Chương 69: Thiên giới hành động.
Thiên giới.
Huyền Linh phủ.
Một nữ nhân, thân mặc hoàng bào, đầu đội mão đế, hai tay chắp sau lưng, âm trầm nhìn về phía Huyền Linh Tụ Khí đài.
Trang phục của nàng, từng chi tiết, từng phụ kiện đều làm bằng vàng làm tôn lên vẻ trang trọng, uy nghiêm của một bậc đế vương.
Gương mặt xinh đẹp của nàng với một nốt ruồi nhỏ phía dưới mí mắt trái khẽ nhăn lại, tỏ vẻ khó chịu.
Nàng ta chính là Thiên Hoàng Tôn Hậu, người đứng đầu của Thiên giới.
Nàng đang đứng trên một chiếc cầu bằng đá nối giữa Huyền Linh phủ và Huyền Linh Tụ Khí đài, phía sau là hai hàng hộ vệ được trang bị giáp trụ và vũ khí sáng loáng, đứng phía sau đám hộ vệ là người của Huyền Linh phủ, Giới Thiên Luật Điện, đang run run, không dám thở mạnh.
Lại nói, trong Giới Thiên Luật Điện phân ra làm nhiều phủ, mỗi phủ có chức trách, nhiệm vụ riêng biệt, và có người đứng đầu là quản sự, tất cả quản sự đều làm việc theo lệnh của Hạo Nhiên Chính.
Huyền Linh phủ cũng là một trong những phủ như vậy.
Công việc của Huyền Linh phủ là theo dõi tình hình, biến động của Tam giới và thông báo cho những phủ khác nếu như có vấn đề nghiêm trọng xảy ra thông qua Huyền Linh Tụ Khí đài.
Huyền Linh Tụ Khí đài là một hòn đảo nhỏ, đường kính chưa tới mười lăm thước, nằm lơ lửng phía trên một vực thẳm sâu không đáy, ở trung tâm của hòn đảo này là một đài cao bằng đá hình bát quái với một thanh kiếm lơ lửng phía trên gọi là Huyền Linh, bao quanh Huyền Linh đài là một bể nước được chia làm ba phần tượng trưng cho Tam giới: Thiên giới, Âm giới và Hạ giới.
Phía dưới bao quanh bể nước ba phần kia là một bể nước lớn hơn, chia làm nhiều phần hơn, tượng trưng cho những giới nhỏ hơn, điển hình như Yêu giới thuộc về Âm giới, Nhân giới thuộc về Hạ giới.
Mỗi khi có sự việc nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến cân bằng của Tam giới thì Huyền Linh kiếm sẽ cảm ứng được và mũi kiếm sẽ chỉ chính xác vào giới vực nào đang xảy ra chuyện, đồng thời phía trên đài đá cũng sẽ toả ra linh khí nhằm thông báo chính xác những gì đang diễn ra ở giới vực đó.
Vì thế mà hòn đảo này được gọi là Huyền Linh Tụ Khí đài.
"Bệ...Bệ hạ...thần...thần đã đến..."
Hạo Nhiên Chính thở gấp, đáp xuống giữa đám hộ vệ, vội vàng nói.
"Ngươi...đã...đến...?"
Thiên Hoàng Tôn Hậu lời nói tuy nhẹ nhàng, chỉ nói ra ba từ nhưng khiến cho Hạo Nhiên Chính bất giác hoảng vội quỳ sụp xuống, trán đổ mồ hôi, rối rít.
"Hạ...thần... thất trách...xin bệ hạ...trách tội..."
Liền Tấn Luân cùng cả đám người của Huyền Linh phủ lập tức quỳ xuống theo Hạo Nhiên Chính.
"Ngươi thân là Quản sự nhiếp chính của Giới Thiên Luật Điện nhưng khi Huyền Linh Tụ Khí đài có dị tượng lại đến trễ hơn cả bổn cung, ngươi thử nói xem, tội này của ngươi phải xử lý thế nào?"
Thiên Hoàng Tôn Hậu giọng nói vẫn nhẹ nhàng, nhưng không hề quay lại, ánh mắt nàng vẫn đang dán chặt vào luồng khí tức tà ác đang toả ra phía trên bệ đá.
"Hạ thần... biết tội...xin bệ hạ trách phạt!"
Hạo Nhiên Chính cúi gập đầu, trán chạm đất, khẩn trương nói.
"Tội của ngươi, sau chuyện này, bổn cung sẽ xử lý!
Quản sự của Huyền Linh phủ là ai?"
Thiên Hoàng Tôn Hậu hỏi.
"Bẩm...bẩm bệ hạ...là thần...Tấn Luân..."
Tên Tấn Luân quỳ phía sau, sợ hãi đáp lời.
"Ngươi đến đây nhìn cho kỹ, sau đó nói cho bổn cung biết dị tượng này là ý nghĩa gì!"
Thiên Hoàng Tôn Hậu ra lệnh.
"Vâng...vâng..."
Tấn Luân vội vã đứng dậy, ống tay áo lau đi mồ hôi trên trán, khẩn trương tiến lên chỗ Huyền Linh Tụ Khí đài, hắn quan sát từng chút từng chút một, cố lục lọi trong đầu những ký tự cổ đang hiển hiện phía trên luồng hắc khí kia.
Chốc sau, Tấn Luân chợt thay đổi thái độ, gương mặt hắn chuyển sang xanh rờn, hắn cố dụi dụi mắt để chắc chắn rằng mình không nhầm.
"Ở...ở Yêu giới...."
Tấn Luân lắp bắp, cố gắng phát âm từng chữ.
"Cái gì ở Yêu giới?!"
Hạo Nhiên Chính quát lớn, hắn còn sốt ruột hơn cả Tấn Luân.
"Hạo Nhiên Chính, câm cái miệng của ngươi lại ngay!"
Thiên Hoàng Tôn Hậu giọng nói chợt thay đổi, trở nên nặng nề khác hẳn lúc nãy.
Hạo Nhiên Chính chợt giật mình, liền im phăng phắc.
"Tiếp tục!"
Thiên Hoàng Tôn Hậu nhìn Tấn Luân ra lệnh.
"Huyền Linh Tụ Khí đài phát hiện ra... một nam nhân thuộc về Nhân giới cùng một nữ nhân thuộc Yêu giới có tình cảm với nhau...là...là tình yêu vượt giới..."
Tấn Luân nói.
"Còn gì nữa...?"
Thiên Hoàng Tôn Hậu hỏi.
Ực....
Tấn Luân nuốt một ngụm nước bọt, tiếp tục dịch dòng ký tự cổ kia.
"Còn...còn có...Trấn Thiên...Trấn Thiên Tứ Tượng...đại trận... xuất hiện...ở Yêu giới...!"
Tấn Luân gắng gượng đánh vần từng từ.
Sáu chữ Trấn Thiên Tứ Tượng đại trận thốt ra, liền cả đám người ánh mắt hoang mang nhìn nhau, nhưng không ai dám thốt ra lời nào.
Ngay cả Thiên Hoàng Tôn Hậu ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
Một trong ngũ đại cấm trận lại tự dưng xuất hiện chắc chắn sẽ gây ra một phen sóng gió trong Tam giới.
Hơn nữa, cái luồng hắc khí tức tà ác kia...rất quen thuộc....
Thiên Hoàng Tôn Hậu khẽ giật mình khi sực nhớ ra một điều gì đó, liền lớn tiếng gọi.
"Cửu Trọng Tiêu, ra đây!"
"Bệ hạ, người không cần phải gọi lớn thế đâu..."
Liền một giọng nam giới đáp lời nàng.
Cả đám người khoé miệng giật giật liền quay lại nhìn tên vừa mới lên tiếng.
Một tên nam nhân thân hình lực lưỡng, toàn thân khoác một bộ y phục màu đỏ thẫm đang ngồi xổm trên mái của Huyền Linh phủ phía sau đám người, gương mặt hắn hiện lên vẻ tự tin và một nụ cười mỉm.
Hắn là Cửu Trọng Tiêu, là chỉ huy đội cận vệ của Thiên Hoàng Tôn Hậu, và hắn là một trong Thập đế.
"Cửu Trọng Tiêu, ngươi cùng Hạo Nhiên Chính, dẫn theo trăm vạn Hoàng Kim Chiến tướng, lập tức hạ giới, đến Yêu giới điều tra kẻ nào đã triệu tập ra Trấn Thiên Tứ Tượng đại trận, trừng trị hắn theo giới luật!
Tấn Luân, ngươi lập tức cho người thông báo tình hình cho Thiên Quyền phủ, bảo bọn chúng lập tức chuẩn bị Vạn Kiếp Thiên Lôi đại trận sẵn sàng tiếp ứng cho đám Cửu Trọng Tiêu!
Sau khi giải quyết tên triệu hồi ra Trấn Thiên Tứ Tượng trận, dựa vào giới luật xử lý luôn hai kẻ dám có tình cảm vượt giới!"
Thiên Hoàng Tôn Hậu âm trầm phân phối nhiệm vụ.
Nhưng khi nghe Thiên Hoàng Tôn Hậu nói xong, cả đám người Hạo Nhiên Chính, Tấn Luân khoé miệng giật giật liên hồi.
"Bệ hạ...vừa nói là...trăm vạn...Hoàng Kim Chiến tướng...sao?"
Hạo Nhiên Chính không khỏi hốt hoảng với con số đó.
Phải biết Thiên binh Thiên tướng ở Thiên giới chia ra làm nhiều cấp bậc khác nhau, tùy theo mức độ của vấn đề cần xử lý mà phái đi Thiên binh Thiên tướng cho phù hợp.
Hoàng Kim Chiến tướng là những thiên binh cấp bậc cao, thuộc vào hàng thiên tướng, sức mạnh của bọn chúng chỉ xếp sau Cuồng Huyết Chiến tướng và Kinh Thế Thần tướng.
Mỗi cá nhân Hoàng Kim Chiến tướng tu vi cảnh giới đều là trên Võ Đế.
"Bệ hạ, người có quá lo xa hay không mà lại điều động đến Hoàng Kim Chiến tướng?
Theo như thần thấy, thì cả ngàn năm nay, ngoại trừ Thiên giới thì hai giới kia không có lấy một kẻ đạt đến cảnh giới Võ Đế, nói chi tới một giới vực nhỏ nhoi như là Yêu giới."
Cửu Trọng Tiêu nhảy xuống, đứng trước mặt Hạo Nhiên Chính, nói.
Bang!
Bất chợt Thiên Hoàng Tôn Hậu bộc phát ra khí tức đè nén lên đám người phía sau.
Nàng quay mặt lại, ánh mắt sắc bén chứa đầy sát khí liếc đến Cửu Trọng Tiêu.
Khí tức của Thiên Hoàng Tôn Hậu phát ra liền khiến cho cả đám người lập tức quỳ rạp xuống, toàn thân run rẩy, ngoại trừ Cửu Trọng Tiêu.
Uy áp của Thiên Hoàng Tôn Hậu chỉ khiến Cửu Trọng Tiêu lùi lại hai, ba bước, khiến hắn cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng ánh mắt chứa đầy sát khí kia của Thiên Hoàng Tôn Hậu nhìn Cửu Trọng Tiêu lại khiến hắn phải giật mình lo lắng.
Tuy Cửu Trọng Tiêu là một trong Thập đại đế, hùng mạnh vô song, kiêu kiêu tự đại, nhưng người đứng trước mặt hắn lại là Thiên Hoàng Tôn Hậu, kẻ đứng đầu Thiên giới.
Đùa cợt vào lúc này cũng giống như tự mình thắt cổ mình, tự mình tìm chết, chết mà không kịp nhận ra là mình đã chết.
Nhưng cũng may cho Cửu Trọng Tiêu là Thiên Hoàng Tôn Hậu xưa nay là người biết phân rõ trắng đen, rất biết cân lượng.
Khí tức vừa rồi bộc phát ra chỉ là một phần rất nhỏ thực lực của nàng.
Ở chỗ này hiện giờ có rất nhiều người, nên nàng không muốn làm bẽ mặt tên Cửu Trọng Tiêu kia, hắn dù sao cũng vang danh là một Đại đế.
"Các ngươi là đang nghi ngờ mệnh lệnh của bổn cung sao?!"
Thiên Hoàng Tôn Hậu âm trầm hỏi.
"Thần không dám nghi ngờ bệ hạ!
Thần lập tức sẽ đi làm ngay!"
Cửu Trọng Tiêu hai tay ôm quyền cúi đầu nói.
Thiên Hoàng Tôn Hậu thu hồi lại khí tức của mình, lại quay lại nhìn vào Huyền Linh Tụ Khí đài.
Nhưng khi Cửu Trọng Thiên trực quay người rời đi cùng Hạo Nhiên Chính thì nàng liền lên tiếng.
"Khoan đã!"
"Bệ hạ còn chuyện gì dặn dò?"
Cửu Trọng Tiêu tay ôm quyền hỏi.
"Kẻ có thể bày ra Trấn Thiên Tứ Tượng đại trận chắc hẳn thực lực không phải tầm thường, ngươi nên cẩn thận..."
Thiên Hoàng Tôn Hậu nhẹ nhàng nhắc nhở Cửu Trọng Tiêu.
"Đa tạ bệ hạ nhắc nhở, thần sẽ hoàn thành nhanh chóng nhiệm vụ!"
Cửu Trọng Tiêu thản nhiên nói.
Thiên Hoàng Tôn Hậu vẫy vẫy tay ra hiệu cho Cửu Trọng Thiên rời đi.
"Các ngươi cũng lui ra đi, bổn cung muốn ở một mình..."
Thiên Hoàng Tôn Hậu ra lệnh cho đám hộ vệ.
Đám hộ vệ liền cúi đầu, sau đó cũng rời đi.
Còn lại một mình, Thiên Hoàng Tôn Hậu trầm ngâm, ánh mắt đượm buồn nhìn Huyền Linh Tụ Khí đài, vẻ mặt hiện lên nuối tiếc về một chuyện gì đó.
"Cũng đã hơn một ngàn năm rồi nhỉ...?
Cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện rồi sao, Viêm Ân Đế...?".