc cùng với bàn tay dập nát, hai chân thì bên phải gãy ống đồng, chân trái gãy xương đùi, hàm với sống mũi cũng bị gãy nốt.]

Nhấp một ngụm trà Shara tiếp tục.

"Thực sự luôn ấy, lúc đó tớ đã rất đau lòng. Người đã cứu tớ, vậy mà lại tàn tạ tới mức không thể tưởng tượng nổi, lúc đó tớ vẫn chưa hề yêu anh ấy, bọn tớ đã nhận ra nhau ngay lập tức, và tớ cũng được chỉ định điều trị cho riêng anh ấy theo lệnh của trên. Và cậu biết đó tớ đã nói chuyện với anh ấy rất nhiều, tớ cũng biết được anh ấy vừa bị hủy hôn, tớ rất thông cảm cho anh ấy."

"Mẹ, con muốn đi vệ sinh" Ashen nói.

"Con tự đi đi, mẹ đang nói chuyện." Shara đáp.

Sau khi giải quyết xong mọi thứ trong nhà vệ sinh Ashen liền trở về chỗ của Shara, nhưng, một cuộc tranh luận đã giữ chân cậu bé lại.

"Sao cậu lại từ chối thế, hai đứa trông khá đẹp đôi mà. Hay cậu chê thân phận thường dân của tôi hả bạn thân?" Giọng nói của Lucas vang lên.

"Không đó không phải vấn đề, vấn đề là ở chỗ khác." Giọng Jason đáp.

Ashen liền lần theo nơi đang trò chuyện, cậu núp vào một góc để nghe ngóng.

"Có phải cậu vẫn còn giận Tia và tớ phải không? Tớ biết chính tớ đã cướp cô ấy đi khỏi cậu, tớ hiểu mà, dẫu sao cô ấy cũng từng là hôn thê của cậu mà phải không." Lucas nói.

Jason đáp

"Không phải chuyện đó, nhưng có liên quan đến nó đấy."

Im lặng hồi lâu Jason nói.

"Tôi không muốn con trai mình giống tôi, anh hiểu ý tôi phải không, tôi không muốn thằng bé phải chờ đợi một người không yêu thương gì nó, cậu hiểu rồi phải không, tôi muốn nó có thể tự tìm kiếm người bạn đời thích hợp, giống như cách mà tôi và Shara đến với nhau ấy. Không hôn ước, không bị ràng buộc. Tôi thừa nhận là tôi đã từng rất yêu Tia. Nhưng đó là chuyện của quá khứ, tôi với cô ấy được đính ước cũng giống như hai đứa nhỏ lúc này vậy. Nhưng cô ấy yêu anh chứ không phải tôi, anh bạn thân của tôi ạ, hãy nghĩ cho cảm xúc của con gái anh."

Lucas im lặng hồi lâu, sau cùng đưa cho Jason cặp nhẫn nói.

"Đây là cặp nhẫn tớ đã chuẩn bị, xin cậu hãy nhận lấy, tớ hiểu ý cậu nhưng hai đứa trẻ khác với chúng ta, tớ muốn chúng sẽ không lặp lại những việc chúng ta làm. Nhưng tạm thời cứ đính hôn cho hai đứa đi, chúng ta hãy quan sát một thời gian nếu không ổn tớ sẽ hủy bỏ đính ước này."

Jason nhìn cặp nhẫn thở dài nói.

"Haizz... tớ đã nói là...ơ... này chờ đã."

Không để cho Jason từ chối Lucas đã nắm lấy tay Jason cúi đầu nói.

"Tôi xin cậu đấy, hãy cho tôi cơ hội."

Jason khá bất ngờ, sau một hồi suy nghĩ Jason đáp.

"Thôi được, tớ chấp nhận, nhưng nếu chuyện này không có gì đảm bảo cho cả hai đứa thì sẽ phải hủy ngay."

Lucas ngẩng mặt lên tươi cười nói.

"Vâng, thưa anh thông gia."

"Còn quá sớm để nói câu đó đấy." Jason đáp lại.

Sau khi nghe đến đây, Ashen nhanh chóng liền trở về với Shara. Khi Ashen vừa trở về bên Shara thì hai người kia cũng trở vào.

"Hai anh nói gì mà có vẻ bí mật vậy." Shara hỏi.

"À, là chuyện hôn ước ấy mà." Jason đáp.

"Thế hai người thống nhất thế nào." Tia hỏi.

"Đương nhiên là nhất trí rồi." Lucas đáp.

"Chà chà, Shara, tớ với cậu được làm thông gia rồi." Tia nói

"Ừ, thật tốt quá." Shara đáp

...

Trong khi cha mẹ cả hai bên gia đình nói chuyện với nhau thì hai đứa trẻ đều im lặng, Olivia và Ashen còn nhỏ để hiểu chuyện. Ánh mắt của hai đứa trẻ chạm nhau nhưng nó không hề có cùng một cảm xúc.

Trong mắt Ashen thì Olivia như một thiên thần nhỏ đáng yêu. Còn đối với Olivia thì Ashen khá đáng sợ khi cứ muốn là thân với cô bé, nhưng có lẽ đó là cuộc gặp mặt làm thay đổi cậu bé Ashen và cô bé Olivia mãi mãi.