Chương 26: Công ty Gwangseog
Một buổi sáng mới lại đến. Ánh nắng chiếu rọi qua những tán cây. Đây là thời điểm tốt nhất trong năm. Bởi điểm chung của mọi người là họ đều đang bàn bạc về mùa hè sắp tới.
Mặc khác, Dominic vẫn chưa có kế hoạch gì cả. Đối với anh, cái hè năm nay cũng chẳng thay đổi gì nhiều. Anh ấy là con người của công việc, mỗi lần có thời gian rảnh, anh sẽ đi làm và kiếm thêm tiền. Chỉ có điều, đây có thể là năm cuối của Kaine.
'Phải rồi, Kaine sắp tốt nghiệp rồi.' Dominic tự nhủ. 'Sau khi thi xong, em ấy sẽ đăng ký vào học viện,'
Kaine không thay đổi quyết định vào học viện của mình. Em ấy muốn trở nên mạnh mẽ hơn nên đã không do dự khi viết vào tờ giấy nguyện vọng.
[Đó là điều tốt. Điều này có thể thúc đẩy Kaine sớm hơn và trưởng thành hơn.] Kami nói với giọng thoải mái. Có vẻ anh ta đang tận hưởng tốt cái mùa xuân này.
"Bạn nói như dễ lắm. Nếu Kaine không thể thức tỉnh trước khi vào học viện thì sao? Bạn quên yêu cầu để được vào học viện rồi à?" Dominic vặn lại lời nói của Kami.
Tiêu chí đầu tiên và quan trọng nhất để được vào học viện là bạn bắt buộc phải thức tỉnh ít nhất một lần. Nếu không, bạn sẽ chẳng mong để được nhận một đặc cách nào đó.
[Kaine sẽ ổn thôi, bạn không cần quá lo lắng. Không phải bạn cũng là một thợ săn hạng D trước khi Hệ thống khai mở hay sao?]
"Tất nhiên, nhưng điều đó đi kèm với một khoản tiền lớn. Số tiền để tôi thức tỉnh là toàn bộ tiền tích kiệm mà tôi kiếm được suốt sáu năm." Dominic thở dài.
Ít nhất bây giờ, anh không cần phải quá lo lắng về việc chi tiền để khiến Kaine thức tỉnh. Anh ấy đã lường trước và đã tích góp tương đối đủ. Chỉ còn một khoản nhỏ nữa là mọi thứ sẽ ổn.
"Có lẽ tôi phải chạy việc trong suốt 2 tuần nữa. Chỉ như vậy mới có hy vọng trước tháng tám nhập học." Dominic nói khi xác nhận bây giờ là tháng năm.
Ting!
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ngày!]
[Bạn đã nhận được phần thưởng!]
"Tốt." Dominic nở một nụ cười khi anh vươn vai đầy thoải mái.
Sau khi nói chuyện với Reiurd. Dominic đã quay về với lối sinh hoạt cũ. Bây giờ, anh chăm chỉ luyện tập mỗi buổi sáng. Công viên là nơi thích hợp bởi ở đây đã có sẵn những thiết bị. Mặc dù nó không như phòng Gym nhưng nó miễn phí.
Sau khi đi về nhà và tắm rửa, Dominic thấy Kaine đang làm bữa sáng cho cả hai.
"Đồ ăn đây!" Kaine gọi Dominic, người đang theo dõi bản tin thời sự.
"Ồ! Tôi đến đây!"
Sau đó, họ bắt đầu dùng bữa. Trong suốt cuộc trò chuyện, Kaine hình như muốn đào sâu thêm về năng lực của Dominic. Dominic hỏi ý kiến của Kami nhưng có vẻ anh ấy không quan tâm lắm.
Đột nhiên, chiếc tivi trong nhà bắt đầu chiếu một bản tin nóng hổi.
[Tin nóng!]
[Tôi là phóng viên của đài thời sự X, hiện tại tôi đang có mặt tại Công ty Gwangseog. Được biết, đây là công ty đã để xảy ra vụ thảm sát của những người khai thác trong sự cố hầm ngục hạng A gần đây.]
"Anh trai, họ đang nói về công ty của anh à?"
"Ồ... Uh có vẻ là vậy." Dominic cảm thấy bối rối. Sau khi nhìn kỹ về logo và biểu tượng. Dominic nhận ra đó chính là công ty mà anh đang làm việc.
[Như chúng ta được biết. Sự cố hầm ngục hạng A là một sự kiện hy hữu do sự can thiệp của một thành viên Giáo hội Inferno. Kết quả là rất nhiều người đã chết trong hầm ngục và không thể tìm thấy xác.] Lời nói của phóng viên to rõng rạc khi chỉ về phía sau.
[Ở đây, đã có rất nhiều người là người nhà của nạn nhân đã đến và đòi một lời giải thích. Số lượng đông đảo đã trở thành một cuộc biểu tình vây kín cánh của công ty. Hiện tại, ông chủ của tập đoàn Gwangseog, ông Choi Sangwook vẫn đang giữ im lặng. Chúng tôi sẽ cập nhâtj những thông tin nhanh nhất có thể.]
Rez!
Tivi đã tắt. Dominic vẫn còn cảm thấy bối rối với những chuyện xảy ra. Sau đó, một tiếng chuông vang lên ngoài cửa. Kèm theo tiếng hét lớn và tiếng đập cửa ầm ĩ.
"Ai lại đến giờ này nhỉ?" Kaine hỏi trong khi định đi ra mở cửa. Nhưng đã bị Dominic cản lại.
"Không, ngồi đó. Để tôi."
Khi cảnh cửa mở ra, một người đàn ông cao lớn và to con xuất hiện. Khuôn mặt quen thuộc và bộ râu khiến anh nhận ra ngay lập tức.
"Bạn đây rồi Dominic, sao tôi gọi điện thoại không nghe máy?" Regas hỏi khi đang thở dốc, có vẻ anh ấy đã chạy đến đây mà không dừng lại.
"Vào nhà đã. Bạn cần nghỉ ngơi một chút."
"Hah... ah, cảm ơn."
Sau khi regas vào nhà. Kaine nhanh chóng mang ra một cốc nước. Regas không ngần ngại mà uống hết sạch và nhăn nhó nhìn Dominic.
"Bạn đã xem bản tin sáng nay chưa?"
"Ý bạn là bản tin về công ty Gwangseog?"
"Vậy là bạn đã xem, chuyện này không hề đơn giản đâu." Regas nói với giọng nghiêm túc.
"Là sao?"
Regas thở dài, anh ta cố gắng lấy một hơi trước khi tiết lộ một điều quan trọng.
"Có nghĩa là, chúng ta đã bị sa thải."
Rầm!
"Cái gì!?" Dominic đứng bật dậy, anh vô cùng bất ngờ khi chính miệng nói ra là Regas.
"Phải, đó là sự thật. Tất cả các nhân viên đội khai thác ngày hôm đó đều được cho nghỉ việc. Không chỉ vậy, có vẻ Gwangseog đang đứng trên bờ vực phá sản."
"K-Không thể nào." Dominic cảm thấy bị sốc. Công việc khai thác là nguồn thu nhập chính của anh. Nếu bây giờ anh thất nghiệp, sẽ rất mất nhiều thời gian để kiếm được công việc mới.
"Tình hình bây giờ rất nghiêm trọng. Người nhà nạn nhân đang khủng bố công ty và không có dấu hiệu hạ nhiệt. Chúng ta thì đã bị sa thải, đây là tình thế không tốt chút nào." Regas nói với giọng chán nản.
"Bạn đã đến tìm gặp những người khác chưa?"
"Chưa, tôi tìm đến bạn đầu tiên."
Dominic suy nghĩ, nhưng càng cố gắng làm vậy, anh không thể bình tĩnh được.
"Anh trai, mọi chuyện sẽ ổn chứ." Dominic có thể nhận thấy sự lo lắng của Kaine.
"Tôi không biết, nhưng tôi phải đến đó đã. Regas chờ tôi một chút."
Sau khi chạy vào phòng và thay quần áo nhanh chóng. Dominic và Regas lập tức chạy đến nơi ở của công ty.
Ba mươi phút sau khi đi chuyến tàu siêu tốc gần nhất. Cả hai người đã đến một con đường với ngã ba nối với nhau. Ở giữa là một công ty cao 10 tầng với bảng hiệu Gwangseog và hình một chiếc cuốc.
"Tch, mọi người vẫn còn đứng đây à?" Regas tỏ ra khó chịu khi những người nhà nạn nhân vẫn hô vang khẩu hiệu và đứng lấp đầy đường.
Chuyện này rắc rối tới mức con đường vốn nhiều phương tiện giao thông nay đã bị phong tỏa bởi cuộc biểu tình này. Người dân ở hai bên không can thiệp đã lấy điện thoại ra và livestream và kiếm được nhiều lượt xem.
"Tôi không nghĩ chúng ta có thể đi vào bằng cửa chính." Dominic nói khi phân tích tình hình. "Công ty chúng ta có một cửa phụ, nhưng tôi không có chìa khóa ở cánh cửa đó."
"Hehe, chuyện này cậu không cần phải lo lắng." Regas cười nham hiểm khi rút ra trong tay một tấm thẻ màu đỏ với ba chấm bạc. "Tôi đã lường trước được việc sẽ dùng cửa phụ nên tôi đã lấy một cái."
'Này, đừng nói với tôi là anh ăn cắp nó nhé.' Dominic tỏ vẻ khinh bỉ nhưng sự thật, Regas đang tỏ ra hữu ích với tấm thẻ quyền lực trong tay.
Sau khi hai người đàn ông chen vào đám đông để đến lối vào, họ đã thành công sau khi thoát khỏi một cơn lũ khủng khiếp. Bởi nếu mà họ ở lại lâu hơn, có lẽ họ đã chết vì ngạt khí rồi.
"Hộc... Hộc... Chết tiệt. Sau mọi người có thể chịu được sự chèn ép đến vậy?" Regas cảm thấy ớn lạnh sống lưng. Nghĩ đến cảnh ở lại lâu hơn cũng đủ khiến anh về gặp diêm vương dưới địa ngục.
"Bạn quá yếu đuối." Dominic lạnh nhạt nói khi giật tấm thẻ trong tay Regas và mở cửa.
Ting!
Khi cánh cửa mở ra, cả hai lập tức lao vào trong và khóa cửa lại. Nếu để một người lọt vào đây thì họ sẽ gặp rắc rối lớn.
"Tốt, giờ chúng ta như lũ tội phạm vậy. Bây giờ làm gì?"
"Đến gặp giám đốc. Chúng ta phải tìm hiểu cho rõ mọi chuyện."
"Ý tưởng hay, nhưng Dominic, bạn chắc giám đốc sẽ trả lời câu hỏi của bạn chứ.
"Huh? Nếu vậy tôi sẽ bẻ gãy tay chân ông ta."
Trước sát khí nguy hiểm mà Dominic toát ra, Regas chỉ biết nuốt nước bọt. Việc này làm anh nhớ tới cảnh Dominic đánh anh khi họ ở hầm ngục. Cơn đau đến bây giờ vẫn còn tồn tại.
Tòa nhà Gwangseog có mười tầng. Tầng của giám đốc là tầng mười và họ phải đi lên trên đó. Đây cũng là một điều tốt với họ.
Ngay bây giờ, tòa nhà này bây giờ không có nhân viên. Đồng nghĩa với việc không có ai trực ở phòng điều khiển. Đó là lý do tại sao trong công ty lại có chỗ có đèn và có chỗ không.
"Mặc dù không có ai ở công ty, chúng ta cũng không thể hiên ngang đi thang máy. Chúng ta sẽ đi thang bộ đồng thời tránh mắt camera nhiều nhất có thể." Dominic nói khi anh bắt đầu di chuyển.
"Này, đợi tôi với. Sau bạn chạy nhanh vậy." Regas hét lên và đuổi theo Dominic.
Tầng một là một dãy các phòng tiếp khách được bố trí theo một trật tự nhất định. Cửa thoát hiểm nằm ở đằng sau căn phòng và nó rất dễ nhìn thấy. Cửa thoát hiệm này sẽ đi thẳng đến tầng bảy. Nơi và là văn phòng của các nhân viên. Từ tầng 8 trở đi sẽ là phòng của các nhân viên quan trọng. Tất nhiên là các cửa sẽ được bố trí theo cách khác.
Ở tầng bảy của tòa nhà Gwanseog. Nơi đây hoàn toàn trống vắng với các bàn làm việc của nhân viên và máy tính của họ.
Chớp tắt!
Bóng đèn nhấp nháy liên tục khiến căn phòng rộng 50 mét vuông này trở nên huyền bí và nguy hiểm. Regas ở bên cạnh cảm thấy một luồng khí lạnh đã chạm vào má anh.
"Dominic này, tôi cảm thấy hơi sợ." Regas nắm lấy vai Dominic và nói.
"Regas, anh là đàn ông đấy. Đừng nói là anh sợ ma nhé." Dominic nói và cười một cách nham hiểm.
"KHÔNG!"
"Tốt, anh đi đầu. Tôi cần một người tin phong tốt như anh!"
"Thằng khốn, bạn chơi khăm tôi!!"
"Không có ý gì. Bạn bảo không sợ mà. Tôi sợ nên bạn hãy đi trước."
"Đừng có đùa vào lúc này. Bạn có biết thời điểm nhạy cảm đến mức nào không?"
"Shh, thật không có khiếu hài hước gì hết." Dominic lắc đầu trước thái độ trẻ con của Regas. "Có lẽ chúng ta nên ngừng chơi đùa và kiểm tra xung quanh xem."
"Hiểu." Regas gật đầu.
Căn phòng của tầng bảy được chia ra làm hai phía. Một bên là của nhân viên trong khi căn phòng to nhất còn lại là của trưởng phòng nhân sự. Điều đầu tiên Dominic và Regas làm là kiểm tra xung quanh căn phòng của nhân viên trước.
Sau một hồi tìm kiếm. Họ tìm thấy một số loại giấy tờ trong bàn làm việc. Chúng là giấy tờ cấp phép hầm ngục. Kiểm định, đánh giá chất lượng khoáng thạch và tài nguyên. Kèm theo là một số chính sách đối ngoại và hưởng lương của các nhân viên.
"Ôi trời! Dominic bạn ra đây xem này." Regas nói khi anh nhặt được một tờ giấy có vẻ quan trọng.
"Đó là gì vậy?"
"Đây là tờ giấy nói về việc tăng lương cho nhân viên! Chết tiệt, nếu chúng ta không bị giáo hội Inferno hại thì đã được tăng lương rồi!"
"Tên khốn! Bây giờ anh còn nghĩ đến điều đó được hay sao!?" Dominic càu nhàu và đánh lên đầu Regas. Nhưng trong thâm tâm của anh là sự khóc thầm sâu thẳm.
Khi kiểm tra tất cả các khu vực. Còn một chỗ duy nhất là căn phòng của trưởng phòng. Nơi có diện tích to nhất với cửa kính trắng có thể nhìn ra phòng nhân viên.
"Tôi vẫn nhớ tên trưởng phòng đó. Hắn rất xấu tính và luôn làm khó tôi mỗi khi có vấn đề về tiến độ và số lượng khai thác."
"Giờ anh ta cũng bị đuổi việc giống chúng ta. Cuộc đời đúng là nhiều bất ngờ."
"Miễn bình luận."
Căn phòng của trưởng phòng hoàn toàn tối tăm. Điện trong này dường như đã mất và chỉ có nguồn sáng từ trong chiếc máy tính là nổi bật nhất.
"Có ai đó đã vào phòng này à?"
"Không chắc nữa... Có thể là quên?"
Dominic và Regas nhìn nhau mà không nói một lời nào. Sau đó họ tiến gần đến máy tính và kiểm tra nó. Ở đó hiện lên một bài báo liên quan đến một công ty thuộc thành phố Ashborn.
Điều này khiến Dominic và Regas vô cùng ngạc nhiên, bởi công ty này là một trong những người cùng ngành nghề với họ. Đồng thời là đối thủ lớn nhất của họ.
Corpse Collector Corporation hay được viết tắt là CCC.
Trong khi Dominic và Regas chăm chú nhìn vào bài báo. Một cái bóng đen đằng sau đang nhìn họ và tiến lại gần. Bàn tay của nó giơ lên cao và...
Vụt!