Chương 361: Lại một tên thích dùng đến vũ lực.
Mũi tên được Medusa bắn ra lao đi với một tốc độ khủng khiếp hướng về phía Vương Nhất Tự, và với khoảng cách chỉ chưa đầy mười thước, Vương Nhất Tự, hắn không thể nào né tránh dù có phản ứng nhanh đến mức nào, nhất là với thực lực bây giờ của hắn.
Vương Nhất Tự, hắn biết rõ rằng không thể né được, liền lập tức đưa Excalibur lên chắn trước ngực đón lấy mũi tên chết chóc đang lao đến.
Keng!!!
Xoạt...
Xoạt...
Xoạt...
Mũi tên lao thẳng vào Excalibur, Vương Nhất Tự bị lực lượng từ mũi tên đẩy lùi lại phía xa hơn năm, sáu thước, gương mặt hắn nhăn nhó khó khăn, hai cánh tay hắn đau buốt bởi lực tác động truyền từ thanh kiếm đến.
Vương Nhất Tự còn chưa kịp lấy lại tư thế thì Medusa đã xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt ả chợt lóe sáng lên một màu xanh ngọc bích.
Ả là muốn hóa đá Vương Nhất Tự sau đó tận hưởng cái khoảnh khắc phá vỡ hắn ra thành từng mảnh từng mảnh nhỏ.
Nhưng mà ý định của ả không thành công như ả mong muốn, chỉ vài giây sau đó, ánh mắt ả hiển hiện lên sự hoang mang khi mà tên loài người trước mắt ả vẫn bình yên vô sự không hề bị biến thành tượng đá.
Vương Nhất Tự liền lợi dụng giây phút Medusa bị bất ngờ lập tức nhảy lùi lại phía sau giữ khoảng cách với ả ta.
"Đấy, tiền nào của đó!
Hệ thống bán những vật phẩm chất lượng rất cao, chủ nhân đừng có chê đắt cũng đừng nên nghi ngờ công dụng của chúng!"
Hệ thống bất mãn lên tiếng.
"Rồi, rồi!
Là ta sai, được chưa?!!"
Vương Nhất Tự khoé miệng hơi giật đáp lời hệ thống, mũi kiếm chĩa về phía Medusa, thủ thế, sẵn sàng nghênh chiến.
"Ngươi đang thắc mắc là tại sao ta lại không bị hóa đá có đúng không?"
Vương Nhất Tự lên tiếng hỏi Medusa với giọng điệu như đang khiêu khích ả ta.
Medusa, ả ta tâm trí đúng là đang hoang mang thắc mắc việc tại sao tên con người trước mặt ả lại không bị hóa đá khi nhìn vào mắt ả.
Trước đây, bất cứ là kẻ nào, cho dù có là quái vật hay là bán thần, chỉ cần nhìn vào mắt ả lập tức sẽ bị hóa đá, không có ngoại lệ.
Đây là kẻ duy nhất trong suốt mấy ngàn năm qua không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền của ả.
Điều này khiến ả không thể nào thông suốt cho được.
Chỉ có một cách duy nhất để giải thích cho tình huống hiện tại, chính là tên này không phải là con người, mà hắn ta là một vị thần, chỉ có thần thánh mới không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền chết chóc của ả mà thôi.
Nhưng mà, nếu là thần thánh thì tại sao lại phải bỏ chạy trước ả cơ chứ?!!
Và, ả không suy nghĩ thêm gì nữa khi mà câu hỏi với giọng điệu khiêu khích của Vương Nhất Tự lọt đến tai ả khiến ả điên tiết lên.
Mặc kệ tên đàn ông này là con người hay là thần thánh, hắn nhất định phải chết!
Medusa liền trườn nhanh về phía Vương Nhất Tự, cây cung trên tay ả biến mất, hai tay ả đưa ra sau rút ra hai thanh đoản kiếm với lưỡi kiếm cong vắt ở sau lưng, ánh mắt ả điên cuồng giận dữ dán chặt lên người Vương Nhất Tự, mái tóc rắn của ả đồng loạt hướng về phía trước từng con rắn ánh mắt cũng đỏ ngầu tựa như muốn ăn tươi nuốt sống tên đàn ông kia.
Keng!!
Vương Nhất Tự vung Excalibur lên chặn đòn tấn công đầy uy lực của Medusa, chân phải hắn lùi lại một bước, trụ vững.
"Ồ, hóa ra quái vật như ngươi không chỉ sử dụng cung tên mà còn có thể sử dụng cả kiếm cơ đấy!"
Hắn dồn sức vào tay phải liền gạt đi song kiếm của Medusa, sau đó nhảy ngược về phía sau.
"Để ta xem xem ngươi sử dụng kiếm như thế nào nào!"
Vương Nhất Tự ánh mắt hiện lên tự tin, thản nhiên nói.
Hắn tự tin như thế là có lý do.
Tuy rằng Medusa là boss của tầng một này, và chiến đấu với ả chỉ cần sơ xảy một nhịp thôi cũng đủ để bỏ mạng, nhưng mà khác với quái vật đầu bò Minotaur với những đòn tấn công cả cận chiến và tầm xa đều mang uy lực chết người và một lớp da cứng đến mức kiếm không thể chém xuyên qua được, thì Medusa vẫn có thể bị thương nếu như tấn công vào những chỗ mà không được lớp vảy rắn bảo vệ.
Thứ vũ khí lợi hại nhất của ả là đôi mắt giờ đã bị Vương Nhất Tự hoàn toàn hóa giải, hắn giờ đây không việc gì phải e ngại khi mà đánh cận chiến với Medusa cả.
"Chết đi, tên loài người khốn kiếp!"
Medusa hét lớn giận dữ trước cái thái độ cợt nhả kia của Vương Nhất Tự, ả lại trườn nhanh về phía hắn, cặp song kiếm từ hai phía chém tới.
Keng!!!
Vương Nhất Tự lại một lần nữa hóa giải đòn tấn công của Medusa một cách dễ dàng.
Hắn, tuy rằng tu vi cảnh giới hiện tại là không có nhưng mà về kiếm kỹ thì hắn vẫn là rất dư dã, hắn tuy không thể nào xuất ra được kiếm khí để tấn công từ xa nhưng hắn vẫn có thể sử dụng được kiếm cường.
Và ở một nơi mà mật độ thiên địa linh khí hầu như là không có như thế này thì việc sử dụng kiếm cường là rất phù hợp.
Nhưng mà lần tấn công này Medusa không chỉ đơn giản là chém Vương Nhất Tự bằng cặp song kiếm của ả.
Đòn tấn công trước đó đã dễ dàng bị tên con người này hóa giải, ả, trước khi bị biến thành quái vật cũng từng là một nữ chiến binh Hy Lạp, và trong một cuộc chiến tay đôi ả có thể dễ dàng nhận ra nhược điểm của bản thân và thay đổi cách chiến đấu tùy vào từng đối thủ.
Lần này, sau khi bị Vương Nhất Tự gạt đi đòn tấn công, ả liền vung đuôi của ả mà đâm tới hắn.
Vương Nhất Tự khẽ giật mình bởi đòn tấn công bất ngờ này, nhưng với Linh cảm thì hắn vẫn có thể lách người sang một bên suýt soát né tránh được.
Oành!
Chóp đuôi của Medusa được bọc bằng đồng óng ánh và nhọn hoắc như một mũi giáo đâm thẳng vào bức tường bên cạnh tạo ra một lỗ thủng lớn.
Ả sau đó lập tức rút đuôi ra khỏi bức tường trườn nhanh về phía Vương Nhất Tự, cặp song kiếm trên tay tấn công liên tục vào hắn cùng với đó là chiếc đuôi nhọn hoắc đâm tới từ phía bên hông.
Vương Nhất Tự hai chân mày khẽ nhăn lại, tỏ vẻ khó chịu.
Medusa tung ra những đòn tấn công khá nhanh và dồn dập khiến cho hắn không hề có khoảng trống mà tấn công, hắn chỉ có thể phòng thủ và lùi lại.
Keng!
Keng!
Keng!
Oành!
Oành!
Oảnh!
'Ả ta không biết mệt hay sao chứ?!!'
Vương Nhất Tự âm thầm nghĩ ngợi hỏi hệ thống.
"Chủ nhân đừng phí thời gian vô ích mà đối chiến với Medusa làm gì!
Ả ta chính xác là không biết mệt!
Hơn nữa, ả ta còn là một quái vật bất tử, cho dù có bị chặt đầu thì ả vẫn có thể sống được.
Ta khuyên chủ nhân nên tìm cách nhanh chóng thoát khỏi tình huống hiện tại.
Mục tiêu của thử thách không phải là giết boss mà là tìm đường đến tầng thứ hai!"
Hệ thống nhắc nhở.
Vương Nhất Tự, hắn không phải là không biết chuyện đó, nhưng mà hắn có mục đích nên mới đối chiến với Medusa, bằng không thì hắn đã tránh xa ả ra rồi, không việc gì phải tự chuốc lấy phiền phức mà làm gì.
Hắn dồn sức dẫm mạnh chân xuống đất tạo đà nhảy lùi ra phía xa tránh khỏi phạm vi tấn công của Medusa đồng thời thanh Excalibur trong tay chém ngang về phía trước mặt tạo ra một xung kích chém thẳng vào Medusa.
Bang!
Medusa bằng cặp song kiếm của ả đón đỡ luồng xung kích do Vương Nhất Tự sử dụng kiếm cường chém ra không hề có chút khó khăn nào.
"Này, ta không thù không oán với ngươi, cũng không làm gì tổn hại đến ngươi, sao ngươi cứ nhất quyết phải giết ta cho bằng được thế?"
Vương Nhất Tự lên tiếng hỏi lớn.
Nhưng mà Medusa không đáp lại câu hỏi của hắn, ả ta chỉ trong khoảnh khắc đã thay đổi vũ khí, giương cung về phía Vương Nhất Tự sau đó bắn ra một mũi tên.
Vương Nhất Tự nhẹ nhàng nghiêng đầu sang một bên tránh đi mũi tên, hắn lại nói tiếp.
"Này này, ta đang hỏi ngươi đấy!
Ngươi không nhận ra được rằng cho dù có tấn công ta bằng cách nào thì cũng không thể giết được ta hay sao?
Thôi làm trò vô ích và nói chuyện với nhau như con người xem nào!"
"Theo ta thấy thì người đang làm chuyện vô ích chính là chủ nhân thì có!
Medusa từ lâu đã không còn là con người nữa rồi, tâm trí của ả chỉ có thù hận và giết chóc mà thôi!"
Hệ thống lên tiếng.
"Câm miệng lại và chết đi!"
Medusa giận dữ hét lớn.
Trong suốt mấy ngàn năm nay, tên con người này, hắn ta là kẻ thứ hai mà ả không thể giết, nhưng mà khác với tên á thần trước kia, cái tên trước mặt ả hiện tại lại không hề bị lời nguyền hóa đá tác động đến, và cái thái độ cợt nhả kia của hắn tựa như là hắn đang đùa giỡn với ả vậy.
Và ả rất ghét bị kẻ khác đùa giỡn!
"CON NGƯỜI VÀ THẦN THÁNH... TẤT CẢ ĐỀU ĐÁNG CHẾT!!!"
Grào!!!
Medusa thét lớn lên vang vọng cả một góc của mê cung.
Mặt đất, những bức tường đá xung quanh tựa như rung chuyển trước tiếng thét của ả.
Vương Nhất Tự gương mặt hiện lên ngưng trọng, hai tay siết chặt chuôi kiếm chĩa về phía trước, cảm giác bất an chạy dọc sống lưng hắn khi mà một làn khói đen bất ngờ xuất hiện trên người Medusa sau đó bao bọc lấy toàn bộ cơ thể của ả.
"Cái...thứ gì kia...?"
Hắn ngập ngừng hỏi trống không, ánh mắt hắn tập trung cao độ dán chặt vào thứ vừa xuất hiện bên trong làn khói đen.
"Đó là hình dạng quái vật khi biến hình hoàn toàn của Medusa!"
Hệ thống đáp lại câu hỏi của hắn.
Trước mắt Vương Nhất Tự bây giờ là một con đại xà với cơ thể to lớn dài gần hai mươi thước được bao phủ bởi một lớp vảy màu thím than óng ánh, ánh mắt của nó đỏ rực như máu, ở nó toát ra một bá khí kinh khủng mà bất cứ người bình thường nào khi đứng gần đều cảm thấy run sợ thậm chí là sợ đến mức ngất xỉu.
Medusa vừa biến hình thành đại xà liền há rộng miệng phun một thứ chất lỏng màu nâu nhạt về phía Vương Nhất Tự.
Xèo...xèo...xèo...
Vương Nhất Tự nhảy ra một bên né tránh.
Thứ chất lỏng kia bắn vào bức tường đá liền bức tường lập tức bị ăn mòn tạo ra những âm thanh xèo xèo như rán chảo.
"Là độc ăn mòn!
Chủ nhân cẩn thận!"
Hệ thống lên tiếng cảnh báo.
"Chết tiệt!
Thật đúng là phiền phức...
Ách?!!"
Bành!
Vương Nhất Tự, hắn còn chưa kịp nói hết câu thì đã thấy hình bóng con đại xà xuất hiện trước mặt, nó dùng đuôi quật thẳng vào phía bên hông Vương Nhất Tự đánh hắn văng ra hơn mười thước.
Vương Nhất Tự bị đánh văng ra lăn vài vòng dưới đất sau đó cả người đập mạnh vào bức tường.
Khụ...khụ...
Hắn gắng gượng đứng lên, miệng phun ra máu.
Cũng may cho hắn là đã kịp dùng Excalibur để đỡ nên giảm được một phần lực lượng, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy đau nhói tựa như gãy mất vài cái xương.
'Tốc độ và sức mạnh...khác xa so với lúc chưa biến thân...'
Hắn âm trầm nghĩ ngợi.
Nhưng mà hắn vừa đứng lên thì đại xà Medusa lại áp sát tới.
Lần này, nó há rộng miệng lao tới với một tốc độ kinh khủng, cặp nanh dài và sắc nhọn như một mũi lê giương ra từ trong vòm miệng.
Nó là muốn một đòn này kết thúc đi sinh mạng của tên loài người dám đùa giỡn với nó!
Oành!
Vương Nhất Tự vận hết sức lực vào đôi chân lập tức nhảy ra tránh khỏi cú cắn chết người của đại xà trong gang tấc.
Đại xà táp hụt Vương Nhất Tự lao thẳng vào bức tường gây ra một chấn động khiến cho bức tường đá vững chãi rung chuyển tựa như sắp sập đến nơi, những mảnh đá cứ thế văng ra tứ tung.
Và chỉ vài giây sau con đại xà đã lấy lại tư thế, nó phát ra những tiếng khè khè như đe dọa đến tên con người, chuẩn bị lao đến tấn công hắn ta lần nữa.
"Ta đã nhắc chủ nhân là phải tránh xa Medusa ra rồi!
Chủ nhân không nghe cứ dây dưa với ả làm chi?!!
Bây giờ ả ta ở trong hình dạng quái vật hóa hoàn toàn chủ nhân e là muốn chạy cũng không được nữa rồi!"
Hệ thống phàn nàn.
"Hừm...
Nếu như không chạy được thì không cần phải chạy..."
Vương Nhất Tự quẹt đi vệt máu nơi khóe miệng, hừ lạnh một cái, đáp lại hệ thống.
Hắn liền lấy ra một viên trị thương đan cho vào miệng, đồng thời cất đi Excalibur vào không gian giới chỉ.
"Ta là muốn dĩ hòa vi quý, muốn dùng lời nói nhẹ nhàng để cả hai hiểu nhau hơn!
Nhưng nếu đối phương thích dùng vũ lực để nói chuyện như vậy thì ta cũng không thể nào mà để yên cho được!
Để ta xem xem lớp vảy của con rắn này cứng đến mức nào!
Để ta xem thử xem rốt cuộc nữ thần tóc rắn Medusa có thật là bất tử hay không!"
Hắn âm trầm nói, liền sau đó lấy ra từ không gian giới chỉ một khẩu súng.
Lách cách!
Lách cách!
Vương Nhất Tự chĩa nòng súng về phía trước nơi mà con đại xà đang hung hăng lao đến.
"Con rắn chết tiệt nhà ngươi, hãy trải nghiệm thử vũ khí hiện đại là như thế nào nhé!"
Vương Nhất Tự ngón trỏ đè vào cò súng ghì chặc, liền hàng loạt những viên đạn đua nhau bay ra khỏi nòng súng.