Thư viện cổ trở nên tĩnh lặng sau trận chiến, chỉ còn lại âm thanh của những trang sách được lật. Lâm Huy, Đặng Minh và người đàn ông trung niên ngồi quanh cuốn sách quý mà họ vừa tìm thấy, lòng đầy quyết tâm.
"Chúng ta cần phải hiểu rõ hơn về những gì đã xảy ra," Lâm Huy nói, chỉ vào một trang trong cuốn sách. "Có một phần viết về nguồn gốc của linh khí và cách khôi phục nó. Nó có đề cập đến một nghi lễ cổ xưa có thể giúp khôi phục linh khí."
"Gì vậy?" Đặng Minh hỏi, cúi sát xuống.
"Để thực hiện nghi lễ này, chúng ta cần ba yếu tố: ánh sáng, bóng tối và một nguyên liệu hiếm có gọi là 'Nguyên Thạch'. Nguyên thạch này chỉ có thể tìm thấy ở những nơi sâu thẳm trong lòng đất, nơi linh khí vẫn còn tồn tại," Lâm Huy giải thích, lòng hồi hộp khi nghĩ đến những gì họ có thể đạt được.
"Chúng ta có thể tìm thấy nó ở đâu?" người đàn ông hỏi.
"Có một mỏ quặng cũ, nơi mà linh khí đã từng dồi dào," Lâm Huy tiếp tục. "Nó nằm ở phía bắc, nhưng mỏ đó đã bị bỏ hoang trong nhiều năm. Chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ càng trước khi đi."
"Tôi đã nghe về mỏ đó," Đặng Minh nói, ánh mắt anh sáng lên. "Người ta nói rằng có những sinh vật kỳ lạ sống trong đó, và rất khó để vào bên trong."
"Đúng vậy. Nhưng nếu chúng ta muốn khôi phục linh khí, chúng ta phải chấp nhận mạo hiểm," Lâm Huy khẳng định.
Người đàn ông gật đầu. "Chúng ta sẽ đi ngay. Nhưng trước tiên, hãy chuẩn bị vũ khí và trang bị cho mình. Chúng ta không biết sẽ gặp phải gì trong hành trình này."
Khi trời sáng, cả ba người đã chuẩn bị xong. Họ mang theo thức ăn, nước uống, và những vũ khí cần thiết. Lâm Huy cầm chắc viên đá trong tay, cảm thấy như nó đã trở thành một phần của anh. Anh không chỉ là một kỹ sư phần mềm nữa, mà còn là một người có sứ mệnh lớn lao.
Họ lên đường, vượt qua những con phố tấp nập của thành phố. Khi ra khỏi ranh giới thành phố, không khí trở nên ẩm ướt và lạnh lẽo hơn. Rừng rậm bao phủ xung quanh, và tiếng chim hót dường như xa vắng.
"Chúng ta cần đi qua khu rừng này trước khi đến mỏ quặng," người đàn ông nói, dẫn đường.
Khi đi vào rừng, Lâm Huy cảm nhận được sự thay đổi trong không khí. Cảm giác như có một nguồn năng lượng mờ ảo đang bao trùm xung quanh. Anh không thể chắc chắn đó có phải là linh khí hay không, nhưng sự hồi hộp trong lòng anh lại dâng cao.
"Hãy cẩn thận," Đặng Minh nói, cảnh giác nhìn xung quanh. "Có thể sẽ có cạm bẫy hay sinh vật bất ngờ ở đây."
Họ tiếp tục đi, và sau một thời gian dài, cuối cùng cũng đến được mỏ quặng. Trước mặt họ là một cái hang lớn, cửa hang tối tăm và âm u. Những tảng đá lớn nằm rải rác xung quanh, và không có dấu hiệu của sự sống.
"Chúng ta phải vào thôi," Lâm Huy nói, quyết tâm trong ánh mắt. Anh cảm thấy linh khí từ viên đá đang dần tăng lên, như thể nó đang kêu gọi anh tiến vào hang động.
Bên trong, ánh sáng từ viên đá đã trở thành nguồn sáng duy nhất. Những bức tường ẩm ướt phản chiếu ánh sáng, tạo ra những hình ảnh kỳ lạ. Lâm Huy cảm thấy từng bước đi như thể đang tiến vào một thế giới khác.
Khi họ sâu hơn vào trong hang, một âm thanh vang lên, tiếng nước nhỏ giọt từ những vách đá. "Hãy nhớ, chúng ta không biết điều gì đang chờ đợi chúng ta phía trước," người đàn ông nhắc nhở, giọng nghiêm túc.
Bất ngờ, một bóng đen xuất hiện từ bóng tối, chặn đường họ. Đó là một sinh vật lớn với đôi mắt đỏ rực. Nó gầm lên, tiếng gầm vọng lại trong không gian hẹp.
"Đứng lại! Không ai được phép vào đây!" sinh vật nói, giọng vang vọng và đầy uy lực.
"Chúng tôi không muốn gây hấn," Đặng Minh đáp, giọng bình tĩnh. "Chúng tôi chỉ muốn tìm kiếm Nguyên Thạch để khôi phục linh khí."
"Nguyên Thạch?" sinh vật lặp lại, ánh mắt nó chuyển động. "Nơi đây không dành cho kẻ yếu. Nếu các ngươi muốn có Nguyên Thạch, hãy chiến đấu với ta."
Lâm Huy cảm thấy nhịp tim đập mạnh. Anh biết họ không còn lựa chọn nào khác. Họ phải chiến đấu để có thể tiếp tục hành trình.
"Chuẩn bị!" Lâm Huy hét lên, và cả ba người lập tức phòng thủ. Sinh vật lao vào, với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. Một trận chiến khốc liệt bắt đầu.
Lâm Huy sử dụng viên đá, phóng ánh sáng về phía sinh vật. Ánh sáng làm cho nó chao đảo, nhưng không đủ để đánh bại. Đặng Minh tấn công từ một bên, nhưng sinh vật quá nhanh, né tránh dễ dàng.
"Sức mạnh của chúng ta phải kết hợp!" người đàn ông hô lớn. "Hãy tạo thành một vòng!"
Họ nhanh chóng đứng lại với nhau, kết hợp ánh sáng từ viên đá của Lâm Huy và sức mạnh của Đặng Minh. Quả cầu ánh sáng một lần nữa hình thành, lớn dần và dường như có sức mạnh vô hạn.
"Giờ thì! Tấn công!" Lâm Huy hô lớn, và cả ba cùng nhau hướng sức mạnh về phía sinh vật.
Ánh sáng bùng nổ, lan tỏa khắp hang động. Sinh vật hét lên, không thể chịu đựng nổi sức mạnh này. Cuối cùng, nó ngã quỵ, ánh mắt đỏ rực tắt dần.
"Chúng ta đã thắng!" Đặng Minh thở phào, nhìn sinh vật nằm trên mặt đất.
"Nhưng đây chỉ là khởi đầu," người đàn ông nhắc nhở. "Chúng ta phải tiếp tục."
Họ đi sâu vào trong hang, và một lát sau, cuối cùng cũng tìm thấy Nguyên Thạch. Nó phát ra ánh sáng mờ ảo, như thể chứa đựng sức mạnh của linh khí trong đó.
"Chúng ta đã tìm thấy nó!" Lâm Huy thốt lên, lòng tràn đầy niềm vui.
Khi họ trở về, Lâm Huy cảm thấy mình đã sẵn sàng cho mọi thử thách. Với Nguyên Thạch trong tay, họ sẽ có khả năng khôi phục linh khí cho thế giới. Cuộc hành trình mới thực sự bắt đầu, và ánh sáng sẽ dẫn lối cho họ đi đến đích.