Sáng hôm sau, ánh sáng mặt trời len lỏi qua cửa sổ phòng khách sạn của Hứa Trạch. Anh tỉnh dậy sau một đêm dài không ngủ, lòng tràn đầy lo lắng và quyết tâm. Hứa Trạch biết rằng hôm nay là ngày quyết định, và anh không thể để cơ hội lần thứ hai trôi qua.
Hứa Trạch quyết định tìm cách gặp gỡ và làm hòa với Quế Ninh. Anh biết rằng không thể chỉ nói lời xin lỗi và mong đợi mọi thứ trở lại như cũ. Anh cần phải chứng minh cho Quế Ninh thấy rằng anh thật sự nghiêm túc và sẵn sàng thay đổi.
Anh quyết định liên hệ với một người bạn cũ tại thành phố này, người có thể giúp anh tìm hiểu về Quế Ninh và đưa ra một kế hoạch cụ thể. Sau khi có thông tin về nơi Quế Ninh thường lui tới, Hứa Trạch lên đường với hy vọng tìm thấy cô.
Khi đến khu vực mà Quế Ninh hay đến, Hứa Trạch tìm thấy một quán cà phê nhỏ yên tĩnh. Đây là nơi Quế Ninh thường đến để thư giãn và suy nghĩ. Anh bước vào quán, ngồi xuống và gọi một ly cà phê, chờ đợi hy vọng sẽ gặp được cô.
Một lúc sau, Quế Ninh bước vào quán cà phê. Cô có vẻ mệt mỏi và rối bời, nhưng ánh mắt vẫn sáng lên khi nhìn thấy Hứa Trạch. Cô không thể tin rằng anh lại tìm thấy mình ở đây.
"Anh vẫn chưa từ bỏ sao?" Quế Ninh hỏi, giọng có chút mệt mỏi nhưng không thể che giấu sự tò mò.
"Tôi không thể từ bỏ," Hứa Trạch trả lời, đứng dậy và bước về phía cô. "Tôi biết mình đã sai, nhưng tôi cần cơ hội để làm đúng. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ cho việc cầu hôn, và tôi muốn em biết rằng tôi thật sự nghiêm túc với mối quan hệ của chúng ta."
Quế Ninh lắc đầu, cảm xúc lẫn lộn hiện rõ trên gương mặt cô. "Hứa Trạch, anh đã không nghĩ đến cảm xúc của tôi. Tôi cần thời gian để làm rõ mọi thứ trong lòng mình."
"Tôi hiểu," Hứa Trạch nói, "Nhưng hãy cho tôi một cơ hội để chứng minh rằng tôi có thể thay đổi. Tôi không chỉ yêu em, mà còn muốn cùng em xây dựng một tương lai."
Quế Ninh lặng lẽ uống cà phê, suy nghĩ về những gì Hứa Trạch vừa nói. Cô cảm thấy xúc động nhưng cũng không muốn bị lừa dối thêm lần nữa. Hứa Trạch nhận ra rằng anh cần phải làm nhiều hơn nữa để có thể lấy lại lòng tin của cô.
"Chúng ta sẽ đi dạo một vòng thành phố," Quế Ninh nói sau một lúc im lặng. "Nếu anh muốn tôi xem xét lại mối quan hệ của chúng ta, anh cần phải hiểu rõ hơn về những gì tôi đã trải qua và làm cho tôi thấy sự chân thành của anh."
Hứa Trạch đồng ý ngay lập tức, cảm thấy đây là cơ hội để thể hiện lòng chân thành của mình. Họ bắt đầu đi dạo quanh thành phố, trò chuyện về những ký ức và những dự định trong tương lai. Qua mỗi bước đi, Hứa Trạch cố gắng thấu hiểu và chia sẻ cảm xúc của mình, hy vọng có thể xoa dịu những tổn thương trong lòng Quế Ninh.
Trong suốt cuộc dạo chơi, họ thảo luận về những kỷ niệm đẹp, những khó khăn và những thay đổi mà mỗi người đã trải qua. Hứa Trạch cố gắng làm cho Quế Ninh thấy rằng anh đã học hỏi từ những sai lầm và sẵn sàng làm mọi thứ để cứu vãn mối quan hệ của họ.
Khi đêm đến gần, họ dừng lại trước một công viên yên tĩnh, nơi có ánh đèn vàng ấm áp. Hứa Trạch lấy từ túi ra một chiếc hộp nhỏ và mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn cầu hôn.
"Đây là điều tôi đã chuẩn bị cho em," Hứa Trạch nói, "Tôi hy vọng em sẽ cho tôi một cơ hội để bắt đầu lại, để chúng ta cùng nhau xây dựng lại từ đầu."
Quế Ninh nhìn chiếc nhẫn, nước mắt lăn dài trên má. Cô cảm thấy bị xáo trộn giữa những cảm xúc của mình, nhưng có một phần trong cô vẫn muốn tin tưởng vào tình yêu và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn.