Chapter 10 - Âm mưu

Sớm hôm sau, Phu nhân đang ngồi trong phòng Dương Đức Huy, bà nhìn anh rồi cau mặt:

"Nói đi, chuyện này là sao?"

"Đêm qua con đã đến tiểu viện của em dâu, nhất thời không khống chế được bản thân, sau đó cha tới. Mẹ à, có khi nào cha để ý cô ta, vậy tài sản của chúng ta có phải sẽ bị chia cho cô ta không?"

Nghĩ đến Tiêu Dao, Dương Đức Huy lại nổi lên sắc tâm, thấy ánh mắt mơ màng của con trai người làm mẹ như bà còn gì không rõ, con trai bà cao lớn tráng kiện, gương mặt tuấn tú, gia cảnh lại tốt, muốn loại mặt hàng nào mà không được, chỉ là một con bé nhà nghèo kiết xác thì có gì khó, đến cha nó bà còn có thể bắt được, chẳng lẽ con bà lại không làm gì được con bé nhà nghèo kia sao.

Từ khi bà được như ý nguyện gả vào nhà họ Dương làm phu nhân, ông Dương Sơ Tiêu là chồng bà cũng không nguyện ý ngủ cùng với bà. Vài năm đầu bà còn tủi thân, biết ông thà ra ngoài tìm phụ nữ khác cũng không tìm bà, sau này bà đã quen dần, bà chỉ cần nắm giữ tài sản và địa vị vững chắc thì bà cũng không cần thiết cứ phải đeo bám ông mãi.

Đàn ông, không ít người quỳ dưới váy bà, mỗi khi cần thiết thì bà lại rời biệt thự, đi tới một căn hộ cao cấp ở thành phố khác, nơi này bà luôn nuôi bốn người trai trẻ, tràn đầy sức sống, đủ kiểu côn thịt, thừa sức thỏa mãn bà, bọn họ có rất nhiều trò mới mẻ để phục vụ khiến bà không biết chán, cho nên bà chỉ cần tiền và địa vị nhà họ Dương mà thôi.

Giờ đây lại nhảy ra hồ ly tinh mê hoặc con bà, mê hoặc luôn chồng bà, khiến bà thấy nguy cơ trước mắt, nếu không loại bỏ Tiêu Dao có thể bà sẽ mất hết. Nghĩ thông suốt bà lên tiếng:

"A Huy, sắp cuối năm rồi, chuyến tụ họp giữa các cổ đông và gia đình năm nay sẽ được tổ chức ở đâu?"

"Trên du thuyền năm sao của nhà chúng ta, dự kiến là bốn ngày ba đêm."

"Được rồi, mẹ sẽ sắp xếp, chuyện này cứ làm vậy….bà thì thầm vào tai con trai mình."

"Mẹ, như vậy được không, sẽ không quá lộ liễu chứ, liệu cha biết được…"

Bà gắt lên:

"Thì sao chứ, cô ta say rượu, không cẩn thận rơi xuống biển mất tích, trách được ai."

"Được vậy con nghe lời mẹ, chuyện này có nên cho Tư Hạ biết không?"

"Không cần thiết, con bé ngu xuẩn nóng nảy đó chỉ làm hỏng việc."

"Vâng, vậy việc này mẹ cứ chuẩn bị, tới lúc đó con làm theo lời mẹ sắp xếp."

"Và chắc chắn lần này cô ta không thoát khỏi tay con đâu." Nghĩ đến cảnh đè Tiêu Dao dưới thân, côn thịt của anh sắp được nhét vào cái lỗ mọng nước của Tiêu Dao làm hạ thân anh căng cứng, vội tiễn mẹ về anh lái xe đi tìm mấy cô gái mà mình đã bao nuôi.

Mẹ nào con nấy, mẹ nuôi một đám trai thì con cũng nuôi một đám gái. Bước vào căn hộ của mình, ngay lập tức ba cô gái chỉ mặc mỗi tạp dề hầu gái che nửa ngực trước, sau đó quỳ gối trên sô pha thành một hàng, lộ ra bờ mông trắng nõn, Dương Đức Huy chỉ cởi khóa quần, đâm ngay côn thịt căng cứng lút cán vào lỗ đang ở trước mặt, thụt ra thụt vào vài trăm cái, anh lại rút ra đưa vào cái lỗ bên cạnh, bàn tay vừa đánh mạnh vào mông các cô khiến cho các cô gái phải khóc lóc cầu xin.

Tuy đau đớn nhưng các cô gái ai cũng nguyện ý, bởi vì số tiền hàng tháng mà anh cho các cô rất nhiều. Đ u. chán chê lỗ nhỏ, anh xoay một cô gái tóc dài lại, nhét côn thịt vào miệng của cô rồi nhấp mông dập từng cú vào miệng cô gái như máy khoan, côn thịt chui sâu vào cuống họng khiến cô gái trợn mắt sùi bọt mép muốn phun ra, nước dãi chảy đầy hai khóe miệng, khi nhấp thêm vài trăm cái anh mới phun tinh dịch vào miệng cô, rút côn thịt đang còn cứng ngắc ra khỏi miệng, lúc này anh mới ngồi vật ra ghế để các cô gái cởi quần áo và liếm mút cho anh.

Trở lại khu nhà nhỏ của Tiêu Dao, sáng nay cô tỉnh dậy trong bàn tay của Dương Sơ Tiêu, lúc nhìn lên đồng hồ đã thấy gần 12 giờ trưa, người bên cạnh thấy cô động đậy cũng tỉnh dậy, ông ôm chặt cô vào lòng, từng hơi thở nóng bỏng phả vào ngực ông làm ông ngứa ngáy, lúc mới ngủ dậy là lúc sung mãn nhất của đàn ông, ôm Tiêu Dao trong lòng một tay ông khẽ xoa lưng cô, tay còn lại vuốt ve bờ mông căng tròn của cô, ngón tay không chịu nằm im thinh thoảng từ sau mông cô đưa qua giữa háng vuốt dọc ở giữa hai mép thịt, thỉnh thoảng còn khảy khảy âm vật làm cô rên nhẹ.

Da^m thủy chảy ướt nhẹp hai đùi của Tiêu Dao, Dương Sơ Tiêu lúc này mới chen côn thịt đã căng cứng từ sớm vào giữa hai đùi cô, tư thế này khiến đùi non khép chặt làm Dương Sơ Tiêu phải bật ra tiếng rên nơi cuống họng, ông nâng cằm tiểu mỹ nhân trong ngực lên, cúi đầu xuống bắt đầu gặm nhấm miệng của cô, tay nắm chắc hông của cô, ông đẩy mông chậm rãi nhịp nhàng:

"Dao Dao, con xem, con chảy nước nhiều chưa kìa." Rời môi cô ra Dương Sơ Tiêu lại bắt đầu nói lời dâm đãng.

"Cha…..." Giọng nói ướt át động tình của Tiêu Dao làm lỗ tai ông tê rần, ông ra sức đẩy mông nhanh hơn, mỗi khi côn thịt xuyên qua đùi liền chạm vào lỗ nhỏ của Tiêu Dao làm cô ngây ngất.

Tiêu Dao ôm chặt lấy eo ông, hùa theo từng cú nắc mông của ông, rồi ông đột ngột đẩy cô nằm ngửa ra, theo đà lật người lên trên cô, Dương Sơ Tiêu gác hai đùi của cô lên cánh tay ông, hai cánh tay ép hai đầu gối Tiêu Dao chụm lại, tư thế này ông để toàn bộ chiều dài côn thịt phủ lên giữa hai mép thịt của Tiêu Dao, ông đâm đâm mạnh đầu côn thịt chạm vào âm vật của Tiêu Dao làm cô hét lên vì sung sướng.

"Cha… a… con không chịu nổi, cha người mau ngừng lại."

"Con có chắc muốn ta ngừng lại không? Dao nhi." Vừa nói ông vừa đẩy côn thịt nhanh hơn, tiếng nhép nhép của hai bộ phận sinh dục miết vào nhau mỗi lúc một nhanh. Tiêu Dao bị cạ cho lên đỉnh mấy lần, chân tay xụi lơ, lúc này Dương Sơ Tiêu mới chịu phun ra dòng tinh dịch nóng bỏng nhớp nháp dính đầy hoa huyệt và bắp đùi của cô, Tiêu Dao vô cùng xấu hổ vì đã rên rỉ nhiều như vậy, cô sợ cha chồng sẽ hiểu lầm cô dâm đãng mà chán ghét cô.

Dương Sơ Tiêu thấy tiểu mỹ nhân lấy chăn che mặt, ông kéo chăn ra rồi hỏi:

"Dao nhi, ta làm con không thoải mái ư? Khó chịu ở đâu, nói cha nghe xem, có phải nơi này không?"

Nói rồi Dương Sơ Tiêu đưa tay xuống, lấy ngón tay miết nhẹ lên hoa huyệt, thấy nó quả nhiên đã sưng to, ông nghĩ chỉ mới cạ bên ngoài mà đã sưng lợi hại vậy, không biết sau này đút vào sẽ thế nào đây.

"Tiêu Dao xấu hổ giữ chặt lấy tay ông, cô thật thà đáp."

"Cha người đừng chạm nữa, người chạm vào con không chịu nổi, cha… người có nghĩ là con rất dâm đãng không?"

"Con ngốc quá, đàn ông thích người phụ nữ của mình ở trên giường thật dâm đãng với anh ta, cha cũng vậy, rất thích biểu hiện của con."

"Vậy người không chán ghét con có đúng không?"

"Cha rất thích, con đừng lo lắng, chưa từng có phụ nữ nào làm ta thỏa mãn như con." Nói rồi ông ôm cô rồi đi vào nhà tắm tẩy rửa, xong xuôi cũng là lúc ăn cơm trưa, cơm đã được dọn sẵn trên bàn, ngồi cơm nước xong xuôi, dặn Tiêu Dao hôm nay nghỉ ngơi ở nhà, chuẩn bị quần áo mai theo ông đi công tác, lúc này mới khoác áo choàng và rời khỏi.

Tiêu dao nhìn bóng lưng ông rời đi bỗng cảm thấy nhớ nhung, đúng là tâm hồn thiếu nữ lần đầu mới biết yêu, lại được người đàn ông đầy kinh nghiệm cho cô cảm giác vui sướng về xác thịt làm cô muốn ông luôn bên cạnh mình, bình thường cô đã quen ở bên cạnh ông cả ngày, chỉ buổi tối trở về nhà cô mới phải xa ông, nhưng cả ngày đi làm mệt, tối về cô nhanh chóng ngủ, nên cảm giác nhớ nhung không khiến cô khó chịu, bây giờ đụng chạm cơ thể thân mật hơn, tuy chưa làm bước cuối cùng nhưng hai người cũng gần như không còn khoảng cách nên giờ này tâm trang cô khó chịu, cô thấy nhớ ông, muốn gặp ông ngay lập tức, cô cầm điện thoại lên gọi vào số máy riêng của ông, sau vài tiếng chuông, giọng đàn ông phía bên kia trầm thấp:

"Có chuyện gì thế Dao nhi"

"Cha… con, con có thể đi làm không, con thấy không cần nghỉ ngơi."

"Không nỡ xa cha sao?"

"Con… đúng vậy, tự nhiên con rất nhớ người."

Nghe thấy tiểu mỹ nhân nói vậy, tâm Dương Sơ Tiêu như mềm nhũn:

"Được rồi, vốn muốn con được nghỉ ngơi cho khỏe, vậy con thay quần áo đi cha sẽ sang đón con."

"Vâng, cám ơn cha."

Cúp điện Tiêu Dao vui vẻ thay quần áo, cô thậm chí còn không nhận ra bất thường trong những món nội y mà cô đang mặc, áo sơ mi vẫn vậy, nhưng váy đã bị thay đổi hết toàn bộ thành váy xoè, nội y thì bé tí lại còn xuyên thấu, đầu óc cô lúc này chỉ nghĩ sớm được gặp ông.

Mặc xong xuôi cô còn tô lên môi một lớp son mỏng, nhìn vào gương thấy hình ảnh phản chiếu là một tiểu mỹ nhân phong tình ướt át, vì được thỏa mãn nên vẻ mặt càng thêm quyến rũ , xuân sắc, nghe thấy tiếng xe chạy vào trong sân, cô vui vẻ bước ra ngoài, cửa xe đã mở sẵn, thấy Dương Sơ Tiêu đang nhìn cô với ánh mắt dịu dàng, cô chỉ muốn nhào vào trong ngực ông và ôm ông thật chặt.

Dương Sơ tiêu rất hài lòng với phản ứng của con dâu, thú thật ông cho dù anh tuấn, trẻ trung, thành thục, nhưng tuổi tác chênh nhau quá lớn, ông cũng không quá tự tin vào vẻ bề ngoài của mình khi đứng cạnh con dâu, vì vậy mỗi khi bên cạnh cô là ông rất dụng tâm, thậm chí cả mỹ nam kế, kết quả ông đã đi đúng hướng, thành công đem thiếu nữ mới lớn này thời thời khắc khắc nhớ đến ông, và ông sẽ làm cô yêu ông say đắm, để cô không có tâm trạng để ý mấy tiểu tử bên ngoài.

Bước lên xe, Dương Sơ Tiêu ôm cô lên đùi, Tiêu Dao ngồi lên trên đùi ông, ôm lấy cổ ông, đầu tựa vào ngực ông, nghe rõ từng nhịp đập trái tim ông khiến cô có cảm giác an tâm lạ thường, mắt cô nặng trĩu cô dần chìm vào giấc ngủ, khóe miệng vẫn hơi nhếch lên.

Thấy tiểu mỹ nhân ôm mình, hơi thở đều đều ông biết cô đã ngủ, ông xoa lưng cô rồi khẽ mắng yêu:

"Thật là tiểu yêu tinh dính người, vậy mà nói không mệt, nhất định đòi theo cho bằng được. Đắc Vũ, chạy xe chậm lại để nhị thiếu phu nhân có thời gian nghỉ ngơi."

Đắc vũ rất chuyên nghiệp mà không hỏi nhiều hay nhìn nhiều, lời chủ tịch nói anh luôn nghe theo, cho dù vô lý cỡ nào anh cũng làm theo chỉ thị, không cần hỏi lại dư thừa, chính vì khả năng làm việc cao như vậy nên anh luôn được Chủ tịch tín nhiệm, có thể coi là cánh tay phải của chủ tịch.

Tiêu Dao tỉnh dậy cũng là buổi tối, cô vẫn ở trong xe, Dương Sơ Tiêu đã rời đi ngay khi đến công ty, vì tong xe còn Tiêu Dao nên Đắc vũ cũng ở lại trong xe, không theo chủ tịch vào công ty, trường hợp này chưa bao giờ từng xảy ra, bởi đắc vũ luôn bên cạnh chủ tịch ở công ty.

Tiêu Dao xoa xoa thái dương đang trướng đau, cô ngồi dậy thì nghe Đắc Vũ nói:

"Chủ tịch nói Nhị thiếu phu nhân dậy thì cứ lên công ty tìm người, để tôi đi cùng cô lên."

"Được, cám ơn anh."

"Không cần cám ơn, tôi chỉ làm theo chỉ thị của chủ tịch."

Tiêu dao biết, dù vậy cô vẫn lịch sự nói cám ơn, kéo lại trang phục cho ngay ngắn, cô theo Đắc Vũ định lên gặp ông thì bỗng nhìn thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc đi tới, nhìn thấy người đàn ông đang mỉm cười, ánh mắt như muốn nhấn chìm cô làm tim cô như lạc mất nhịp đập, cô nhanh chân sải bước bước về phía người ấy, đến canh ông cô muốn ôm lấy ông, nhưng cô lại chần chừ sợ hãi, sợ ông không thích cô như vậy.

Nhìn thấy do dự trong mắt cô, Dương sơ tiêu kéo cô vào lòng, ôm chặt lấy cô hỏi:

"Tại sao lại không ôm cha, tại sao do dự."

"Con sợ cha không thích, nói rồi cô vòng tay ôm ngang eo ông, mặt áp vào ngực ông, tham lam hít vào mùi hương thuộc về ông.

"Cơ thể này từ bây giờ thuộc về riêng con."

Giọng nói trầm ấm vang lên bên tai làm lỗ tai cô đỏ lựng, cô ôm ông chặt hơn nữa và hỏi:

"Thật chứ, chỉ riêng con không ai khác, người đừng gạt con."

"Sẽ không, Dao nhi, lời cha nói sẽ không thay đổi, trừ khi con chán ghét cha, muốn rời xa cha."

"Con sẽ không, con sẽ ở bên người, cơ thể con cũng của riêng người."

Dương Sơ Tiêu nghe những lời này càng ôm chặt cô hơn, hệt như chàng trai mới lớn thổ lộ tâm tình vậy, từ giây phút này ông biết mình đã bị cô chinh phục triệt để rồi, ông nhất định bảo vệ cô chu toàn, lần này ông có đủ năng lực và tài lực, đủ để đảm bảo an toàn và hạnh phúc cả đời cho cô, ôm người trong lòng càng chặt, ông quyết định bảo vệ cô một đời.