Chương 28: Phục kích trong Bóng tối
Từ tầng bảy đến tầng tám đều giữ chung một bố cục phòng nhất định. Sẽ có một văn phòng nhân viên và một văn phòng của trưởng nhóm. Cánh cửa để lên tầng tiếp theo nằm ở phía đối diện cánh cửa đi lên. Vì vậy không còn cách nào khác ngoài hạ gục tất cả kẻ cản đường.
"Được rồi, chúng ta bắt đầu thực hiện kế hoạch." Choi Jongja nói khi kéo găng tay của mình lên sao cho vừa vặn. Trên các khớp găng tay là những mũi nhọn cực sắc.
Ngược lại, Regas có vẻ bối rối. Anh ta đang lo sợ với kế hoạch. "Này, có chắc người đó phải là tôi không?"
"Nếu không là bạn thì là ai?" Dominic nói giới giọng trêu chọc. "Chúng tôi không biết số lượng là bao nhiêu trong mỗi tầng. Nếu chúng ta đánh tất cả sẽ rất rắc rối. Vì vậy anh phải là người tiên phong và dụ chúng vào từng địa điểm mà chúng tôi đứng."
Choi Jongja góp ý thêm, "Phải. Các địa điểm và góc khuất đã được chúng tôi chỉ ra. Việc anh cần làm là đưa chúng đến đó. Chúng tôi sẽ bảo đảm an toàn cho anh."
Đến mức này, Regas không còn cách nào khác ngoài đồng ý. Sau đó, anh tự hỏi có phải vì đồng tiền mà anh đã tha hóa đến mức mạo hiểm mạng sống chỉ để thực hiện một kế hoạch như vậy không.
Khi Dominic và Choi Jongja hòa mình vào bóng tối và đến các con đường chỉ định. Regas bước đến đầy mạnh mẽ.
"Là ai?" Từ sâu bên trong sảnh là tiếng vọng lại của một người. Ngay sau đó, hình dáng của những người khác cũng xuất hiện. Họ cầm những loại vũ khí khác nhau và đều đội mũ trùm đầu.
'Uhhh, tôi phải làm sao đây?' Regas cảm thấy bối rối. Mặc dù anh được giao nhiệm vụ dụ dỗ kẻ địch, nhưng anh thật sự không biết phải làm gì trong tình huống này.
"Uhhh, mấy người muốn nhìn mông tôi không?"
"...? Hắn nói cái quái gì vậy?"
"ARGHHHH Chết tiệt. Tại sao tôi lại làm điều này chứ!?" Regas nổi khùng và nắm lấy một cái ghế gần đó và ném đi. Một thành viên lính đánh thuê ngay lập tức bị trúng đòn và nổi điên.
"Mày làm cái quái gì vậy? Đi và giết nó!" Tên cầm đầu hét lớn và hai thành viên còn lại nhanh chóng lao về phía Regas.
'Khoan đã, nó thật sự hoạt động!' Regas hét lên phấn khích. Anh ta vừa chạy vừa ôm đầu để né tránh những đòn tấn công. Khi mọi thứ chìm dần vào bóng tối. Những người lính đánh thuê nhận ra họ đã mất dấu mục tiêu.
"Tên đó chạy đâu rồi?" Người cầm cây thương nói. Anh ta vung vũ khí vào đồ vật xung quanh để xác định vị trí.
"Tôi không biết, hắn chạy nhanh quá. Mặc dù hắn to xác." Người còn lại đeo một găng tay gấu nói. Anh ta di chuyển chậm rãi để xác định con mồi của họ.
Vào lúc đó...
Ầm!
Một âm thanh xáo trộn vang lên khi một người nào đó đã đá bay người cầm thương. Anh ta bay thẳng vào bức tường và rơi xuống vài giây sau đó. Anh ta nôn ra máu trong khi xương sườn đã bị vỡ vụn sau vụ va chạm.
"Là ai?" Người cầm găng tay gấu hét lớn, anh ta lao đến người bí ẩn đã tấn công như thể một con gấu thật sự. Bằng bàn tay to lớn, anh ta tung một cú đấm mạnh mẽ. Đòn tấn công xuyên qua không khí khi mục tiêu là đầu của kẻ bí ẩn.
Đáng tiếc. Một lực lớn hơn đã lao nhanh đến. Nó va chạm vào găng tay gấu tạo nên một vụ nổ âm thanh.
Bùm!
Người lính đánh thuê hét lên đau đớn khi bàn tay của anh ta chảy máu. Những ngón tay gần như đã bị phá hủy và biến dạng. Tất cả xảy ra bởi một kẻ đã đấm anh ta bằng động tác tương tự.
"Không thể nào, làm sao có thể?" Người đàn ông cảm thấy sợ hãi. Bàn tay của anh to gấp đôi so với kẻ địch. Chưa kể với tư cách là một thợ săn hạng C, sức mạnh của anh đủ để nghiền nát một chiếc xe tải nặng trăm tấn.
"Bạn quá yếu." Lời nói của người đàn ông vang lên. Anh ta cười khúc khích. Thậm chí anh ta còn chưa sử dụng một phần năm sức mạnh của mình.
"Hả?" Người lính đánh thuê cảm thấy bối rối. Khi khuôn mặt của người đàn ông dần lộ ra, đó là một khuôn mặt trẻ hơn anh ta chục tuổi.
Sử dụng chút sức lực còn lại ở bàn tay trái. Anh ta tạo thành một cú đấm màu xanh lục về phía chàng trai. "Tên khốn, chết đi!"
Cú đấm tung ra nhanh chóng bị gạt đi bởi một cú phẩy tay nhẹ nhàng của chàng trai trẻ, hay còn được là Dominic. Người đàn ông hoảng hốt khi thấy bàn tay của mình bị bật ra ngoài, sau đó bị Dominic nhanh chóng tóm lại.
"Bạn có biết gì không? Đôi khi phải trải qua một nỗi đau đến điên loạn thì họ mới tỉnh ra..." Dominic nở một nụ cười của một con quỷ. "Đến lúc đó, họ chỉ muốn chết mà thôi."
Bang!
Dominic không ngần ngại đá thẳng vào khớp cẳng tay của người Lính đánh thuê. Tiếng đổ rạn nứt vang dội kèm theo tiếng hét của người đàn ông. Tay của anh ta đã bị gập thành một đường vuông góc.
"ARGHHHHH!" Tiếng hét thất thanh của anh nhanh chóng thu hút sự chú ý của cả căn phòng. Nỗi đau vượt qua cả sức chịu đựng của một thợ săn khiến anh gần như muốn chết đi nhanh chóng.
"Ấy từ từ. Bạn không nên hét to như vậy. Sẽ rất rắc rối đấy." Dominic nói. Một cú đá thẳng vào miệng người đàn ông khiến môi anh ta chảy máu. Người đàn ông chính thức ngất đi do nỗi đau cực lớn trong thời gian ngắn.
Dominic không thèm liếc nhìn người đàn ông. Anh ta ra hiệu cho Choi Jongja, người có vẻ đã giải quyết xong kẻ cầm thương.
"Có phải bạn đang ra tay quá tàn nhẫn hay không?" Choi Jongja, người có vẻ lo lắng trước hành động của Dominic. Cô không biết nhiều vì đây là lần đầu họ gặp mặt. Nhưng phong cách chiến đấu của anh rất hung bạo. Gần như là muốn giết chết họ ngay lập tức nhưng đã cố gắng kìm nén.
Đáp lại, Dominic chỉ nở một nụ cười man rợ. Anh ấy không biểu hiện bất kỳ sự thương xót nào cả. Chỉ đơn giản là một khuôn mặt cứng đơ với nụ cười méo mó không kiểm soát.
"Mấy tên rác rưởi này không cần bận tâm đến. Chúng ta nên chuẩn bị cho những tên đến tiếp." Dominic nói khi lau đôi bàn tay đẫm máu của mình.
Regas ở một bên xuất hiện. Anh ta đã chứng kiến cuộc chiến và sự điên loạn của Dominic. Regas muốn mở lời nhưng có gì đó nghẹn lại trong cổ họng anh ấy.
Lạch cạch!
Đột nhiên, một vài tiếng động vang lên và hình bóng của hai người mới đã xuất hiện. Do tiếng động quá lớn sau trận chiến nên họ đã được cử tới để cứu viện.
Kết quả khiến họ rất ngạc nhiên và hoảng hốt. Cả hai thành viên lúc đầu được giao nhiệm vụ canh gác, đều nằm trong tình trạng thừa sống thiếu chết. Điều này là không hợp lý do mỗi người trong số họ đều có sức mạnh của một Thợ săn hạng C.
"Là ba người các ngươi à?" Một trong số mới đến hỏi, anh ta cầm một cái trùy lớn to hơn đầu của anh ta.
"Đúng vậy thì sao?" Dominic vặn lại khi anh ấy đá vào mặt người đàn ông có găng tay gấu. Điều này thành công chọc giận hai con người mới đến.
"Tốt, vậy hãy chuẩn bị tinh thần để chết đi!"
Lời nói vừa dứt, cả hai người đàn ông nhanh chóng lao đến. Regas tìm một chỗ trốn trong khi Choi Jongja đến để ứng cứu. Tình thế không hề tốt chút nào nhưng không phải là không có cơ sở để thắng.
Lính đánh thuê với chiếc trùy to lớn lao đến Dominic. Anh ta có thân hình to lớn hơn so với người có găng tay gấu và cơ bắp cũng to hơn. Nếu nhận một đòn tấn công trực diện từ tên này, Dominic chắc chắn chết.
Bùm!
Với một động tác nhanh nhẹn, Dominic thực hiện một cú lộn ngoạn mục và thành công né đòn tấn công trong gang tấc. Đòn đánh đủ mạnh để phá hủy bàn ghế bên trong, đống thời gây ra một hố sâu lớn trên nền đất.
"Né giỏi đó. Nhưng liệu ngươi còn may mắn thế không?" Người đàn ông cười và ngay sau đó, Một vật thể hình tròn đầy gai nhọn lao về phía anh.
"Argh!" Mặc dù đã cố gắng chặn đòn tấn công, Dominic không tránh khỏi vết thương khi nó đến quá nhanh và gai nhọn đủ để chọc thủng da của anh.
"Sao nào, sợi dây sắt này đủ để chọc thủng hàng phòng ngự của một Tanker hạng B đấy." Lính đánh thuê còn lại cười lớn. Vũ khí chính của anh là một sợi xích có tay cầm. Đầu còn lại là một khối cầu với đầy gai nhọn.
Quá nguy hiểm!
Dominic suy nghĩ làm sao để đối đầu với hai cá nhân đều mang vũ khí có sức công phá cao. Khả năng của người đầu tiên có thể dễ dàng nghiền nát toàn bộ kẻ địch, trong khi người còn lại có thể khóa chặt mục tiêu và gây sát thương.
Đây là bộ đôi thực sự hoàn hảo về mặt tấn công và phòng thủ. Họ cũng không để lộ ra nhiều sơ hở để khai thác... Nhưng đó là không đủ nhiều mà thôi.
"Choi Jongja!" Dominic nói với cô. Cô nhanh chóng hiểu ý và gật đầu. Mặc dù họ chưa nói chuyện đủ nhiều. Nhưng chắc chắn trong chiến đấu, kinh nghiệm họ sẽ không thua.
Dominic mở đầu bằng đôi chân chạy nước rút. Anh ấy nhanh chóng lao về phía trước và chạm mặt với hai kẻ địch.
"Ồ, tên này định tự sát sao?" Kẻ cầm trùy cười lớn như thể một tên điên và vung cây vũ khí xuống. Vũ khí lao xuống như một chiếc xe tải hạng nặng dễ dàng nghiền nát bất cứ thứ gì mà nó chạm phải.
Bằng bước di chuyển tinh tế mà không ai nhận ra, Choi Jongja. Người mà tưởng chừng như đã biến mất đã xuất hiện trở lại. Cô nhảy lên chiếc trùy như thể nó là chiếc bàn đạp và bay về phía người cầm xích.
"Cái gì?!" Người cầm xích hoảng loạn. Hắn vung dây để quả cầu nhọn đâm về phía Choi Jongja, nhưng nó không thành công.
Cô đã bắt được sợi xích và kéo về phía mình. Kẻ địch nhanh chóng bị đẩy ngã và lao về phía cô.
"Bạn thật ẩu, có vẻ nếu không có tên to con kia, độ nhạy bén và đa dụng của bạn sẽ biến mất." Choi Jongja nói khi nhìn kẻ địch đang lại gần mình.
Choi Jongja thu tay lại. Cô đưa cao chân của mình lên như thể một con hạc đang đứng trong lĩnh vực của nó. Chỉ với một cử chỉ nhanh như chớp...
Bang!
Người lính đánh thuê bị bắn như khẩu đại bác và va chạm vào bức tường trắng. Khiến nó lủng thành một lỗ gần 3 mét. Người đàn ông nôn ra máu khi xương sườn của anh ta có vẻ đã bị gãy.
Đó là một trong những đòn đá cơ bản trong môn võ Taekwondo, một loại võ đã dần thất truyền sau khi thời đại của thợ săn đến. Còn rất ít người theo học loại võ này để tấn công, do nó thậm chí còn không động vào nổi cơ thể của quái vật.
Nhưng Choi Jongja là người hiểu rõ hơn ai hết. Cô không học võ chỉ để đánh với quái vật. Cô sử dụng võ thuật để khuất phục con người. Sau cùng, con người là những sinh vật yếu đuối. Nếu không có một kỹ thuật đủ tốt hoặc các kỹ năng cần thiết để sinh tồn. Họ chắc chắn sẽ rất khó khăn để sống trong thời đại này.
"Không!!" Người cầm trùy hét lên điên cuồng khi thấy người đồng đội của mình đang bị ghim chặt vào tường. Điều này đã tạo điều kiện để Dominic lợi dụng và tiến tới.
"Không ai dạy bạn đừng bao giờ mất tập trung khi chiến đấu à?" Bằng một đòn đá chân kinh điển, anh xoay người và đá vào cằm tên to con khiến hắn choáng váng.
'Hắn vẫn còn sống?' Lính đánh thuê có khuôn mặt phức tạp. Chắc chắn đòn tấn công vừa rồi đã trúng vào người của hắn, vậy mà hắn vẫn có thể cử động.
Trong khi đó, Dominic chỉ mỉm cười. Không ai biết rằng, để thoát khỏi tình huống gang tấc đó, anh đã phải tấn công vào vũ khí liên tục. Sáu đòn đấm siêu nhanh là tổng sức mạnh để anh cản lại lực ma sát của cây trùy và né tránh.
Tất cả chỉ xảy ra trong một giây. Một kế hoạch liều lĩnh nhưng mọi giả định của anh đã thành hiện thực. Sau đó, một liên hoàn những cú đấm đã tung ra vào mặt của người lính đánh thuê.
Sức mạnh của mỗi nắm đấm tương đương với hơn 100 điểm sức mạnh đủ để nghiền nát một tảng đá lớn thành mảnh vụt. Kết quả, tên to con chỉ chịu đựng đượng mười giây trước khi ngã xuống đất với khuôn mặt biến dạng và máu chảy đầm đìa.
[Bạn đã lên cấp!]
"Phù." Dominic đứng dậy sau cơn mệt mỏi. Điều đáng ngạc nhiên là Dominic đã chiến đấu mà gần như không sử dụng bất kỳ một kỹ năng nào cả. Một sức mạnh thuần túy với kỹ thuật và kinh nghiệm trải qua nhiều lần sinh tử đã khiến anh trở nên vô cùng hùng mạnh với người trong cùng cấp bậc.
"Choi Jongja, Regas, chúng ta đi thôi." Dominic nói.
"Đi đâu?" Cả hai đều cùng một thắc mắc. Dominic không nói gì nhiều mà chỉ tay về phía trước.
"Tôi đại khái nắm được sức mạnh của kẻ địch rồi. Sẽ không có gì nguy hiểm nếu chúng ta đi lên ngay bây giờ." Sự tự tin của Dominic khiến Choi Jongja và Regas cảm thấy lo lắng. Nhưng sau cùng, họ cũng đồng ý và tiến qua bóng tối, nơi chờ đợi họ là ba con người canh giữ tầng này.