Chereads / Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 51 - Chương 51: Một kiếm miễu sát Tàng Long.

Chapter 51 - Chương 51: Một kiếm miễu sát Tàng Long.

Chương 51: Một kiếm miễu sát Tàng Long.

"Ta sẽ bảo vệ ngươi, Mộc Phiến La!"

Triệu Thường Côn vung Sát Thiên Ma Hoàng kiếm chém về phía trước, nói lớn.

Lời này từ miệng Triệu Thường Côn phát ra khiến cho Mộc Phiến La đứng hình, gương mặt đỏ ửng lên, đầu tựa như bốc khói.

'Hắn...hắn muốn...bảo vệ...mình...?

Hắn...hắn xem... mình là...là người...quan trọng...của hắn sao...?!'

Đầu óc Phiến La lâng lâng nghĩ mông lung.

Về phía Triệu Thường Côn, hắn lúc này thực sự muốn bảo vệ cho Phiến La.

Vì sao ư?

Bởi vì hắn đã xem Phiến La là người quan trọng của cuộc đời hắn.

Ở Mộc Phiến La, hắn thoáng nhận ra hình bóng của Lan Như Nguyệt, nàng giống, thực sự rất giống Như Nguyệt.

Hắn không hề xem Phiến La là Lan Như Nguyệt thứ hai.

Mộc Phiến La là Mộc Phiến La, Lan Như Nguyệt là Lan Như Nguyệt, là hai người hoàn toàn khác nhau với tính cách trái ngược nhau, nhưng hắn không thể không thừa nhận một điều, hắn có tình cảm với Phiến La.

Phiến La cũng giống như Lan Như Nguyệt, sẵn sàng hy sinh cả tính mạng của mình vì hắn.

Phiến La không ngần ngại hy sinh tu vi và tuổi thọ để cứu hắn lúc hắn đang nguy kịch, Phiến La không tiếc biến về dạng chân thân đối đầu với yêu thú mạnh nhất Yêu giới chỉ để bảo vệ hắn lúc hắn đang ngất xỉu.

Mộc Phiến La tuy là yêu nhân nhưng những gì nàng làm cho hắn, cách nàng đối xử với hắn, những thứ mà nàng hy sinh cho hắn, còn hơn gấp trăm lần đám nhân loại ở Nhân giới.

Hắn không phải kẻ vô tình!

Hắn đã từng làm sai nhiều chuyện, đã từng rất ngu ngốc để rồi mất đi Lan Như Nguyệt, nhưng lần này hắn sẽ không để điều đó xảy ra một lần nào nữa.

Hắn nhất định bảo vệ và thực hiện lời hứa của hắn với Mộc Phiến La.

Rẹt!

Rẹt!

Rẹt!

Luồng hắc kiếm khí hình bán nguyệt Triệu Thường Côn xuất ra băng băng lao đến hướng Tàng Long chém bay hết những tia nước mà con yêu thú bắn tới.

Tàng Long chôn chân tại chỗ.

Từ lúc Sát Thiên Ma Hoàng kiếm xuất hiện, Tàng Long liền bị uy áp từ thanh kiếm khống chế, cả cơ thể nó không thể nào nhúc nhích.

Lại nói, Sát Thiên Ma Hoàng kiếm là một thần khí độc nhất của Tam giới với sức mạnh không thể nào tưởng tượng được.

Không ai biết được xuất thân của thanh kiếm này cũng như tên gọi của nó, chỉ biết rằng thanh kiếm đã xuất hiện từ rất rất lâu, từ lúc khai sinh ra Tam giới thì nó đã xuất hiện.

Nó là một thanh kiếm bị nguyền rủa.

Từ lúc nó xuất hiện, không một ai có thể chạm vào nó.

Những kẻ ngu ngốc muốn sở hữu nó đều bị thiêu thành tro bụi bởi Hắc Hoả Viêm Ma.

Và nó cứ thế nằm sâu trong Hoả Ma Ngục cho đến khi Viêm Ân Đế xuất hiện và trở thành chủ nhân của nó.

Viêm Ân Đế vì sao lại có thể được thanh kiếm này chấp nhận?

Chính là vì hắn sở hữu Viêm Ma chi thể thức tỉnh.

Viêm Ân Đế sau này sử dụng thanh kiếm để tiêu diệt Ma tổ của Ma tộc, kẻ được cho là mạnh nhất Tam giới, và cũng kể từ lúc đó thanh kiếm được người trong Tam giới gọi là Sát Thiên Ma Hoàng kiếm.

Một Yêu thú Nhị giai như Tàng Long cũng chỉ có thể co rúm lại trước sức mạnh tà ác kinh khủng của Sát Thiên Ma Hoàng kiếm mà không thể làm gì khác.

Bang!

Ầm!

Luồng kiếm khí xé nát màn chắn hộ giáp của Tàng Long, chém bay cả cánh tay phải của nó, hất văng nó ra phía sau năm, sáu thước.

Luồng kiếm khí tiêu tán để lại một rảnh sâu dài hơn hai mươi thước hằn sâu xuống mặt đất.

Tàng Long gầm rú lên trong đau đớn, ở chỗ vết thương của nó đang bị hắc hoả đốt cháy ăn sâu vào.

Nó cố dùng tay còn lại dập tắt hắc hoả nhưng vô vọng, ngọn lửa lan sang cánh tay còn lại của nó bốc cháy càng lúc càng dữ dội hơn.

Tàng Long trở mình lăn qua lăn lại dưới mặt đất hòng dập đi ngọn lửa, nhưng nó càng vùng vẫy thì ngọn lửa càng lan nhanh hơn càng cháy mạnh hơn.

Tiếng kêu la thảm thiết của Tàng Long vang vọng khắp xung quanh.

Chỉ phút chốc sau, toàn bộ cơ thể Tàng Long nằm trên mặt đất, đen kịt bốc khói nghi ngút, dần vỡ ra thành tro.

Nó hoàn toàn bị hắc hoả thiêu chết.

Chứng kiến cảnh tượng đó, Mộc Phiến La hoàn toàn không dám tin.

Miệng nàng há hốc.

"Chỉ...chỉ một kiếm...miễu sát Yêu thú Nhị giai...mạnh nhất Yêu giới...đùa...đùa sao...?"

Mọi chuyện xảy ra là thật hoàn toàn.

Tàng Long yêu thú thật sự bị một kiếm của Triệu Thường Côn miễu sát.

Đừng nói là Yêu thú mạnh nhất Yêu giới, dù cho có đến mười con như vậy thì kết quả cũng chỉ có một mà thôi.

Phụt!

Triệu Thường Côn bất ngờ khuỵu xuống, phun ra một ngụm máu.

Hắn mượn sức mạnh của Sát Thiên Ma Hoàng kiếm nhưng lại không đủ năng lực để kiểm soát sát khí của thanh kiếm, cơ thể liền bị phản phệ.

"Ngươi không sao chứ?!"

Mộc Phiến La vội vàng đỡ lấy Triệu Thường Côn, lo lắng hỏi.

"Ta...không sao..."

Triệu Thường Côn đáp.

Nhưng ngay lúc này, mặt đất dưới chân hai người rung chuyển dữ dội, dần dần chìm xuống, nước từ phía dưới bắt đầu tràn lên.

Phiến La vội vàng đỡ Triệu Thường Côn đứng dậy, vận thân pháp nhảy đi.

Khu vực này vốn là Hồ Tĩnh Lặng, trước kia do khống chế của Tàng Long nên biến thành sa mạc.

Bây giờ Tàng Long Yêu thú đã chết, khống chế cũng mất đi, vì vậy đất cát xung quanh cứ thế mà chìm xuống hồ.

Đứng trên một cây cao cách xa Hồ Tĩnh Lặng, Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La nhìn cảnh tượng hy hữu đang xảy ra.

Mặt đất phạm vi hơn năm trăm thước đang bị nước nhấn chìm, các xoáy nước xuất hiện liên tục và dày đặc, cuốn trôi mọi thứ từng là mặt đất xuống dưới đáy.

Tất cả chỉ diễn ra trong hơn nữa canh giờ.

Giờ đây, trước mặt hai người là một bể nước mênh mông không nhìn thấy bờ.

"Cập nhật tiến trình nhiệm vụ Huyền Thoại:

Nội dung nhiệm vụ:

- Đánh bại Tàng Long Yêu thú: 1/1.

- Phá vỡ phong ấn Vạn Cổ Yêu thành: 0/1.

- Giúp Mị Yêu vương chiếm lại Vẫn Thanh thành: 0/1.

- Thống nhất Yêu giới trở thành Yêu Hoàng: 0/1.

Thời gian còn lại: hai ngày mười bốn tiếng..."

Hệ thống thông báo.

"Tiếp theo chúng ta chỉ việc tìm ra hang động ngầm mà lão lão ngươi nói tới..."

Triệu Thường Côn nói với Mộc Phiến La.

"Hay là chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi hãy tiếp tục?"

Phiến La gợi ý.

"Không!

Chúng ta đã mất quá nhiều thời gian.

Nếu như để quân đội của hai tên Tà chủ kia tiến vào Vẫn Thanh thành thì chúng ta sẽ rất khó mà lấy lại thành.

Cần phải hành động ngay mới kịp!"

Triệu Thường Côn giải thích.

"Nhưng...sức khỏe của ngươi hiện giờ..."

"Yên tâm, ta chỉ là thân thể bị phản phệ, chốc nữa sẽ hồi phục ngay thôi, sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng đâu"

"Thật là...như vậy chứ?"

"Là thật"

Triệu Thường Côn gật đầu đáp.

Hắn nhìn Mộc Phiến La bằng ánh mắt quan tâm.

Phiến La ngượng nghịu khẽ tránh sang một bước.

"Ngươi biết không, chân thân của ngươi không hề xấu một chút nào..."

Triệu Thường Côn nói bằng một giọng ôn nhu.

"Vậy... vậy sao..?"

Mộc Phiến La cúi đầu hỏi, trái tim nàng bỗng dưng đập rất nhanh.

"Là thật!

Đối với ta nó rất đẹp, cái khoảnh khắc ngươi biến về dạng chân thân để chiến đấu.

Không khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc hy sinh tất cả để bảo vệ một ai đó..."

Triệu Thường Côn gật đầu nói, hắn khẽ mỉm cười với Phiến La.

Đầu óc Mộc Phiến La như loạn cả lên trước lời nói của Triệu Thường Côn, mặt nàng đỏ rần lên khi hắn mỉm cười với nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn cười, trông thật là soái a.

"Nào, đi thôi, chúng ta vẫn còn nhiều việc phải làm..."

Triệu Thường Côn đưa tay về phía Mộc Phiến La, nhẹ nhàng nói.

Phiến La ngốc trệ nhìn Triệu Thường Côn, nhưng sau đó nàng rụt rè đặt tay lên tay hắn.

"Ừm...đi thôi...".