Chereads / Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi - Tác giả: Hoàng Kim Hải Ngạn / Chapter 20 - Chương 20: Cái chết của học đồ thợ rèn!

Chapter 20 - Chương 20: Cái chết của học đồ thợ rèn!

Trong lúc bốn tên cường đạo đang kinh ngạc thì Tô Bằng và Tôn Thế Giai đã lao ra.

Khi xông ra Tô Bằng đã nhắm một tên lâu la dùng đơn đao, vừa E lao tới vừa ném ra một thanh phi đao.

Một tia bạch quang loé lên, Tô Bằng đã luyện Phi Đao Thuật cơ sở đến LV. 8, lực và độ chính xác được nâng lên rất nhiều. phi đao cắm thẳng vào mép phải cổ tên lâu la đó. Tuy không giết được ngay những cũng đánh ra đòn bạo kích -77!

Tô Bằng cúi thấp người lao về phía trước, dùng đao thi triển chiêu thức Trảm Kiên Nhục của Sát Trư Đao Pháp, nhằm vào cổ của tên lâu la kia mà chém xuống!

Sau khi dùng kỹ năng chiêu thức, thanh đao trong tay Tô Bằng nhanh hơn ít nhất bốn phần, lực đạo cũng tăng không ít. Tên lâu la đó trúng phi đao, đao vẫn cắm ở cổ, máu không ngừng chảy ra, nhưng có lẽ là sự trỗi dậy trước khi chết, hắn mặt kệ thương thế, cũng liều mạng chém một đao về phía Tô Bằng.

Xet!

Tô Bằng cảm thấy trước ngực bỗng mát lạnh, tấm giáp trước ngực bị chém một đao. Chiều Trảm Kiên Nhục của hắn bị lệch một chút, chém trúng vai phải của tên lâu la, bạo kích -34 máu, nhưng may mắn đã phát động kỹ năng bị động Phóng Huyết.

Cổ hắn máu chảy không cầm được, chỗ bị phi đao cắm phải cùng đầy máu nhưng hắn vô cùng dũng mãnh, vẫn không gục ngã, tay cầm đơn đao khua khoắng loạn xạ, dường như đã phát động kỹ năng gì đó.

Tô Bằng nhảy về phía sau, Phóng Huyết và Phi Đao liên tục gây ra tổn thương -19, -18, -20 máu trên người tên lâu la. Hắn không trụ được lâu nữa đâu.

Tô Bằng tính nhẩm, khí huyết hiện tại của hắn là 165, có lẽ tên lâu la này không nhiều máu hơn hắn bao nhiêu. Quả nhiên chỉ mấy giây sau tên lâu la do mất máu quá nhiều ngã ra đất, không động đậy được nữa.

Nhưng Tô Bằng không hề chủ quan, lại chém thêm một đao xuống cổ tên lâu la, cuối cùng tên lâu la cũng tử vong.

- Ngươi có thêm 17 điểm kinh nghiệm thực chiến!

Tô Bằng nhận được thông báo, hắn cũng không chú ý lắm, nhìn về phía chiến trường.

Khi hắn và tên lâu la dùng đơn đao kia chiến đấu thì Tôn Thế Giai và Phó Khang cũng không nhàn rỗi. Sau khi cùng Tô Bằng xông ra, Tôn Thế Giai đã trực tiếp phát động một chiều kỹ năng trường thương!

Trường thương của Tôn Thể Giai như phong ma huơ lên loạn xạ. Đây là công kích AOE, phạm vi tấn công là một hình rẻ quạt phía trước. Hai tên lâu la và tên đầu mục đều bị quét trúng.

"Mẹ kiếp! Sao lại đánh ta?"

Trong lúc hỗn loạn Phó Khang chửi một tiếng. Công kích AOE của Tôn Thế Giai chẳng may đánh trúng hắn, trò Tử Vong Luân Hồi này không có chức năng tránh đánh bằng hữu, hắn cũng bị trúng trường thương, mất hơn hai mươi máu.

Những Phó Khang phản ứng cũng không chậm, khi Tô Bằng và Tôn Thể Giai xông ra hắn đã phóng một kỹ năng, là kỹ năng LV. 10 Thiên Chuỳ Bách Luyện.

Chỉ thấy thiết chuỳ của Phó Khang quét sang hai bên trái phải, động tác tuy chậm nhưng thanh thể cộng với lực ly tâm khá kinh người, suýt nữa đã đánh bay vũ khí của trong tay một tên lâu la cạnh hắn.

Một tên khác bị thiết chuy quét qua, bạo kích -53 máu. Hơn nữa còn kèm theo tổn thương độn kích, làm giảm tốc độ tấn công và di chuyển của đối phương, còn gây mất máu liên tục giá trị -8!

"Phó ca cố gắng lên!"

Tôn Thế Giai hét, kỹ năng trường thương của hắn ngoài việc khua khoắng còn quét ngang một cái, chỉ thấy trường thương xoay vòng sau lưng hắn, lợi dụng lực đòn bẩy, quét ra một thương!

Nhưng trường thương của hắn vừa quét ra thì bị một thứ vũ khí to lớn đánh bật lại.

Là Lang Nha Bổng!

Tên đầu mục cuối cùng cũng tỉnh lại.

"Ta giết các ngươi!".

Hắn hét lên, vai hắn bị trúng tên nên cầm Lang Nha Bồng không được thuận cho lắm, nhưng vẫn làm gián đoạn được kỹ năng của Tôn Thế Giai.

"Uỳnh!"

Tên đầu mục vung Lang Nha Bóng nhằm thẳng về phía Tôn Thế Giai, hắn giật mình dùng kỹ năng Lại Lô Đá Cổn lăn tránh đòn.

Kỹ năng Lại Lô Đã Cổn, giảm 50% phạm vi công kích, tăng 30% tỉ lệ né tránh.

Trước mặt tên đầu mục lúc này chỉ còn Phó Khang. Hắn ta lại vung Lang Nha Bổng tấn công Phó Khang, lúc này tên lâu la cầm trường thường bên cạnh Phó Khang cũng phóng kỹ năng AOE giống Tôn Thể Giai.

"Mẹ kiếp!".

Phó Khang chửi một tiếng, mắt thấy không thể tránh nổi Lang Nha Bổng trên đỉnh đầu thì đột nhiên vút một tiếng, từ trong rừng bắn ra một mũi tên mang theo bạch quang, bắn trúng gáy tên đầu mục, bạo kích -102!"

Tên đầu mục loạng choạng, Lang Nha Bồng đánh trượt Phó Khang, lúc này Phó Khang mới thở phào, nhưng đùi bị tên lâu la kia đầm hai phát, mất 40 máu.

Một tên lâu la dùng đơn đao khác cũng xông tới, hắn vung đao như cũng sử dụng kỹ năng nào đó.

"Mẹ nó, đã xong chưa vậy?"

Phó Khang hét lên, thiết chuy vung lên, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, đánh trúng đầu tên lâu la cầm đơn đao.

- 198! Một đòn bạo kích xuất hiện, vũ khí của tên lâu la kia không dài bằng Phó Khang, bị chuỳ của Phó Khang đập trúng đầu, ngã gục dưới đất.

Chiều này của Phó Khang dường như cũng là kỹ năng, sử dụng xong tiêu hao khá nhiều sức, đứng yên ôm chuỳ.

Vút!

Từ trong rừng lại bắn ra một mũi tên, bắn trúng cổ tên lâu la cầm trường thương, lúc này Tôn Thế Giai cũng đứng dậy, xông tới đâm một thường trúng tim tên lâu la.

Chỉ còn lại một tên đầu mục.

"Giết!"

yandan

Tên đầu mục gầm lên, đám cường đạo này xem ra khá dũng mãnh, tên đầu mục bị trúng tên ở cổ và vai nhưng vẫn rất hung hăng câm Lang Nha Bông lao tới.

Một tia bạch quang bắn ra, một thanh phi đao cắm trúng tim tên đầu mục, bạo kích -167!

"Á!"

Hắn trúng đao, lắc lư mấy cái, gầm lên:

"Ta không cam tâm!"

Rồi đổ rầm ra đất.

"Ngươi có 43 kinh nghiệm thực chiến!"

Tô Bằng nhận được thông báo, tên đầu mục đã chết.

Sau khi trận chiến kết thúc, Phó Khang và Tôn Thế Giai thở dốc, lúc này Quý Minh từ trong rừng mới chậm rãi bước ra.

"Không phải người nói có thể xử được một tên sao? Căn bản ngươi không làm được. Suýt nữa hại chết ta!"

Phó Khang thấy Quý Minh thì nổi điên.

"Không ngờ da của tên đầu mục này lại dày thế."

Quý Minh nhún vai.

"Vốn định nói ai giết được cường đạo thì chiến lợi phẩm thuộc về người đó. Nhưng dù gì tình hình cũng nằm ngoài dự liệu của ta, ta không chia chiến lợi phẩm nữa."

"Mę kiếp!"

Phó Khang chửi, nhưng hắn cũng không làm gì được Quý Minh, đành chấp nhận.

Tô Bằng cúi xuống thu lại phi đao trên các tên đầu mục, tiện thể lục soát người của đầu mục và tên lâu la dùng đơn đao, lấy được hơn tám lượng bạc.

"Nhanh chóng nghỉ ngơi hồi phục thể lực và khí huyết, bên kia cầu còn có bốn tên lâu la nữa.

Tô Bằng nói.

"Ta mất hơn sáu mươi khí huyết, chân còn bị đâm thương, tạm thời giảm độ nhanh nhẹn."

Phó Khang kiểm tra thuộc tính xong nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nghe thế gật đầu, trò chơi này không đơn giản bị thương là uống bình máu. Tuỳ thuộc thương thế khác nhau mà sẽ có những vết thương khác nhau do đao chém, tên bắn hay thương đâm, trúng độc, cần phải đến y quản chữa trị hoặc dùng kỹ năng y thuật mới hồi phục được, nếu không sẽ mất thuộc tính.

"Bắt lấy."

Quý Minh tìm trong túi, lấy ra một cái bình sứ đưa cho Phó Khang. Phó Khang nhận lấy, mở ra ngửi thì nhận ra đó là Kim Sáng Dược của Hàn đại phu.

"Coi như có chút lương tâm."

Phó Khang hừ một tiếng, một lọ Kim Sáng Dược nửa lượng bạc một lọ, cũng khá đắt. Tuy thương thế của hắn không dùng tới một lọ nhưng Phó Khang đã quyết định lấy luôn một lọ coi như bồi thường cho mình.

"Hừ, nhỏ mọn vẫn là nhỏ mọn."

Thấy Phó Khang không có ý trả lại thuộc, Quý Minh cũng không định đòi lại, chỉ càng thêm khinh bỉ Phó Khang.

"Mau dọn dẹp đi, kinh động đám cường đạo trong Thanh Long Sơn thì không hay. Chúng ta mau qua cầu."

Tô Bằng đã hồi phục được một chút thể lực, nói.

Sau trận vừa rồi Tô Bằng cũng đại khái phán đoán được thực lực của đám cường đạo, khí huyết và thuộc tính cơ bản của đám lâu la dường như hơn bọn hắn một chút, thậm chí có kỹ năng nhưng là kỹ năng đơn nhất, sử dụng cũng không linh hoạt lắm. Nhưng dù thế mấy người bọn hắn gặp đám lâu la thì có thể thắng được một tên, chứ đối mặt với hai tên thì không chắc.

Còn tên đầu mục, đại khái bằng hai ba người bên hắn hợp lực lại mới thắng được. Vừa rồi giết hắn khá dễ dàng chủ yếu là vì có Quý Minh tấn công từ xa.

Từ điểm này có thể thấy việc dùng mưu tách lẻ quân địch ra là rất sáng suốt.

Lúc này Phó Khang cũng xử lý qua vết thương, Tôn Thế Giai tiếc nuối nhìn binh khí dưới đất, đơn đao bán ở chỗ Thiết Tượng cũng khá đắt, nhưng hôm nay nhiệm vụ là nhất, không thể lấy chỗ binh khí này đi được.

Bốn người nhanh chóng đến cầu gốc, bốn tên lâu la ở đó tuy nghe thấy tiếng đánh nhau nhưng vì quá xa, lại có nhiệm vụ canh gác, đang đấu tranh không biết có nên đi không thì bọn Tô Bằng đã giết tới. Quý Minh bắn tên cực chuẩn, còn chưa tiếp xúc đã bắn ngã một tên địch. Kỹ năng của mấy người Tô Bằng đến lúc đóng băng, một trận chém giết, giết được bốn tên lâu la giữ cầu khá dễ dàng.

Lấy được khoảng ba lượng bạc từ người bốn tên lâu la, bọn Tô Bằng đi về phía cầu.

"Các ngươi đợi ta... Vết thương trên đùi ta chưa lành, độ nhanh nhẹn bị giảm, đuổi không kịp!"

Phó Khang chạy phía sau mấy người, hắn vốn mang nặng lại thêm độ nhanh nhẹn bị giảm nên giờ càng mệt hơn.

"Ngươi chậm quá, đợi người sẽ làm giảm tốc độ của bọn ta, hay là người ở lại đây đi. Khi quay lại bọn ta sẽ đón ngươi."

Quý Minh đã qua khỏi cầu, quay lại nói với Phó Khang.

"Đừng hòng bỏ lại ta, nếu không ta không hoàn thành nhiệm vụ là tại các ngươi."

Phó Khang nghiến răng nhìn Quý Minh, nói. Quý Minh hừ một tiếng, quay lại tiếp tục đi không để ý tới hắn nữa. Phó Khang nghiến răng đi qua cầu và tháp lầu đuổi theo bọn Tô Bằng.

Tưng!

Khi mấy người Tô Bằng đang trên đường đi thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng dây cung rung.

Bum!

se ai dochouy

Ngay đến một tiếng kêu cũng không có, bọn Tô Bằng chỉ nghe thấy tiếng của bộ phận cơ thể nào đó vỡ vụn.

Bọn Tô Bằng quay phắt lại, chỉ thấy Phó Khang há hốc mồm chầm chậm ngoảnh lại phía sau. ..

..

Chỉ thấy trên tháp ở cầu gỗ phía xa lại xuất hiện một tay cung thủ, hắn vẫn giữ tư thế giương cung bắn.

Mấy người Tô Bằng nhìn thấy phía sau gáy của Phó Khang là một mũi tên cắm cả một nửa vào đầu hắn. ..