Chapter 9 - Nghi ngờ

Tròn một tháng trôi qua kể từ sự việc ở hồ bơi, tại phòng làm việc ở công ty, Dương Sơ Tiêu ném mạnh tập hồ sơ mà thám tử điều tra được trên tay, trên tài liệu có một tấm hình, cho dù chỉ nhìn sau lưng ông cũng biết là Dương Đức Huy, từ vị trí này cho thấy bức ảnh đã được cố tình chụp trộm, có thể do hung thủ của vụ gây tai nạn giữ lại bằng chứng để sau này quay ra uy hiếp kẻ thuê anh ta là Dương Đức Huy.

Ông thật không tin Thẩm Y Nhiên không dính dáng gì đến chuyện này, nếu để ông điều tra ra vụ này, toàn bộ nhà họ Thẩm sẽ không xong với ông.

Dương Sơ Tiêu đưa tay bóp trán, tâm trạng ông vô cùng bực bội, Tiêu Dao thấy vậy liền rót một tách trà nóng đặt trên bàn:

"Cha, người có tâm sự gì sao?"

"Không có gì, cha chỉ hơi mệt, con đi làm việc của mình đi."

Tiêu dao vội đặt tách trà xuống, định quay lưng bước đi thì bất ngờ nghe cha chồng gọi lại:

"Nếu một ngày con phát hiện ra đứa con thứ nhất hại chết đứa con thứ hai của con, con sẽ làm gì."

Tiêu giao giật mình chưa kịp trả lời thì Dương Sơ Tiêu lại nói:

"Thôi bỏ đi, con còn trẻ, còn chưa có con thì làm sao có thể trả lời được câu hỏi này."

Tiêu Dao đau lòng nhìn ông rồi đáp:

"Cha, con không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng đối với con, mỗi người phải chịu trách nhiệm về hành vi của chính mình, nếu làm sai thì sẽ phải trả giá, con chỉ cần làm hết khả năng, trách nhiệm của bản thân, dù có xảy ra chuyện gì cũng không hối hận, được rồi, con xin phép cáo lui."

Dương Sơ Tiêu cảm giác nhẹ nhõm hơn khi nghe Tiêu Dao nói, theo tính toán của ông. Chắc chắn Thẩm Y Nhiên sẽ lại có hành động, vì đã qua thất tuần mà ông không để Tiêu Dao chết theo kế hoạch của bà ta, ông đã thể hiện ra rằng mình rất tín nhiệm cô, ông muốn xem có bao nhiêu người dính líu trong vụ này, bất kỳ ai có dính líu, ông sẽ thẳng tay xử lý, đôi mắt của ông nheo lại đầy nguy hiểm, Tiêu Dao vô tình liếc qua thấy vẻ mặt như muốn giết người của cha chồng cô liền giật mình, lại vội cúi đầu xuống.

Tiếng di động của Dương Sơ Tiêu vang lên, đầu dây bên kia là Hồ Điệp gọi, có lẽ chuyện ông dặn dò đã được làm xong nên cô gọi điện tới báo cáo, nghe điện thoại xong lúc này mặt ông mới dãn ra, ông nhìn Tiêu Dao và nở một nụ cười gian.

Việc ông phân phó cũng chẳng có gì, dặn Hồ Điệp đem hết quần áo ngủ và đồ lót của Tiêu Dao vứt đi, thay mới hoàn toàn bằng quần áo mà ông đặt mua cho cô.

Tiêu Dao cảm thấy dường như có ánh mắt đang nhìn mình, cô ngước lên thì không thấy gì cả, cha chồng vẫn đang chăm chú đọc hồ sơ, thấy vậy cô lại tiếp tục cúi đầu làm việc.

Kết thúc công việc, cô trở về nhà nhỏ, tắm rửa xong quấn khăn tắm quanh người, cô mở tủ định lấy áo ngủ mặc vào nhưng trên các móc quần áo, không còn những bộ váy ngủ quen thuộc, thay vào đó toàn bộ là những bộ đầm ngủ cực kỳ, cực kỳ khiêu gợi, cô không hiểu chuyện gì xảy ra nên gọi Hồ Điệp:

"Chị Hồ điệp, chuyện gì đã xảy ra với tủ quần áo của em."

Hồ Điệp dưới nhà bếp đi lên nói:

"Chủ tịch ra lệnh đổi toàn bộ, nên chị làm theo, có lẽ em nên hỏi rõ chủ tịch chuyện này đi."

"Là cha chồng sao? Tại sao ông lại làm thế?" cô thầm nghĩ.

Tiêu Dao cầm điện thoại, chưa kịp hỏi Dương Sơ Tiêu thì đã thấy tin nhắn:

"Cửa hàng nhà chúng ta mới khai trương chi nhánh, tung ra nhiều mẫu đồ ngủ mới cho người trẻ tuổi, cha nghĩ để con trải nghiệm xem các mẫu đồ ngủ của chúng ta có gì đặc biệt không, nếu thất chưa tốt thì cứ góp ý để bộ phận thiết kế sửa lại."

"Cha! cha đã nhìn thấy thiết kế của những mẫu đầm này chưa?" Tiêu Dao nhắn lại:

"Chưa, cha không quan tâm lắm, nhưng thấy quản lý bảo những mẫu này rất đặc biệt."

Tiêu Dao nghĩ thầm, đúng là rất đặc biệt, đến nỗi cô không dám mặc chúng, nhưng đã biết lý do rồi nên cô nhắn chào tạm biệt cha chồng rồi tắt máy.

Cuối cùng cô cũng rất tò mò với dáng vẻ của mình khi mặc những bộ này, nên giờ đây cô lựa chọn một bộ đầm có chất liệu voan mỏng, quần lót bên trong chỉ là một sợi dây chun nối liền, ở giữa là sợi dây vải nhỏ được xâu những hạt trai to bằng ngón tay, được nối từ đầu này sang đầu bên kia để làm đáy quần lót, những hạt trai lớn cỡ này giá rất đắt, vậy mà chỉ để làm chiếc quần lót vớ vẩn này.

Nhìn vào bóng hình trong gương, Tiêu Dao không thể tin vào mắt mình, người con gái trong gương với bầu ngực căng tròn nặng trĩu, áo ngủ là dạng áo quây bằng voan dính liền với áo là thân váy khá dài cùng chất liệu, đằng trước váy lại được xẻ ra làm hai bên nên ở giữa hầu như trống không, váy đã trong suốt , đằng trước lại cắt xén hết làm nổi bật lên chiếc quần lót bằng hạt ngọc trai.

Đang mải ngắm mình và đánh giá bộ đồ ngủ nên cô không để ý cửa phòng ngủ bỗng nhiên được mở ra, là Dương Đức Huy, hôm nay anh không ngừng nhớ đến cô nên đã liều mạng đến đây, trước đó anh đã giả vờ nhờ Hồ điệp Mang cho anh chút thức ăn vì người làm bên chỗ anh đã đi dọn dẹp hết, biết giờ này cô hay nấu thức ăn cho Tiêu Dao nên đã nhờ cô cầm qua cho anh một phần.

Hồ điệp không hề nghi ngờ nên đã mang theo một phần ăn đi đến nhà nhỏ của Đại thiếu gia, phải đi qua vườn trúc, qua nhà chính lại đi ngang qua vườn cúc mới đến được chỗ của anh, thời gian cả đi cả về là phải hơn một giờ đồng hồ, đủ để cho Dương Đức Huy gặp được Tiêu Dao nói vài lời.

Cho nên lúc này căn phòng chỉ có Dương Đức Huy và Tiêu Dao, thấy Tiêu Dao ăn mặc như vậy Dương Đức Huy chỉ cảm thấy máu trong thân như sôi trào thôi thúc anh tiến về phía trước, và anh đã làm thế.

"Anh cả Tại sao anh lại ở đây, anh mau ra ngoài, thay đồ xong em sẽ ra liền." vừa nói cô vừa lùi lại.

"Chẳng phải em đã mặc đồ rồi ư, nói xem, em mặc thế này chẳng lẽ là biết anh tới," vừa nói anh vừa tiến lên.

"Nói bậy, anh ra ngoài ngay."

"Em xem, ăn mặc dâm đãng thế này, không phải em muốn được thao sao, anh cả sẽ thỏa mãn em mà." lúc này dương Đức Huy đã đứng ngay bên cạnh đối diện Tiêu Dao.

Tiêu Dao lúc này rất sợ hãi, lùi đến cạnh giường thì hết chỗ để lùi, cô đưa tay định đẩy Dương Đức Huy ra thì đã bị anh bắt lấy tay và đẩy mạnh làm cô ngã trên giường, chỉ phần lưng nằm trên giường còn từ mông và chân bên dưới tạo thành hình vuông góc với cạnh giường.

"Cứu tôi với!"

Chưa kịp phát ra tiếng kêu cứu thì Dương Đức Huy đã lấy tay kia chặn miệng cô lại, sau đó anh quơ chiếc khăn tắm được vứt bừa trên giường nhét vào miệng cô, lúc này Tiêu Dao chỉ còn phát ra tiếng u…u trong miệng.

Anh một tay giữ Tiêu Dao, tay còn lại cởi thắt lưng, sau đó dùng thắt lưng trói tay cô lại, đây đúng là phong cách của anh, thích bạo dâm, nhìn cô càng chống cự la hét, anh càng thích thú và nư''ng hơn,

Dương Đức Huy nhìn cô kỹ hơn, hình ảnh rõ nét chân thực, mái tóc còn ướt đã rối bời, đôi mắt khóc đẫm lệ, miệng bị nhét khăn, còn phát ra âm thanh khiến người ta không kìm được.

Bầu ngực to lớn, bị tấm vải voan che lên hờ hững càng làm nó trở lên gợi cảm, đầu vú hồng hào đúng kiểu chưa từng hoặc ít có ai chạm vào, bên dưới eo thon là nơi hắn ngày đêm tâm niệm, hoa huyệt hồng nhạt mịn màng không một cọng lông được tô điểm bằng những hạt ngọc trai sáng bóng, hai bên mép thịt căng phồng mấp máy nhìn chúng cứ như đang nuốt chửng lấy những viên ngọc.

"Bảo bối đừng sợ tôi sẽ làm em sung sướng."

Tiêu Dao lắc đầu, hai chân muốn dãy giụa nhưng đã bị chân của Dương Đức Huy kẹp cứng, không cởi quần, chỉ vội vàng kéo khóa quần lôi côn thịt đã căng cứng ra đập đập vài cái vào hoa huyệt của Tiêu Dao, sau đó nâng người để cô ngồi dây và nói:

"Bảo bối, em nhìn cho kỹ, đây là thứ sẽ giúp e sung sướng, em xem côn thịt của anh mà đâm sâu vào huyệt nhỏ của em thì sẽ sướng thế nào chứ."

Tiêu Dao hoảng sợ lắc đầu, mắt cô nhắm chặt, nhưng Dương Đức Huy nắm tóc cô kéo mạnh làm cô rất đau, cô buộc phải nhìn xuống.

Cô hoảng sợ vì nhìn thấy nó, gậy thịt của Dương Đức Huy không những to và dài mà nó lại cong cong như trái chuối, trên thân ngoài những đường gân vằn vện thì còn những cục gì đó to cỡ hạt đậu nằm ở dưới da trên thân côn thịt, nhìn như một con quái vật, thấy vậy Tiêu Dao càng lắc đầu mạnh hơn.

Dương Đức Huy cũng mặc kệ, anh đẩy những hạt châu qua một bên thì thấy ở lỗ nhỏ của cô chảy ra da^m dịch trong suốt, anh đẩy cô nằm lại tư thế cũ, tách hai chân cô ra, chuẩn bị đặt côn thịt của mình đẩy vào huyệt của cô thì bỗng cảm thấy gáy đau nhói, sau đó anh chỉ nhìn thấy hình bóng mờ mờ của vệ sĩ và bóng dáng cao lớn quen thuộc của cha, sau đó anh triệt để mất đi ý thức.

Trong phòng lúc này chỉ còn Dương Sơ Tiêu cùng Tiêu Dao, ông nhanh chóng tháo thắt lưng trói tay cô ra, sau đó lôi chiếc khăn trong miệng của cô, lấy ngón tay của mình lau nước mắt cho cô, kéo cô ngồi dậy ôm cô vào lòng.

Tiêu Dao nức nở khóc được một lúc, mọi ấm ức cũng theo nước mắt trôi đi, lúc này cô mới hỏi :

"Sao cha lại ở đây, Hồ Điệp đâu, lúc nãy con sợ quá."

Hồ Điệp phải đi chịu phạt vì đã thiếu cảnh giác, vệ sĩ thông báo cho cha thấy Đức Huy nó đi vào phòng của con, mà Hồ Điệp lại không thấy nên cha nghĩ có thể có điều gì mờ ám, cha đã nhanh chóng chạy đến đây trong lúc vẫn còn đang tắm.

"May mà cha đến kịp, nếu không con đã … hu hu."

"Không sao rồi, nín đi."

Thực ra dương Sơ Tiêu luôn nắm chắc mọi chuyện, sẽ không có chuyện ông đến muộn, ngay khi được vệ sĩ thông báo là đại thiếu gia đang đến khu nhà của nhị thiếu phu nhân là ông đã vội vàng khoác áo choàng chạy đi, ngay cả quần áo cũng không kịp mặc, khi đến nơi ông đã đứng ở cửa một lúc, chờ xem liệu con dâu nhỏ mà mình yêu thương có ngả vào vòng tay người khác không, bởi vì dù sao Dương Đức Huy vẫn còn trẻ, lại là đại thiếu gia nhà họ Dương, nếu lúc nãy cô mà thuận theo con trai ông, thì ông cũng sẽ từ bỏ cô nên ông mới chờ đến lúc thích hợp nhất mới ra tay.

"Cha, người cũng đừng phạt hồ điệp quá nặng."

Được rồi cha tự biết cân nhắc, nói xong ông đẩy tiêu dao nằm ra giường, hai chân lại vẫn buông thõng xuống đất, người cô lại gập lại, ông giả bộ hỏi:

"Tại sao con ăn mặc thế này?"

Tiêu Dao xấu hổ muốn ngồi dậy nhưng Dương Sơ Tiêu lại ấn vai cô để cô nằm im

"Đây chẳng phải là đồ ngủ của công ty mình mà cha đã dặn mang đến cho con sao?" Tiêu Dao ngượng ngùng trả lời.

Ồ, đúng là rất đặc biệt, con mặc lên rất hợp và đẹp, cha già rồi mà nhìn cũng khó lòng kìm nén được ham muốn của bản thân, cơ thể con rất tuyệt...

"Cha...." Tiêu Dao cắt ngang không cho ông nói tiếp, tuy rằng lần trước ở hồ bơi cha chồng cũng nhìn thấy, nhưng đó chỉ là sự cố, lần này thì không.

Nhưng không biết tại sao, khi ông nhìn cô bằng ánh mắt này, dường như cô lại mong đợi một điều gì đó nhưng cũng sợ hãi vì chính mong đợi đó.

Dương Sơ Tiêu ngồi ở mép giường, nhìn ngắm thân hình gợi cảm của con dâu, ông bắt đầu nói thô tục để dụ dỗ cô:

"Dao nhi, chiếc quần hạt trai này, công dụng của nó là dưỡng da, nó sẽ làm cho da ở nơi này càng thêm mềm mịn và hồng hào, đây là công dụng của ngọc trai." đồng thời ông dùng các ngón tay vuốt nhẹ dọc theo hạt trai.

Sau đó ông đẩy đẩy những hạt trai cho nó lăn lên xuống dọc theo khe hoa huyệt rồi nói:

"Nếu con làm như thế này còn có thể massage, giúp lưu thông khí huyết, rất tốt cho sức khỏe, để cha hướng dẫn con nhé."

"Uhm… cha, không cần."

"Cha thấy con rất thoải mái, vậy động tác cha đã làm đúng rồi." sau đó làm như thế này nữa, vừa nói ông vừa úp hẳn lòng bàn tay vào hoa huyệt cô, sao đó bóp bóp đôi lúc dùng hai ngón tay cái và trỏ ép chặt hai mép thịt vào nhau.

Tiêu Dao cảm thấy cơ thể nóng bừng, không kìm chế được mà phát ra tiếng rên uhm uhm khe khẽ khi ông nhấc tay ra, bàn tay dính đầy dâm dịch, trong suốt, óng ánh như lòng trắng trứng gà, ông nói

Con thấy chưa, nếu ngày nào con cũng massage kiểu này, con sẽ thấy rất thoải mái, tâm trạng cũng vui vẻ hơn.

"Cha, con, con không muốn, đủ rồi."

Nhưng cơ thể con rất thành thật , con xem này, nói rồi ông đưa cho cô xem lòng bàn tay ướt đẫm bởi da^m dịch của cô, sau đó lại nói:

"Dao nhi, sao con lại nhiều nước thế, dường như nó không cạn, để cha kiểm tra xem."

Nói rồi ông lại đưa tay xuống lần này ông đẩy hạt trai sang một bên sau đó lấy ngón tay gãi gãi âm vật của cô, Tiêu Dao vội bắt lấy cánh tay của ông và nói:

"Cha ơi, đừng chạm nữa, con chịu không nổi…. a….. a."

Dương Sơ Tiêu Thấy cô rên rỉ cầu xin ông như vậy chính ông cũng chịu không nổi, từ lúc ông đẩy cô nằm xuống giường cũng là lúc côn thịt của ông nó cương cứng, bây giờ nhìn cô nằm trên giường van xin ông, khiến côn thịt càng căng lên khó nhịn.

"Dao nhi ngoan, hoa huyệt con thật tuyệt, nhìn nó thôi cũng khiến côn thịt của cha căng cứng, con nói xem, hoa huyệt của con có thèm muốn côn thịt lớn của cha không?"

Nói rồi ông đẩy một ngón tay, cắm vào huyệt động của cô, ông từ từ đưa ngón tay vào sâu hơn bỗng tay ông chạm vào một lớp màng mỏng, ông giật mình rút mạnh tay ra, điều này làm Tiêu dao tê dại, lại phun ra một dòng da^m dịch đặc sánh.

Dương Sơ Tiêu không nghĩ cô vẫn còn trinh, thường những cô gái bằng tuổi cô luôn có bạn trai, ông sung sướng mà nhìn ngắm cô, bây giờ gương mặt cô đỏ hồng, ánh mắt mê ly, lần này ông lại đưa ngón tay vào, không sâu như lần trước, ông thụt ra thụt vào lúc nhanh lúc chậm, sau đó ông cong ngón tay hơi móc lên trên và khẽ cào nhẹ khiến Tiêu Dao hai tay nắm chặt vỏ nệm, hai đùi căng cứng miệng không kềm chế được mà hét lên a a a a, dưới lỗ huyệt tràn ra một dòng nước nhớp nháp, Tiêu Dao được cha chồng móc đến lên đỉnh.

Cực khoái qua đi, lúc này mới thấy xấu hổ, cô đưa tay bịt miệng lại, đôi mắt mờ hơi nước nhìn cha chồng, cô thấy xấu hổ vô cùng sau đó vội quay mặt sang một bên, Dương sơ tiêu thấy vậy nào chịu để cô yên, ông nói:

"Dao nhi, con thấy không, cha không lừa con, rất thoải mái đúng chứ?"

Tiêu Dao chỉ biết xấu hổ không dám nói lời nào, Dương Sơ Tiêu lại lên tiếng:

"Con thì tốt rồi, thoải mái xong liền quay mặt không nhận cha, chỉ có cha là khổ sở."

"Cha, con đã gây ra chuyện gì sao." Lúc này Tiêu Dao mới dám nói

Dương Sơ Tiêu lúc này mới nâng cô dậy, để cô ngồi cạnh mép giường, bên cạnh ông, ông cầm lấy tay cô, Tiêu Dao bị bất ngờ muốn kéo tay về, nhưng cha chồng lại nói:

"Tự con kiểm tra đi, nó rất đau, muốn nổ tung rồi." vừa nói ông vừa ấn tay cô xuống dưới háng, bây giờ cô mới để ý, lúc này ông đang mặc một chiếc áo choàng ngủ bằng lụa màu xám, hai vạt áo bắt chéo vào nhau và được cố định bằng một sợ dây vải, phía trước ngực lộ ra bộ ngực cứng cáp, vạt áo bên dưới chỗ háng của ông nhô cao, lúc này vạt áo trượt ra để lộ côn thịt to bự màu tím sậm, chỗ lỗ nhỏ trên đầu côn thịt rỉ ra một giọt nước trắng đục, nhìn gần và trực tiếp thế này cô mới thấy nó quá to, hình dáng như một cây nấm đùi gà ngoại cỡ biến dị.

Dương Sơ Tiêu ấn tay cô xuống, giọng nói khàn khàn.

"Dao nhi vuốt nó đi, cha rất khó chịu, rất đau."

Tiêu Dao lòng mềm nhũn, cha chồng dùng giọng điệu như vậy để yêu cầu cô, cô không nỡ từ chối, vả lại cô cũng rất tò mò, rất muốn chạm vào, Tiêu dao nắm lấy côn thịt của ông, cảm giác nó nằm trong tay cô thật lạ, cứng rắn, sần sùi, rất nóng, thấy cô giữ nguyên không động tay, Dương Sơ Tiêu cầm lấy bàn tay đang nắm chặt côn thịt của ông vuốt lên vuốt xuống, Tiêu Dao làm theo, Dương Sơ Tiêu nhắm mắt hưởng thụ, hai tay chống ngược ra sau, người hơi ngửa về phía sau, miệng phát ra tiếng rên rỉ trầm khàn, bỗng nhiên ông nói:

"Dao nhi, nhanh lên chút nữa."

Tiêu Dao nghe lời, vuốt càng lúc càng nhanh, đến lúc tay cô mỏi nhừ tốc độ hơi chậm lại thì ông bỗng nhiên ông giữ chặt tay cô, côn thịt giật liên hồi và bắn ra từng dòng tinh dịch trắng đục nóng hổi lên tay cô. Tiêu Dao với chiếc khăn tắm lau sạch tay, mùi tinh dịch nồng nặc trong căn phòng làm cô không dám ngẩng mặt.

Dương Sơ Tiêu lúc này mới ngồi thẳng dậy, nâng mặt Tiêu dao lên để đối mặt với ông và nói:

"Dao nhi, cám ơn con, cha rất thích, đã lâu lắm rồi cha mới có được cảm giác này, sau này mỗi ngày con đều giúp cha nhé."

"Cha, vậy có ổn không, con dù sao cũng là con dâu, chuyện này mẹ chồng..."

"làm một lần hay nhiều lần cũng không khác nhau, cha sẽ thay Minh Nhật chăm sóc con, ngay từ lúc đầu gặp con, nhìn con đi chân trần đến nhà chính là cha đã thích con rồi, mọi việc cha đều khống chế tốt, chỉ khi gặp con, cơ thể không nghe theo cha điều khiển nữa rồi. Còn mẹ chồng con, điều này con không cần để trong lòng." Dương Sơ Tiêu cắt ngang lời nói của Tiêu Dao, sau đó lại nắm tay cô và hỏi:

"Thực ra con cũng thích cha mà, có đúng không? nếu không thì con sẽ không vui vẻ ở bên cạnh cha, không giống như Đức Huy, rõ ràng con kháng cự nó mà."

"Cha, nhưng con sợ lắm."

"Đừng sợ, mọi chuyện cha sẽ giải quyết, vậy hãy đồng ý với cha nhé."

Tiêu Dao e thẹn gật đầu, đúng là cô rất thích ông, không biết từ bao giờ, nhưng mỗi ngày hình ảnh ông tràn ngập trong trí óc cô, thậm chí lúc mơ cũng mơ thấy ông và cô không mặc gì, cùng nhau đi bơi và ông cọ cô tới khi cô lên đỉnh.

Dương sơ Tiêu được cái gật đầu từ cô nên âm thầm đắc ý, ông bế cô lên để cô ngồi lên đùi, ngực cô gần chạm tới cằm ông, hai chân cô vòng qua eo ông, Dương Sơ Tiêu vẫn ngồi trên giường nên tư thế này rất thoải mái, ông kéo mặt Tiêu Dao lại gần, hôn lấy môi cô:

"Dao nhi, môi con thật ngọt."

Nói rồi lại tiếp tục mút môi của cô. Ông đưa lưỡi vào trong miệng cô càn quấy, chiếc lưỡi ông khiêu khích quấn quýt với lưỡi cô, Tiêu Dao trúc trắc đáp trả, lần đầu tiên cô hôn môi một người đàn ông, cô chỉ biết theo sự dẫn dắt của Dương Sơ Tiêu, thỉnh thoảng ông hút lưỡi cô rồi khẽ cắn nhẹ, Tiêu Dao bị hôn đến choáng váng, mặt đỏ bừng, trong người lại nhộn nhạo khó chịu, hai chân ẩm ướt. Bỗng nhiên ông ngừng lại, dời đi đôi môi của cô, cúi xuống há miệng liếm vào đầu v ú của cô, nó đã cứng và trồi lên trên sau lớp vải mỏng, Tiêu Dao bị kích thích khẽ ngâm nga.

"Uhm…uhmmm, cha ơi… ngừng lại, quá ngứa."

Tiếng gọi nũng nịu của cô làm ông rất nứng, thật muốn thao cô ngay bây giờ, Nhưng ông biết bây giờ vẫn chưa phải lúc, ông đứng dậy xoay người và đặt cô xuống giường, lấy tay đẩy phần vải mỏng manh quây trước ngực cô, bầu ngực không gì che đậy níu giữ càng thêm nở nang, dương sơ tiêu dùng cả hai tay nhào nặn bầu ngực cô cúi xuống ngậm lấy núm v ú của cô rồi mút mạnh, thỉnh thoảng khẽ cắn cô khiến cô phải bật ra tiếng la hét. Dương Sơ Tiêu đã muốn làm điều này từ lâu lắm rồi, cảm giác v ú cô rất mềm mại, to như vậy nếu có thêm sữa thì sẽ rất thú vị.

Tiêu Dao nằm dưới thân ông mặt đỏ bừng, đôi mắt nhắm nghiền, bờ môi sưng đỏ vì bị ông hôn, giờ v ú cô cũng sưng đỏ, đưa tay xuống lại khẽ khều nhẹ trong huyệt động của cô, cái lỗ bé xíu chỉ vừa với ngón tay ông, không biết sau này ông có thể nhét vừa côn thịt của mình vào hay không, đưa ngón tay giữa vào lỗ nhỏ, hai ngón tay ở hai bên theo đó miết dọc hai bên âm môi, Tiêu Dao lại rùng mình lên đỉnh, dưới lỗ nhỏ chảy ra d âm dịch ướt đẫm tay ông.

"Dao nhi cơ thể con thật mẫn cảm, cha chỉ chạm nhẹ thôi mà con đã lên đỉnh rồi, con thử nghĩ xem, nếu cha đút côn thịt lớn thô to này đâm sâu vào lỗ nhỏ của con, cảm giác đó sẽ rất tuyệt vời."

Tiêu Dao nghe thấy lời thô tục của cha chồng, cô cảm thấy hoa huyệt càng thêm ẩm ướt nhưng nghĩ đến hình dáng côn thịt đó, cô vội lắc đầu.

"Cha, không được, quá to, không vừa, người sẽ xé rách con mất."

"Đừng lo lắng, cha sẽ chờ khi con thật sự sẵn sàng, bây giờ thì giúp cha nào." Nói rồi ông cởi áo choàng, lần này ông quỳ gối ngồi lên bụng cô, ông lấy d âm thủy của cô bôi ướt ở giữa khe ngực rồi đặt côn thịt đã căng cứng của mình vào giữa hai ngực của cô, hai tay ông ép hai bầu ngực của tiêu dao vào nhau làm nó trùm kín côn thịt của ông, ông bắt đầu di chuyển hông, đẩy lên đẩy xuống, vì được bôi trơn bằng dâm thủy nên côn thịt thuận lợi đ u. ngực cô, được một lúc ông nói:

"Dao nhi, cúi xuống há miệng ra, cố gắng ngậm lấy và mút chặt côn thịt khi cha đẩy lên nhé."

Tiêu Dao ngoan ngoãn gật đầu, khi ông đẩy lên, thân côn thịt lòi qua khe v u', cô cúi xuống ngậm lấy và mút vào, lúc đầu phối hợp còn chưa nhịp nhàng, nhưng chỉ sau vài đợt nhấp, cô đã bắt kịp nhịp để phối hợp với cha chồng, thậm chí khi cô ngậm được đầu côn thịt vào trong miệng, cô dùng lưỡi khẽ quét lên làm ông sướng run người, sau vài cú tăng tốc, ông giữ chặt đầu cô, bắn tinh dịch vào đầy miệng Tiêu Dao.

Tinh dịch của cha chồng rất nhiều, đầy một miệng cô mà vẫn chưa bắn xong, dịch tràn qua khóe miệng cô, Tiêu Dao không biết làm sao đành nuốt xuống, hành động này khiến Dương Sơ Tiêu phải gầm lên vì sung sướng, Tiêu Dao nuốt dòng tinh của cha chồng, mùi tanh tràn ngập khoang miệng, cảm giác dính nhớp nơi cuống họng, khiến cô muốn đi súc miệng uống nước, chờ Dương Sơ Tiêu bắn xong, cô tính đi lấy nước uống thì Dương Sơ Tiêu đã ngồi dậy đi lấy nước cho cô, Đỡ Tiêu Dao dậy ông nói:

"Dao nhi, cha xin lỗi, cha không kìm chế được nên không kịp rút ra."

"Cha, không sao đâu, người thấy thoải mái chứ."

Dao nhi ngoan, cha rất thoải mái, rất thích, miệng của con rất tuyệt vời, ngậm rất chặt, cám ơn con nhiều nhé, buổi tối con chưa ăn gì đúng không? đi nào, cha bế con đi ăn."

"Cha, con tự đi được."

Tiêu Dao ngồi dậy muốn đứng lên nhưng chân run rẩy, cô gần như đứng không vững, Dương Sơ Tiêu nhanh tay đỡ cô rồi ôm cô theo kiểu công chúa, ông trần truồng ôm cô ra phòng bếp, Tiêu Dao cảm nhận được cánh tay rắn chắc đang ôm mình, Từng bước đi vững chãi hữu lực, cô bỗng nhiên cảm thấy thật an tâm, đưa tay ôm lấy cổ ông, Tiêu Dao đầu tựa vào vai ông thầm nghĩ, cha chồng thật khỏe, cô bất giác hơi mỉm cười, dương sơ Tiêu thấy người trong lòng yên ổn dựa vào ông, ông cũng khẽ mỉm cười.

Đến nhà ăn, Để Tiêu Dao ngồi trong lòng mình, ông đút Tiêu Dao ăn, thỉnh thoảng lại đùa giỡn cô, náo loạn một hồi mới ăn xong bữa cơm, Dương Sơ Tiêu nói:

"Dao nhi, đêm nay cha ở nơi này với con nhé."

Tiêu Dao gật đầu, mặc dù vẫn sợ hãi nhưng cô tin tưởng cha chồng, ông sẽ gánh vác mọi chuyện, tâm hồn thiếu nữ lần đầu tiên biết rung động, đối phương lại là một tay già đời, liệu tình cảm của cô có được ông đáp lại hay ông chỉ yêu thích cơ thể của cô thôi, Tiêu Dao không thể nghĩ ra được điều gì nữa, cô đành mặc kệ cảm xúc của mình để nó tự do phát triển, hiện tại cô chỉ muốn gần người đàn ông này thôi.