Chereads / Đêm Dài Tìm Lại / Chapter 2 - Đêm Đến Lại Đưa Tin

Chapter 2 - Đêm Đến Lại Đưa Tin

Hứa Trạch không thể ngủ được, lòng anh rối bời khi nhận ra Quế Ninh đã rời đi và anh còn lại một mình trong nỗi hối hận. Anh quyết định bay ngay đến nơi mà Quế Ninh dự định đến, dù chưa biết chính xác địa điểm. Mỗi giây trôi qua đều nặng nề, như kéo dài vô tận.

Trên máy bay, Hứa Trạch không thể ngừng suy nghĩ về những gì mình đã làm. Anh hiểu rằng mình đã mắc phải sai lầm lớn, nhưng giờ đây, việc quan trọng nhất là phải sửa chữa mọi thứ. Anh thở dài, cảm giác mất mát và nỗi lo lắng gặm nhấm tâm trí anh.

Khi máy bay hạ cánh, Hứa Trạch liền gọi taxi để đến khu vực Quế Ninh có thể đang ở. Anh không có thông tin cụ thể, chỉ biết rằng cô đang trên đường đến một nơi nào đó ở nước ngoài. Mỗi phút trôi qua đều là một thử thách, và anh cảm thấy như cả thế giới đang chống lại mình.

Cuối cùng, anh đến một khu vực đông đúc, nơi nhiều người đang đi lại. Hứa Trạch hỏi thăm và tìm kiếm thông tin về Quế Ninh, nhưng cô đã rời khỏi khu vực này vài giờ trước. Anh cảm thấy tuyệt vọng và mệt mỏi, nhưng không từ bỏ. Anh không thể để mọi thứ kết thúc như vậy.

Trong khi tìm kiếm, Hứa Trạch vô tình gặp một người phụ nữ, người này làm việc tại một quán cà phê gần sân bay. Cô ta nhớ có thấy một người phụ nữ giống như Quế Ninh đang đợi xe taxi để ra sân bay. Hứa Trạch liền nhờ cô ta chỉ đường và tiếp tục chạy đến địa điểm đó.

Khi đến sân bay, anh thấy một đám đông người đang làm thủ tục để lên máy bay. Hứa Trạch cảm thấy như tim mình đang đứng yên khi anh nhìn thấy hàng dài hành khách đang xếp hàng. Anh quyết tâm tìm Quế Ninh trước khi cô lên máy bay.

Vừa chạy đến khu vực làm thủ tục, Hứa Trạch thấy Quế Ninh đang đứng ở hàng chờ. Cô vẫn chưa làm thủ tục lên máy bay. Anh tiến lại gần, hơi thở hổn hển và ánh mắt đầy lo lắng.

"Quế Ninh!" Hứa Trạch gọi lớn, "Đừng đi, hãy nghe tôi nói!"

Quế Ninh quay lại, ngạc nhiên khi thấy Hứa Trạch đứng trước mặt mình. Đôi mắt cô mở to, và những cảm xúc đau đớn hiện rõ trên gương mặt. Cô mở miệng định nói gì đó, nhưng lại không thể phát ra lời.

"Em phải hiểu rằng tôi đã sai," Hứa Trạch tiếp tục, "Tôi đã nghĩ rằng tôi có thể giải quyết mọi chuyện mà không cần em, nhưng giờ tôi nhận ra mình đã sai lầm. Tôi yêu em, và tôi không thể mất em mãi mãi."

Quế Ninh đứng yên, đôi tay nắm chặt. Cô cảm thấy xúc động nhưng vẫn còn nhiều nghi ngờ. "Hứa Trạch, anh đã để tôi rơi vào tình thế này. Sao tôi có thể tin tưởng rằng mọi chuyện sẽ khác?"

"Tôi đã chuẩn bị một điều bất ngờ cho em," Hứa Trạch giải thích, "Tôi muốn cầu hôn em. Tôi đã lên kế hoạch cho điều đó, nhưng giờ đây tôi nhận ra rằng tôi không thể làm điều đó nếu không có em bên cạnh. Xin em, hãy cho tôi một cơ hội để sửa chữa mọi thứ."

Quế Ninh nhìn anh, sự do dự và nỗi đau lướt qua gương mặt cô. Một phần trong cô vẫn muốn tin tưởng vào Hứa Trạch, nhưng nỗi đau và sự tổn thương vẫn còn rõ ràng. Cuối cùng, cô thở dài và nói, "Tôi cần thời gian để suy nghĩ. Đêm nay tôi sẽ không lên máy bay, nhưng điều đó không có nghĩa là mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng."

Hứa Trạch gật đầu, cảm giác như một phần gánh nặng đã được gỡ bỏ. "Cảm ơn em. Tôi sẽ chờ đợi."

Khi Quế Ninh rời khỏi khu vực làm thủ tục, Hứa Trạch đứng đó, cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng hiểu rằng con đường phía trước vẫn còn dài. Anh quyết tâm không từ bỏ và sẽ làm mọi thứ để có thể hàn gắn mối quan hệ với Quế Ninh