Chereads / Rừng Rậm Và Thảo Nguyên / Chapter 1 - Chương 1 | Cuộc Sống Bình Yên Trong Rừng

Rừng Rậm Và Thảo Nguyên

🇻🇳Canoc_152
  • --
    chs / week
  • --
    NOT RATINGS
  • 1.2k
    Views
Synopsis

Chapter 1 - Chương 1 | Cuộc Sống Bình Yên Trong Rừng

Rừng Rậm Và Thảo Nguyên | Phần 1

Trong khu rừng rậm gần biển, có một mái ấm nhỏ nơi ba người cùng chung sống: Bác Lá, Sung Jon, và Lee Bon. Jon là chị, lớn hơn Bon ba tuổi, da nghiêng về màu vàng, tóc ngắn búi lên, không ai nhận ra cô gái này mới có 18 tuổi. Bon thì da ngăm, khuôn mặt có phần trẻ con, hồn nhiên của tuổi 15. Dù Bác Lá không có quan hệ máu mủ với hai chị em, nhưng ông đã nuôi nấng họ từ nhỏ, tạo nên một gia đình kỳ lạ nhưng đầy ấm áp. Cuộc sống của họ như cách biệt với thế giới bên ngoài, hiếm khi gặp người lạ, trừ khi có những vị khách du lịch đến cắm trại ở khu rừng.

Buổi sáng hôm đó bắt đầu như mọi ngày. Bác Lá dậy trước hai chị em, bắt đầu thư giãn trong phòng tắm - một thói quen mà ông yêu thích. Vài tiếng sau, Sung Jon và Lee Bon mới dậy, đúng lúc Bác Lá vừa xong. Sau khi vệ sinh cá nhân, ba người cùng ăn bữa sáng với rau củ quả tự trồng trong vườn, được nấu lên thơm lừng.

Sau bữa sáng, Jon và Bon tiếp tục hành trình khám phá khu rừng. Với họ, việc này đã trở thành thói quen, không còn điều gì lạ lẫm hay đáng sợ. Jon mang theo hành lý, còn Bon xách bộ đồ phòng côn trùng cắn - thứ đồ cồng kềnh mà phải đến nơi mới có thể mặc. Trên đường về, khi trời đã gần trưa, hai chị em về nhà, tắm rửa rồi dùng bữa trưa với mì ly và đậu đóng hộp do khách du lịch tặng. Đúng là căn da bụng chùng da mắt, sau bữa trưa, họ chìm vào giấc ngủ ngắn: Jon và Bon nằm trên võng, còn Bác Lá nằm dưới đất, trải nệm nhỏ vừa đủ cho một người.

Khi tỉnh dậy vào buổi chiều, Jon và Bon bắt tay vào chế tạo những món đồ thủ công hữu dụng như ghế, giỏ, quạt giấy. Bác Lá ngồi trên chiếc ghế mới làm, vừa nghe nhạc. Nhưng sự yên bình không kéo dài lâu, hai con người tò mò kia lại tiếp tục vào rừng, lần này Jon mang theo chiếc quạt giấy mới làm quạt mát trong thời tiết nóng nực, oi bức.

Buổi tối, họ quay về với một giỏ đầy rau củ và trái cây hái dọc đường để chuẩn bị bữa tối. Cả ba người quây quần bên nhau, thưởng thức bữa ăn đơn giản nhưng đầy tình thương. Sau bữa ăn, họ đánh răng, súc miệng, và chuẩn bị cho một chuyến thám hiểm khác. Lần này, Jon và Bon quyết định thử "cáp treo gỗ" - một phương tiện đầy rủi ro nhưng điều này chỉ khiến hai con người bạo gan đây cười thích thú.

Đến nơi hai người xem những vì sao trên trời bằng kính thiên văn, khu rừng thế này nhìn bằng mắt thường cũng được. Nhưng Sung Jon và Lee Bon vốn dĩ yêu thích thiên văn học nên không ngại đầu tư, mỗi lần thế này dù có chụp bao nhiêu bức ảnh cũng không đủ.

Chuẩn bị đi ngủ, họ phát hiện ra mình đãng trí, quên mang theo đổ ngủ. Sung Jon nói không cần đâu nhưng Lee Bon vẫn nhất quyết về nhà lấy.

Lee Bon thay đồ tại đó rồi nhờ bươm bướm vận chuyển đến cáp treo. Những con bươm bướm giao tới, bầy đom đóm hợp sức lại để quay tay quay.

Sung Jon và Lee Bon thay đồ ngủ rồi qua đêm tại ngôi nhà cây của hai người họ.

Chợt cả hai tỉnh giấc, Bon thấy Jon có vẻ buồn nên mới hỏi. Thì ra nổi buồn xâm chiếm suy nghĩ của Jon khi nghĩ tới cảnh vĩnh viễn không gặp lại được Bác Lá nữa. Bon an ủi, động viên, rồi làm những trò đùa ngộ nghĩnh để Bon cười. Cả hai cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ, khép lại một ngày bình yên giữa rừng rậm. Nhưng cũng không ai biết khi Bon đã ngủ say, Jon vẫn nằm khóc hết nước mắt.

Cuộc sống của họ đơn giản nhưng ấm áp. Miễn là còn có nhau, mọi thứ đều trở nên hoàn hảo. Nhưng trong lòng Jon vẫn thấp thoáng một nỗi lo âu, rằng liệu thời gian này có kéo dài mãi không, hay cuối cùng, họ cũng sẽ phải đối mặt với những thử thách lớn hơn ngoài kia. Nhưng giờ đây, khi còn có nhau, họ sẽ tận hưởng từng giây phút tuyệt vời này.