Chereads / Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 18 - Chương 18: Tinh Vẫn phái lún sâu, lún rất là sâu a.

Chapter 18 - Chương 18: Tinh Vẫn phái lún sâu, lún rất là sâu a.

Chương 18: Tinh Vẫn phái lún sâu, lún rất là  sâu a.

Đám võ giả trên khán đài nghe thấy Vương Nhất Tự nói liền xôn xao.

"Một triệu linh thạch...?

Ta có nghe nhầm không vậy?"

"Một con số khủng bố a"

"Tán tu như ta, cả đời này cũng không kiếm nổi con số đó đâu"

"Chưởng môn Thương Sơn phái đúng là biết cách kiếm tiền a"

"Nhưng mà một đệ tử đối đầu với ba trưởng lão làm sao có thể thắng được chứ?"

"Ta xem xem thái độ của Vương chưởng môn kia là rất nắm chắc phần thắng a"

"Cũng không thể nào đâu"

"Thiên Tuyết lui xuống, ngươi đã mệt rồi"

Vương Nhất Tự nói với Thiên Tuyết, sau đó vẫy vẫy tay Thiên Cầm.

"Thiên Cầm, lên thử đồ chơi mới đi!"

"Vâng"

Thiên Cầm gật đầu đi lên.

Thiên Tuyết thở  nhẹ nhõm, như vừa trút đi gánh nặng.

Đứng phía dưới Mẫn Nhi liền hô lớn.

"Tam sư muội cố lên"

Thế là bọn sư đệ sư muội phía sau cũng phụ họa.

"Tam sư tỷ cố lên"

"Tam sư tỷ cố lên"

Trên kháng đài, đám võ tu lắc đầu ngao ngán.

Bọn hắn không tin là nữ nhân kia lại có thể một mình đối đầu với ba trưởng lão Tinh Vẫn phái.

Này khác nào lấy trứng chọi đá đâu chứ.

Hàn Bá Lâm cũng không đem nữ nhân kia cho vào mắt.

Dám đối đầu cả ba trưởng lão cùng lúc, chắc chắn sẽ bị ngược rất thê thảm.

Hắn rất tự tin.

Lúc này, phía khán đài, chỉ có một người là nhìn rõ ra được vấn đề.

Tống đà chủ, toàn thân run lẫy bẩy, mồ hôi túa ra như tắm, kém chút không đứng vững.

Trong đầu hắn lúc này chỉ có một suy nghĩ.

'Thánh nữ Ma Thần tông xuất trận, ba tên kia chắc chắn bị băm thành cám, rồi đem đi làm phân bón cây.

Một cái Võ Sư, hai cái Võ Tông đã là gì?

Trước mặt bọn các ngươi chính là hàng thật giá thật một cái Võ Vương đấy.

Chuẩn bị làm phân bón cây đi!'

Phía trên Lôi đài.

Lục Thiên Cầm gương mặt lạnh băng, từ từ rút ra Ỷ Thiên kiếm, quăng cho ba tên trưởng lão cái nhìn chết người.

"Ta nhường các ngươi ra tay trước"

Ba tên trưởng lão ánh mắt tóe lửa giận gầm thét lên.

"Tiểu nha đầu thật xấc láo, phải chết!"

Bàng bàng khí tức bộc lộ ra.

Trọng tài giọng run run hô bắt đầu.

Liền ba tên trưởng lão vận dụng khí lực, triển khai võ học độc môn, hướng Lục Thiên Cầm đánh tới.

"Bàng Long Nhược chưởng"

"Khinh Sơn Bạo Tạc quyền"

"Bạo Thương Thập Nhị quyền"

Thiên Cầm liền vận thân pháp nhảy lên cao, dễ dàng né tránh quyền chưởng hướng tới, đồng thời giơ lên Ỷ Thiên kiếm nhắm hướng ba tên trưởng lão chém xuống.

"Một lũ rác rưỡi!

Nằm im cho ta!"

Ba tên trưởng lão cảm nhận được khí lạnh chạy dọc sống lưng, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Không chỉ ba tên trưởng lão.

Tống đà chủ, đám võ tu trên khán đài, cùng Hàn Bá Lâm nhìn thấy Ỷ Thiên kiếm vung chém xuống, phát ra một lượng uy áp kinh người, đều cảm thấy ớn lạnh.

"Không ổn!"

Ba tên trưởng lão liền đem toàn lực thi triển ra chưởng pháp nhằm chống lại lực lượng kiếm khí kinh khủng đang đè xuống.

Đùng!

Ầm Ầm!

Lôi đài tràn ngập trong bụi cát.

Toàn trường im lặng.

Vài phút sau bụi cát mới dần dần lắng xuống.

Trên khán đài, đám võ giả gương mặt biểu lộ đặc sắc, hít vào một luồng khí lạnh.

Lục Thiên Cầm đứng ở Lôi đài, mặt lạnh như băng.

Lôi đài bị nàng chém làm đôi, ngổn ngang đất đá.

Ba tên trưởng lão Tinh Vẫn phái nằm lún sâu dưới đất, hai mắt trắng bệch, miệng sùi bọt mép.

Toàn bộ đệ tử Tinh Vẫn phái sắc mặt khó coi cực hạn.

Nếu là bọn hắn, một kiếm này dù có mười cái mạng cũng không đủ cho nữ nhân kia chém.

Yêu quái.

Nữ nhân này là yêu quái!

Đám người lúc này đã nhận thức được rõ ràng.

Tinh Vẫn phái dẫn ngàn đệ tử đến Thương Sơn phái ý đồ đập phá quán.

Nhưng nếu nữ nhân này động thủ, chỉ sợ có thêm hai ba cái Tinh Vẫn phái nữa đến, cũng không đủ số cho nàng chém.

Cái gì gọi là ngưu bức?

"Tam sư tỷ (muội) uy vũ!"

Đám đệ tử Thương Sơn phái hò hét.

"Hàn chưởng môn lại nhường!"

Vương Nhất Tự cười nói.

Hàn Bá Lâm lúc này ánh mắt tóe lửa, giận đỏ cả mặt.

Nhưng hắn không dám làm càn sau khi nhìn thấy nữ nhân kia động kiếm.

Dù là hắn, một kiếm này chưa chắc đã đỡ được.

"Hàn chưởng môn, nên là thực hiện giao kèo a"

Vương Nhất Tự nhắc nhở.

Hàn Bá Lâm giận run người, đem không gian giới chỉ quăng ra trước mặt Vương Nhất Tự.

"Đây là một triệu linh thạch!"

Hắn thét lớn.

Vương Nhất Tự đón lấy không gian giới chỉ, cười sảng khoái.

"Đa tạ, đa tạ tiền chúc mừng của Hàn chưởng môn a"

Sau đó quay lại ra lệnh cho bọn đệ tử.

"Các bảo bối!

Đánh cũng đã đánh.

Tiền mừng cũng đã nhận.

Mau mau thả hai vị trưởng lão ra a"

"Vương chưởng môn!"

Hàn Bá Lâm âm thanh lạnh lùng truyền đến.

"Vương chưởng môn là có hay không hứng thú cùng bản tọa luận bàn một chút?"

Vương Nhất Tự nghe thấy liền kéo kính râm xuống một chút, quăng ánh mắt nghi hoặc hướng về Hàn Bá Lâm, trong lòng sung sướng hỏi rõ.

"Hàn chưởng môn xác định là muốn cùng bản tọa luận bàn?"

"Xác định!"

"Ai nha! Thật phiền phức!"

Vương Nhất Tự gãi đầu.

"Luận bàn mà không có giao kèo, thực bản tọa không thấy hứng thú a"

"Vương chưởng môn lại muốn thế nào?"

Hàn Bá Lâm âm trầm hỏi

"Bản tọa cùng Hàn chưởng môn một trận phân thắng thua.

Nếu bản tọa may mắn thắng được Hàn chưởng môn, Hàn chưởng môn sẽ thua một triệu linh thạch"

Vương Nhất Tự nói.

"Nếu như ta thắng?"

Hàn Bá Lâm gằn giọng.

"Tùy Hàn chưởng môn xử lý"

Vương Nhất Tự dửng dưng.

Đám người trên khán đài một mặt im lặng.

Bọn hắn lúc này đã không còn niềm tin là Tinh Vẫn phái sẽ thắng, dù chỉ một trận.

Hàn chưởng môn không thấy vừa rồi nữ nhân kia xuất chiêu hay sao?

Một chiêu hạ cả ba vị trưởng lão Tinh Vẫn phái.

Ấy vậy mà nữ nhân ấy chỉ là đệ tử của Thương Sơn phái.

Đệ tử đã ngưu bức như vậy há chưởng môn lại thua kém sao?

Hàn chưởng môn vẫn là muốn tìm cái chết?

"Được!"

Hàn Bá Lâm chấp nhận.

"Vương chưởng môn muốn luận bàn bằng quyền cước hay binh khí?"

"Bản tọa trước giờ không quen xài binh khí.

Cứ là quyền cước vậy"

Nói đoạn, cả hai tiến lên Lôi đài.

"Hàn chưởng môn, Lôi đài hơi bề bộn, ngươi cẩn thận chút coi chừng té ngã a"

Vương Nhất Tự nhắc nhở.

"..."

Hàn Bá Lâm lập tức bộc lộ ra khí tức, vận dụng toàn lực, thi triển ra võ công.

"Bàng Long Đại Nhược chưởng"

Một chưởng đánh ra, mang theo bàng bạc uy áp, hướng Vương Nhất Tự lao tới.

"Là Đỉnh phong Võ Tông"

Một Võ tu trên khán đài lên tiếng.

Hàn Bá Lâm là muốn đánh nhanh thắng nhanh, nên khi vừa bắt đầu liền thi triển võ học tâm đắc nhất.

Hắn là muốn đem Vương Nhất Tự ngược chết đi sống lại.

"Chưởng môn cẩn thận!"

Thiên Tuyết cùng Mẫn Nhi lo lắng gọi to.

Vừa lúc chưởng ấn sắp chạm vào người, Vương Nhất Tự mỉm cười, liền vận thân pháp né tránh một cách dễ dàng.

Xoát...

Xoát...

Xoát...

Hàn Bá Lâm liên tục thi triển chưởng pháp hướng về Vương Nhất Tự mà đánh, nhưng đều là đánh vào không khí, không thể nào theo kịp chuyển động của y.

Thập phút sau, liên tục vận dụng khí lực để thi triển chưởng ấn, đều là không chạm được vào tay áo Vương Nhất Tự, Hàn Bá Lâm dần thấm mệt, khí lực cũng tiêu hao không ít.

Hừ... hừ...

Hắn thở gấp.

"Vương chưởng môn, đừng có lẩn trốn mãi như vậy"

"Cũng là nên kết thúc a.

Bản tọa sẽ cho Hàn chưởng môn nếm thử tâm pháp võ học trấn phái của Thương Sơn phái"

Chúng đệ tử nghe chưởng môn nhắc đến võ học trấn phái, hai con mắt đều hiện lên sáng rực, chăm chú chăm chú nhìn.

Hàn Bá Lâm lại một chưởng quăng tới Vương Nhất Tự.

Nhưng vào lúc này, Vương Nhất Tự biến mất, giây lát xuất hiện phía sau Hàn Bá Lâm.

Hắn vận khí lực vào hai ngón tay, cúi thấp người hô lớn.

"Đại Lực Kim Cang chỉ!

Ngàn Năm Đau Đớn!"

Trên thân thể con người có nhiều tử huyệt, như là Thái dương, Đan điền.

Trong chiến đấu, nếu như nắm rõ huyệt vị thì chỉ cần một chiêu là có thể kết thúc.

Một chỉ này của Vương Nhất Tự cũng là nhắm vào tử huyệt, nhưng tử huyệt này là ở....giữa mông.

Bành!

Hàn Bá Lâm bị đánh bay ra xa ba bốn thước, nằm sấp, mông chổng lên trời, hai tay ôm lấy mông, gương mặt thống khổ, méo mó dị dạng, rên không thành tiếng.

Tất cả võ giả chứng kiến, đều rùng mình hai ba phát, trong người dâng lên một cảm giác thốn không tả được.

Đám đệ tử Thương Sơn phái cũng mắt chữ O mồm chữ A.

Gì mà tâm pháp võ học trấn phái?

Đây là đánh lén, là bỉ ổi, là tà môn....

Đám võ tu trên khán đài trong lòng gào thét lên.

"Hàn chưởng môn, đã nhường!"

Vương Nhất Tự ôm quyền, cười nói.

Sau giây lát định thần, chúng đệ tử lại nhao nhao lên.

"Chưởng môn uy vũ!"

"Chưởng môn uy vũ!"

"Ting! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh Anh: đánh bại Tinh Vẫn phái.

Phần thưởng: nhận được Cơ Nhục Tố Tạo Phòng.

Thân Pháp Tố Tạo Phòng.

Tụ Khí Trận Đồ Tường.

Phần thưởng tự động chuyển vào không gian giới trữ đồ"

"Ting! Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ Tinh Anh.

Nhân được năm mươi ngàn điểm cống hiến.

Hai trăm điểm Thành tựu.

- Điểm cống hiến hiện tại: 713 triệu.

- Điểm thành tựu hiện tại: 200/1000."

Hệ thống thông báo.