Cuộc hành trình của Khôi bắt đầu tại một khu rừng được gọi là Fat Forest. Khi anh đi vào, anh đã sớm gặp phải một thử thách nguy hiểm. Anh bất ngờ va phải vào một bẫy, khiến cho hàng loạt mũi tên ẩn náu ở xung quanh bắn về phía anh.
Nhưng nhờ vào việc là con trai của Bố Khôi, Khôi có một sức chịu đựng vượt trội. Dù hàng ngàn mũi tên đang hướng về phía anh, nhưng chúng gặp phải sức mạnh không thể tưởng tượng được từ cơ thể của Khôi. Mỗi mũi tên nếu va chạm vào anh đều gãy đôi, cho phép anh tiếp tục tiến sau hơn vào trong rừng một cách an toàn hơn.
Khôi tiếp tục hành trình của mình và gặp phải một bức tường lớn bao quanh khu rừng. Xung quanh bức tường, mùi độc dược lan tỏa và những thú dữ đầy nguy hiểm tụ tập. Dù vậy, sức mạnh của Khôi dường như có thể phá hủy bức tường dày đặc một cách dễ dàng. Tuy nhiên, khi anh tung một cú mỡ, bức tường vẫn không hề chùn bước.
Thú dữ xung quanh bắt đầu nhận ra sự có mặt của Khôi và lao vào tấn công. Anh nhanh chóng vào tư thế phòng thủ, sẵn sàng đối phó với đợt tấn công của chúng. Nhưng bọn thú dữ không chỉ đông mà còn rất kì lạ, chúng giống như bất kỳ con thú nào anh từng gặp, chúng vô cùng mạnh mẽ và nhanh nhẹn. Trận chiến giữa Khôi và bọn thú dữ diễn ra ác liệt. Anh bị một số con đánh trúng và bị thương. Anh tung ra những cú đấm chứa đầy Cholesterol và thổi bay từng con một. Tuy nhiên, những cú đấm ấy gần như đã lấy hết sức lực của anh.
Quá mệt mỏi, Khôi nằm xuống tại gốc cây gần đó, cảm thấy sức mạnh rút đi từng chút một. Sự mệt mỏi ấy đã lấy đi sự tỉnh táo của anh và đôi mắt anh dần mờ đi. Trước khi mất ý thức và rơi vào cơn hôn mê, anh lờ mờ nhìn được một nhóm bí ẩn gồm bốn người đến và nói với anh rằng :
- Anh cần sức mạnh ư? Nếu anh chấp nhận đi theo chúng tôi, tôi sẽ cho anh thứ sức mạnh mà anh cần.
Sau khi nghe được những lời ấy, Khôi nở một nụ cười và thiếp đi...
Sau giấc ngủ, Khôi tỉnh dậy và nhận ra mình đang ở trong một căn nhà nhỏ, với một chiếc bếp lửa ấm đang phát ra ánh sáng và sự ấm áp. Bất ngờ, một người đàn ông trung niên bất ngờ xuất hiện trước mặt anh, tỏ ra hứng thú và tò mò.
"Chào mừng đến với căn cứ của chúng tôi," người đàn ông nói, giọng nói của anh ta phản ánh sự chắc chắn và tự tin.
Khôi nhìn chằm chằm vào người đàn ông, cảm thấy một chút bất an nhưng cũng đầy tò mò về nơi này.
- Xin lỗi, tôi không nhớ là đã đến đây nhưng cảm ơn bạn đã chào đón, Khôi trả lời với một nụ cười lịch sự.
Người đàn ông tiếp tục giới thiệu về căn cứ của họ :
- Đây là nơi ẩn náu của nhóm chúng tôi. Nhìn tuy nhỏ vậy nhưng nơi này rộng lắm đấy ! Người bình thường không thể vào đây đâu nên anh nên cảm thấy vinh dự vì đã được đến đây đi !!
Vừa dứt lời, một người khác bỗng chen vào đoạn hội thoại giữa hai người họ. Khôi cảm nhận được người ấy toát lên một vẻ uy nghiêm và lịch lãm nhưng lại được bao bọc bởi một luồng không khí nguy hiểm và chết chóc. Người đàn ông đấy nói với một giọng điệu ấm áp và dịu dàng mà anh chưa từng được nghe...