Chương 360: Lời nguyền của Medusa.
"Ké...ké...ké...
Chạy đi!
Chạy nhanh đi hỡi con người yếu đuối và hèn kém kia!
Ké...ké...ké..."
Tiếng cười man rợ và giọng nói ghê rợn của Medusa vang vọng khắp mọi ngóc ngách của mê cung, ả như đang tận hưởng, thích thú với cuộc đi săn.
Víu...
Oành!
Vương Nhất Tự nhảy về phía trước lộn một vòng tránh đi mũi tên lao băng băng về phía hắn.
"Chết tiệt!
Đúng là hổ xuống đồng bằng không khác gì con chó!"
Vương Nhất Tự nhăn nhó, hắn lập tức lấy lại tư thế tiếp tục chạy về phía trước cố kéo giãn khoảng cách với Medusa.
Hắn, đường đường là một Đại Đế hô phong hoán vũ ở khắp các giới vực, không ai là không biết đến cái tên Viêm Ân Đế, hắn là kẻ đứng trên bậc đỉnh phong của Tu Tiên giới, bất kể là ma nhân hay yêu nhân khi nghe đến tên của hắn đều phải giật mình mà run sợ, hắn không sợ trời cũng chẳng sợ đất, ấy vậy mà hiện tại hắn lại phải bỏ chạy trước những con quái vật của đại mê cung Tartarus này.
Hắn chạy để giữ mạng sống!
Danh dự và lòng tự trọng của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng mà hắn không thể làm được gì hơn trong tình cảnh này, hắn chỉ có thể nhịn, nhịn nhục để có thể lấy lại được tất cả sức mạnh lúc trước.
"Chủ nhân hãy cứ tiếp tục chạy và đừng nhìn lại phía sau, nếu chẳng may nhìn vào mắt Medusa thì... không cứu được đâu!"
Hệ thống lên tiếng nhắc nhở.
"Ngươi có cách nào có thể giúp ta không bị hóa đá hay không?"
Vương Nhất Tự hỏi.
"Ừm..."
Hệ thống ngập ngừng vài giây rồi lại nói.
"Hệ thống Thương thành đang có bán một loại vật phẩm có thể giúp chủ nhân không bị lời nguyền của Medusa hóa đá a!"
"Vậy còn chần chừ gì nữa mà không mua?"
"Chủ nhân xác định muốn mua vật phẩm này?"
Hệ thống hỏi rõ lại.
"Xác định!"
Vương Nhất Tự gấp gáp nói.
"Chúc mừng chủ nhân đã tiêu tốn 500.000 điểm cống hiến mua thành công Kính nhìn đêm chuyên dụng!
- Tên vật phẩm: Kính nhìn đêm chuyên dụng.
- Phẩm cấp: Thượng phẩm cấp bậc.
- Công dụng: Giúp cho người đeo nhìn rõ được trong bóng tối, có thể phát hiện những bức xạ nhiệt nhỏ nhất và tái hiện chính xác lại hình ảnh của những bức xạ nhiệt đó trong mắt người đeo.
- Ưu điểm: thiết kế nhỏ gọn hệt như một chiếc kính râm bình thường.
Vật phẩm đã tự động chuyển vào không gian giới chỉ!"
Hệ thống hiện lên thông báo.
"Năm...năm trăm vạn điểm cống hiến...để mua một cái kính...?!!
Sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi cho nhanh!"
Vương Nhất Tự khoé miệng giật giật nói.
Oành!
Vương Nhất Tự lập tức khựng lại khi một mũi tên từ phía bên trái bay vút tới cắm vào bức tường mê cung cạnh hắn, thân mũi tên chỉ suýt soát cách mặt hắn chưa đến một gang tay.
"Ké...ké...ké...
Né hay lắm!
Né tốt lắm!
Nhưng rồi cũng sẽ bị ta phanh thây ra mà thôi!
Ké...ké...ké...!"
Giọng nói ghê rợn của Medusa lại vang vọng đến chỗ Vương Nhất Tự khiến hắn nổi hết gai óc.
"Cái kính này... liệu có thể giúp ta không bị hóa đá hay không?"
Hắn hỏi.
"Chủ nhân có thể thử.
Nhưng mà vật phẩm đã mua rồi thì miễn trả lại!"
Hệ thống đáp.
"Đến khi ta bị hóa đá rồi thì còn có cơ hội mà trả lại nữa hay sao?!!"
Vương Nhất Tự gào thét lên, nhưng hắn vẫn lấy chiếc kính ra sau đó đeo lên.
Cái mê cung này không phải chỉ là một đường thẳng mà nó gồm rất rất nhiều những lối rẽ, những ngã ba ngã tư chằng chịt, nếu chẳng may trong lúc chạy rẽ sang một lối khác vô tình chạm mặt với Medusa thì sẽ không thể nào mà phản ứng cho kịp.
Cặp kính nhìn đêm này tuy rằng chưa rõ công dụng của nó có thể chống lại lời nguyền hóa đá của Medusa hay là không, nhưng nó vẫn mang lại cảm giác an tâm phần nào cho Vương Nhất Tự.
Biết đâu may mắn, hắn lại có thể bình yên khi đối mặt với Medusa thì sao?
Đây không phải là lần đầu tiên hắn chơi một canh bạc sống còn với số phận, những lần trước, hắn đều là nhờ vào may mắn mà chiến thắng, hắn tin lần này cũng sẽ như vậy.
Hắn không phải là không tin hệ thống.
Khi hắn chuyển sinh đến thế giới này hệ thống đã đi cùng với hắn cho đến tận bây giờ, trải qua không biết bao nhiêu là năm tháng, trải qua không biết bao nhiêu chuyện, hệ thống đã giúp đỡ hắn rất nhiều, và, cũng hố hắn không biết bao nhiêu lần.
Có thể nói hệ thống như là một người bạn tri kỷ với Vương Nhất Tự.
Hắn tin tưởng hệ thống!
Nhưng hắn lại không tin tưởng những vật phẩm mà hệ thống bán cho hắn lắm.
Vương Nhất Tự, hắn, sau khi đeo lên kính nhìn đêm chuyên dụng vào thì tất cả mọi vật trước mắt hắn hiện lên rõ mồn một như ban ngày.
"Như này thì dễ hơn rồi..."
Hắn cười khẩy.
Nhưng rồi bất chợt hắn như phát hiện ra điều gì đó, hắn giật mình quay lại ánh mắt dán chặt vào mũi tên mà Medusa khi nãy bắn đến.
Hắn vừa rẽ vào một lối đi thẳng, hai bên là tường đá cao vời vợi, không hề có lối rẽ nào khác, vậy thì mũi tên sao lại có thể bay đến từ phía bên hông hắn được cơ chứ?!!
Để ý thì thấy mũi tên cắm vào tường ở vị trí xấp xỉ ngang với đầu hắn, đuôi mũi tên lại là chếch lên phía trên.
"Không lẽ là...?"
Vương Nhất Tự nhíu mày nghĩ ngợi, hắn sau đó lập tức nhìn về hướng mà mũi tên bay đến.
"Chỉ có một cách để giải thích, chính là mũi tên này được bắn từ phía trên cao!"
Hệ thống lên tiếng nói thay cho suy nghĩ của Vương Nhất Tự.
Vương Nhất Tự ngước nhìn lên phía trên cao ở phía xa, ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc, là cực kỳ nghiêm túc.
"Ra là ở đó..."
Ở phía xa, cách chỗ Vương Nhất Tự đang đứng khoảng hơn ba mươi thước, hiển hiện lên một hình dáng không thể lầm lẫn vào đâu được.
Một con quái vật với nửa thân trên là người nửa thân dưới là rắn, đích thị chính là Nữ thần tóc rắn Medusa!
Ả quái vật với gương mặt xinh đẹp, mái tóc lúc nhúc là những con rắn độc thân màu đen với những vằn màu đỏ, ả ta mặc trên người một bộ chiến giáp bằng đồng sáng bóng như những chiến binh Hy Lạp cổ đại, hai tay ả đang giương dây cung, ánh mắt ả xanh biếc chứa đầy thù hận quăng đến chỗ Vương Nhất Tự sẵn sàng bắn ra một mũi tên đầy chết chóc về phía hắn.
"Ả ta...có thể di chuyển trên những bức tường hay sao...?"
Vương Nhất Tự thắc mắc hỏi hệ thống.
Viu...
Oành!
Lại một mũi tên bay đến chỗ Vương Nhất Tự, nhưng lần này hắn dễ dàng né đi.
"Những bức tường đá này của mê cung được tạo ra để ngăn cản những kẻ xâm nhập và những quái vật bị giam giữ ở nơi này.
Việc Medusa có thể di chuyển phía trên những bức tường chỉ có thể giải thích rằng ả ta không bị khống chế bởi luật của mê cung.
Nói cách khác, ả ta không thể rời khỏi nơi này, đây có thể là một lời nguyền đối với ả ta..."
Hệ thống lên tiếng đáp lại câu hỏi của Vương Nhất Tự.
"Một lời nguyền...?
Vì thế mà ả điên tiết lên tấn công và giết chết bất cứ ai lọt vào tầm ngắm của ả sao?"
"Không, không phải thế!
Rất lâu trước kia, Medusa lúc chưa biến thành quái vật, ả ta là một phụ nữ rất xinh đẹp, sắc đẹp của ả có thể so sánh với cả Aphrodite, nữ thần sắc đẹp của Hy Lạp"
"Và rồi...
Sắc đẹp của Medusa đã thu hút Poseidon.
Khi bị Poseidon theo đuổi, Medusa chạy đến đền thờ Athena và nghĩ rằng nữ thần sẽ bảo vệ ả, nhưng chẳng có gì xảy ra cả và Poseidon đã cưỡng hiếp ả ngay trong đền thờ của nữ thần.
Ả ta cầu xin Athena nhưng nữ thần chẳng làm gì cả.
Và để chắc chắn không có chuyện như vậy nữa, Athena biến ả thành một nữ quỷ với một cái nhìn có thể biến tất cả các sinh vật sống thành đá và biến mái tóc tuyệt đẹp của Medusa thành rắn..."
Vương Nhất Tự quay người chạy dọc theo hành lang và nói với hệ thống về truyền thuyết lời nguyền của Medusa.
Medusa, sau khi bắn hụt mũi tên, lần này ả nhận ra được một chi tiết khác thường khiến ả có chút hoang mang, đó chính là, ả nhận ra tên loài người kia vừa trực diện nhìn ả, dù là khoảng cách khá xa nhưng với đôi mắt của mình, ả không thể nào nhìn lầm cho được.
Ả khựng lại trong vài giây nhưng liền sau đó lại tỏ ra thích thú với hành động của tên loài người này.
Từ trước đến giờ, chưa có bất kỳ một ai, kể cả là những quái vật khác dám đối diện mà nhìn ả, tất cả đều là tránh xa, đều là quay đầu bỏ chạy khi nghe thấy tiếng của ả.
Ả ta sau khi nghĩ ngợi gì đó thêm vài giây liền lập tức đuổi theo Vương Nhất Tự.
"Đó chỉ là truyền thuyết truyền miệng của người Hy Lạp cổ đại mà thôi!
Sự thật về lời nguyền của Medusa lại hoàn toàn khác!"
Hệ thống lên tiếng phản bác lời nói của Vương Nhất Tự.
"Khác chỗ nào?"
Vương Nhất Tự nhíu mày hỏi, hắn sau đó gặp một ngã ba liền chạy rẽ sang phía bên phải, cố gắng nới rộng khoảng cách với Medusa.
"Đúng là khi còn là con người, Medusa là một phụ nữ hết sức xinh đẹp, được người dân Hy Lạp cổ đại ca ngợi là vẻ đẹp có thể sánh ngang được với thần thánh.
Những vị thần Hy Lạp, mà ở đây chính là Aphrodite, với cái tôi rất cao và lòng tự trọng không người thường nào có được, đã trở nên đố kỵ, ganh ghét với Medusa.
Aphrodite đã nói với Athena rằng Medusa bởi vì có sắc đẹp hơn người mà trở nên cao ngạo, buông lời khinh thường cả thần thánh.
Athena sau khi bị Aphrodite thao túng tâm lý đã trở nên rất giận dữ, và nữ thần đã nguyền rủa Medusa mãi mãi trở thành quái vật, mãi mãi bị tất cả mọi sinh vật tránh xa.
Hoàn toàn không có chuyện như chủ nhân vừa nói!"
Hệ thống phân trần giải thích.
"Thì ra là vậy sao...?"
Vương Nhất Tự nhíu mày, tỏ ra vẻ khó chịu.
"Cũng chính vì thế mà khi bị biến thành hình dạng quái vật, ả ta đã rất căm hận các vị thần.
Trải qua hàng ngàn năm sống trong sự cô độc, ả ta dần chán ghét thế giới này, và tất cả những kẻ xuất hiện trước mắt ả!"
Hệ thống giải thích thêm.
"Vậy thì xem ra...ả ta cũng khá đáng thương a...
Vậy có cách nào để...?"
Vương Nhất Tự còn chưa kịp nói hết câu thì bất chợt hắn khựng lại, hai chân mày hắn nhăn lại, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, nơi mà Medusa bất thình lình xuất hiện giương cung về phía hắn, chỉ cách hắn chưa đầy chục thước.
Đúng như hắn nghĩ ngợi khi nãy, so về cách di chuyển thì hắn hoàn toàn bất lợi so với Medusa, hơn nữa, những lối đi trong mê cung này không phải chỉ là đường thẳng, việc bị Medusa chặn đầu là việc không thể nào tránh khỏi.
Nhưng mà tình huống này đến quá nhanh, hắn vẫn chưa kịp chuẩn bị.
"Ké...ké...ké...
Cuộc săn đã kết thúc!
Chết đi tên loài người kia!"
Medusa dứt lời, tay ả cũng buông dây cung.
Mũi tên bay ra từ cây cung trên tay ả bắn ra với một tốc độ khủng khiếp.
"Chết tiệt, không kịp tránh rồi!!!"
Vương Nhất Tự gương mặt hiện lên ngưng trọng nói.