10 phút trước khi Khôi chiến đấu với Sol's RNG...
Tại trung tâm YBA, tình hình trở nên hỗn loạn tột độ. Aura Solar từ Sol's RNG đã khiến toàn bộ căn cứ chìm trong sức nóng khủng khiếp. Những nhân viên YBA, từng tự hào với cơ thể mỡ béo nặng hàng tấn, giờ đây chỉ còn là những con người bình thường, mồ hôi túa ra như mưa, sức mạnh biến mất theo từng giọt mỡ chảy ròng ròng trên sàn.
Hiếu Anh, vốn luôn tự tin vào khả năng chiến đấu, lúc này lại đột nhiên... bỏ trốn. Không ai biết anh ta đã đi đâu, nhưng người ta nghe thấy tiếng hét mơ hồ của anh vọng từ xa:
"Chuyện này quá sức với tôi rồi! Tôi không đánh nổi một cành cây quay số đâu!"
Ở một góc khác của trung tâm, Dũng lại hoàn toàn bình thản. Anh ngồi dựa lưng vào ghế, gương mặt tập trung cao độ. Trên màn hình điện thoại là tựa game Liên Quân Mobile, con bài Zip mỡ tròn của anh đang nuốt cả đội hình địch. Anh vừa chơi vừa lẩm bẩm:
"Bình tĩnh, bình tĩnh, cứ để Zip lo hết... Ai chứ Sol's RNG không nuốt nổi cái mỡ này đâu."
Trong khi đó, Minh Đức không thể ngồi yên. Với tinh thần của một kiếm sĩ, anh lao vào giải cứu các nhân viên YBA đang hoảng loạn. Anh dùng kiếm cắt xuyên qua các đường ống mỡ hư hỏng, tạo lối thoát cho những người bị chảy mỡ. Anh hét lớn:
"Tất cả nghe đây! Cố gắng giữ mỡ trong người! Không được mất niềm tin vào YBA!"
Cả căn cứ như đang sụp đổ. Trong tình cảnh hỗn loạn này, chỉ còn một người đủ tỉnh táo để đứng lên: Thuận Thành. Nhìn mọi thứ xung quanh đang bị Aura Solar nuốt chửng, Thành nghiến răng và tự nhủ:
"Mình không thể đứng nhìn thêm nữa. Nếu không ra tay, tất cả sẽ kết thúc."
Thành hít một hơi thật sâu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. Anh bước ra giữa trung tâm, tay giơ cao lên trời và gầm lên:
"Kim Cương Điên! Hãy đến đây!"
Ngay lập tức, một luồng mỡ xanh lá chói lọi bùng lên từ cơ thể Thành, bao trùm lấy không gian xung quanh. Những dòng mỡ xanh lá bắt đầu hội tụ, xoắn lại thành hình một Stand khổng lồ: Kim Cương Điên – một thực thể với đôi cánh rực rỡ và lớp da được bao bọc bởi kim cương sắc bén, toả ra ánh sáng huyền bí như một viên ngọc bích.
"Cái này..." – Một nhân viên YBA yếu ớt ngẩng đầu lên, giọng run rẩy thốt ra – "Đây chính là Mỡ Kim Cương Xanh Lá Quyền Năng...!"
Kim Cương Điên đứng sừng sững giữa không trung, phát ra những âm thanh kim loại rợn người mỗi khi nó di chuyển. Với ánh mắt đầy quyết tâm, Thành tin tưởng vào Khôi từ phía xa.
Nhưng Thành biết một điều: Sol's RNG không hề đơn giản. Hắn là cành cây đại diện cho mặt tối của con người, mang trong mình khả năng quay số aura vô tận. Thành nắm chặt tay, ánh mắt sắc lạnh như kim cương:
"Để chiến thắng được hắn, ta không thể sơ suất dù chỉ một giây."
Khi Khôi chỉ còn lại một phân tử, tưởng như đã bị xé tan và biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này bởi đòn tấn công hủy diệt của Sol's RNG, một thứ sức mạnh kỳ lạ đã lặng lẽ xuất hiện. Dòng mỡ xanh lá quyền năng từ Kim Cương Điên của Thuận Thành âm thầm lan tỏa khắp không gian, len lỏi vào từng góc nhỏ của sự hủy diệt. Một sức mạnh hồi phục cấp độ vô cực đang hoạt động, thách thức mọi quy luật vật lý và sinh học, kéo từng phân tử của Khôi về lại hình dạng ban đầu. Cơ thể Khôi được tái tạo dần dần, từ một hạt vô hình trở thành một con người hoàn chỉnh.
Cùng lúc đó, Sao Bạch Kim: Mỡ Béo (SBK:MB) cũng được triệu hồi trở lại. SBK:MB đứng bên cạnh Khôi như một chiến binh trung thành chưa từng rời đi. Khôi, với cơ thể hồi phục và một sức mạnh mới được đánh thức, đưa tay lên nhìn những ngón tay đang tỏa ra một thứ năng lượng mỡ rực rỡ hơn bao giờ hết. Trong ánh mắt anh ánh lên sự quyết tâm không thể lay chuyển. Anh thì thầm:
"SBK:MB… Chúng ta vẫn còn sống. Không chỉ thế, chúng ta còn mạnh hơn trước."
SBK:MB gật đầu, đôi mắt sắc bén hướng về phía Sol's RNG đang đứng hiên ngang giữa bầu trời, nơi hàng loạt luồng aura vẫn đang bùng cháy và tàn phá không gian. Khôi siết chặt nắm đấm, một cơn gió mạnh thổi qua, mang theo mùi khét lẹt của sự hủy diệt và tro bụi. Nhưng lần này, anh không còn sợ hãi.
Ở phía xa, Thuận Thành vẫn đứng yên. Anh lặng lẽ quan sát Khôi đang tiến về phía Sol's RNG một lần nữa. Gương mặt anh trầm ngâm, những dòng suy nghĩ rối loạn cứ bủa vây lấy tâm trí. Thành biết rõ nhiệm vụ này nguy hiểm đến mức nào. Anh cũng biết chỉ cần một búng tay của một trong những chimen cũng đủ để khiến Sol's RNG bị xóa sổ ngay từ đầu.
Thành nheo mắt, trái tim anh thắt lại với hàng loạt câu hỏi chưa có lời giải. "Tại sao lại là Khôi? Tại sao Hiếu Anh lại để người mới như cậu ta đối đầu với một thực thể có sức mạnh như Sol's RNG?"
Mỗi nhịp suy nghĩ như càng đè nặng thêm lên Thành. Anh nhìn xuống lòng bàn tay mình, nơi luồng mỡ xanh lá từ Kim Cương Điên vẫn đang tỏa ra âm ỉ. "Mình có thể giết Sol's RNG chỉ với một đòn nếu muốn… nhưng mình đã chọn đứng yên. Tại sao?"
Anh nhớ lại ánh mắt của Hiếu Anh khi giao nhiệm vụ này cho Khôi. Một ánh mắt bình thản nhưng ẩn chứa điều gì đó không thể nắm bắt. Hiếu Anh chưa bao giờ hành động một cách vô nghĩa. Thành biết điều đó, và chính sự bí ẩn này khiến anh cảm thấy bất an.
"Hiếu Anh đang giấu chúng ta điều gì? Tại sao hắn lại mạo hiểm giao cành cây Sol's RNG cho Khôi? Đáng lẽ chỉ cần hắn can thiệp, mọi thứ đã xong từ lâu. Đây là thử thách sao? Hay là một phép thử dành cho Khôi? Và điều gì sẽ xảy ra nếu Khôi thất bại?"
Câu hỏi cứ dồn dập trong đầu Thành như sóng biển. Anh không thể hiểu nổi Hiếu Anh đang toan tính điều gì. Càng nghĩ, nỗi lo lắng trong lòng anh càng lớn. Anh nhìn về phía chiến trường, nơi Khôi đang đối đầu với Sol's RNG một lần nữa. Những vụ nổ liên tiếp rung chuyển bầu trời, ánh sáng aura chói lòa và cơn sóng xung kích thổi tung cả không gian xung quanh. Khôi đang chiến đấu như một con quái vật thật sự, nhưng liệu anh ta có thể chịu nổi bao lâu?
Thành nắm chặt bàn tay mình, móng tay gần như đâm vào da thịt. Anh lẩm bẩm, giọng khàn đi vì tức giận pha lẫn lo âu:
"Nếu mọi chuyện đi quá xa, nếu Sol's RNG vượt ngoài tầm kiểm soát… thì sao? Chúng ta có thể đánh cược tính mạng của một người mới như Khôi không? Và nếu Hiếu Anh đã biết điều gì đó về cậu ta… thì tại sao hắn lại không nói?"
Anh khẽ ngẩng đầu nhìn về phía trung tâm YBA, nơi Hiếu Anh có lẽ đang ngồi bình thản như thường lệ. Trong lòng Thành trào dâng một cơn giận khó tả. Có lẽ, Hiếu Anh đang dùng Khôi như một quân cờ trong một kế hoạch lớn hơn.
"Hiếu Anh… Ngươi đang nghĩ gì? Ngươi muốn thử thách Khôi, hay ngươi đang thử thách cả bọn ta?"
Thành nhắm mắt lại một giây để trấn tĩnh. Anh mở mắt ra, ánh nhìn sắc bén hơn bao giờ hết. Anh biết mình phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Nếu Khôi thất bại, anh sẽ phải can thiệp. Và lúc đó, dù Hiếu Anh có toan tính gì, anh cũng không thể đứng yên thêm nữa.
Khôi lúc này đã lại lao vào Sol's RNG, đòn tấn công từ SBK:MB không ngừng dồn ép đối thủ. Sol's RNG gầm lên trong cơn thịnh nộ, từng luồng aura bắn ra như những đợt sóng thần của sự hủy diệt. Thành nhìn từ xa, tay nắm chặt, thì thầm trong gió:
"Khôi… Hãy chứng minh đi. Hãy cho ta thấy ngươi có thể vượt qua giới hạn của chính mình. Còn nếu ngươi thất bại… ta sẽ không để ngươi chết đâu."
Bóng dáng của Thành đứng giữa sự tàn phá của cơn bão ánh sáng, gương mặt lạnh lùng và quyết đoán. Anh biết, trận chiến này không chỉ là trận chiến của Khôi, mà còn là chìa khóa cho một bí mật đang dần được mở ra.
Dũng ngồi trầm ngâm trong trung tâm YBA, cơn giận vẫn chưa nguôi sau chuỗi 8 trận thua liên tiếp trong Liên Quân. Những thất bại này đã kéo dài gần cả buổi chiều, và anh chẳng thể làm gì ngoài việc cố gắng chỉnh lại chiến thuật của mình, dù đã thử mọi cách mà vẫn không thể thắng nổi.
"Cứ thua mãi như thế này thì sao sống nổi," Dũng tự lẩm bẩm, nhấn mạnh vào chiếc điện thoại trong tay, mắt anh đỏ hoe vì mệt mỏi và căng thẳng. Đầu óc anh lúc này như muốn nổ tung, cảm giác bất lực và mệt mỏi đeo bám khiến anh chẳng còn muốn làm gì nữa.
Anh dựa lưng vào ghế, một tay cầm điện thoại, tay còn lại gãi ngứa ở phía sau, nơi mọc lên một cục mụn khá to. Những cơn ngứa gãi tê tái khiến Dũng khó chịu, có lẽ vì ngồi lâu nên cục mụn càng đau nhức hơn. Anh chỉ thở dài, rồi không do dự, anh bứt cái mụn ấy ra.
Cục mụn nhỏ bé nhưng lại mang một sức mạnh kỳ lạ. Một cảm giác nhột nhạt chạy dọc sống lưng, như thể anh đang làm một điều không thể tưởng tượng được, nhưng rồi anh chợt mỉm cười tự giễu với chính mình, coi như một hành động vô hại, chẳng mấy quan trọng. Dũng liếc qua cửa sổ, rồi một tay nhẹ nhàng búng cục mụn ra ngoài, không nghĩ gì nhiều ngoài việc cảm giác khó chịu trong người đã được giải quyết.
"Chỉ là một cục mụn, mà cũng khiến tao mất bao nhiêu thời gian." Anh lầm bầm, rồi chỉ quay lại màn hình điện thoại, xem có thể tiếp tục chơi game hay không.
Nhưng điều mà Dũng không thể ngờ tới là cục mụn mà anh búng ra, không phải là một vật thể vô hại như anh tưởng. Cục mụn ấy đột ngột tăng tốc với tốc độ ánh sáng, xuyên qua không gian như một tia chớp, vượt qua mọi vật cản mà không hề gặp phải bất cứ sức cản nào. Dù không ai thấy, nhưng ngay lập tức, cục mụn ấy lao vút qua bầu trời và hướng thẳng về phía trận chiến giữa Khôi và Sol's RNG.
Lúc này, trên chiến trường, Khôi và Sol's RNG đang giao chiến ác liệt. Sol's RNG, với sức mạnh khổng lồ từ những con số, không ngừng tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ. Mỗi khi hắn quay số, một lực lượng đáng sợ lại được triệu hồi: Gió, Sấm Sét, Sóng Biển, tất cả đều mạnh mẽ như một thần thánh. Không khí bao quanh hắn vỡ vụn, những cơn sóng điện từ những con số liên tục xuất hiện và xé nát mặt đất, khiến Khôi khó có thể tiếp tục đứng vững.
Khôi đã cố gắng hết sức, nhưng lực lượng của hắn dường như là vô hạn. Mỗi đòn tấn công của Sol's RNG đều mang lại sức mạnh mới và không ngừng tăng trưởng. Chỉ một chớp mắt nữa thôi, Khôi sẽ không thể chịu nổi nữa. Và khi đang chuẩn bị cho đòn đánh quyết định, một luồng sáng chói lọi bất ngờ lao tới, mang theo một sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Khôi và Sol's RNG đều bất ngờ nhìn về phía tia sáng. Và chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, một cục mụn nhỏ lướt qua không gian, bay với tốc độ ánh sáng, lao thẳng vào Sol's RNG. Lúc này, mọi thứ đều diễn ra quá nhanh. Cục mụn, vốn là một vật thể không đáng kể, lại có thể xuyên qua không khí với sức mạnh không tưởng. Và khi nó chạm vào Sol's RNG, một tiếng "Rắc!" vang lên, như tiếng một quả bom nổ. Cơ thể Sol's RNG bị vỡ vụn ngay lập tức, không còn cơ hội phản kháng. Những aura bảo vệ, những lớp phòng thủ vô cùng kiên cố của hắn đều bị xé nát chỉ trong một nháy mắt.
Khôi và Thành đứng nhìn, ánh mắt của họ không có gì gọi là bất ngờ, chỉ là một chút thở phào nhẹ nhõm. Mọi thứ xảy ra quá đột ngột và ngớ ngẩn, nhưng từ lâu họ đã đoán trước một điều gì đó. Những lời thì thầm giữa họ không thể lọt ra ngoài, nhưng đôi mắt của họ đã có câu trả lời.
"Biết ngay mà," Thành chỉ nhẹ nhàng nhún vai, không hề ngạc nhiên trước kết quả này. "Thằng Dũng mà thua liên tục thì kiểu gì cũng có biến."
Khôi nhếch mép cười, gật đầu:
"Cứ thế này thì không có gì phải lo nữa."
Lúc này, Sol's RNG, khi đã bị đánh bại, không chết ngay lập tức. Hắn gắng gượng, và trong hơi thở cuối cùng, hắn nhìn về phía Khôi , đôi mắt lấp lánh sự tôn trọng.
"Khôi… Ta thua rồi. Sức mạnh của ngươi… thật sự… không thể tin nổi. Nhưng… đừng quá tự mãn. Cành cây tiếp theo sẽ mạnh hơn ta nhiều. Hãy chuẩn bị…"
Dứt lời, Sol's RNG từ từ tan thành tro bụi, biến mất trong không gian như một cơn gió, để lại một khoảng trống tĩnh mịch.
Trong khi đó, ở trung tâm YBA, Dũng vẫn ngồi nguyên vị trí, không mảy may hay biết gì về sự thay đổi xung quanh. Anh vẫn chăm chú vào chiếc điện thoại, như thể chẳng có gì đặc biệt xảy ra. Sau khi giải quyết mớ công việc trong game, Dũng thở dài một hơi, nhấn nút bật lại chế độ chiến đấu.
"Còn trận nào thua nữa là nghỉ game luôn," Dũng lẩm bẩm một cách mệt mỏi, không biết rằng chính hành động vô tình của mình đã kết thúc cuộc chiến khốc liệt ngoài kia.
Khôi đứng trong sự im lặng sau trận chiến, ánh mắt anh không còn sự căng thẳng. Trận chiến này kết thúc theo một cách không thể ngờ tới, nhưng cũng mở ra những câu hỏi lớn cho họ. Một cành cây mạnh mẽ đã ngã xuống, nhưng cành cây tiếp theo sẽ là một thử thách còn khó khăn hơn.