Chereads / Bỉ ngạn hoa / Chapter 21 - Hoa Hướng Dương ⁸

Chapter 21 - Hoa Hướng Dương ⁸

Cả hai đi gần đến nơi thì xa xa đã thấy Kiều và Kẹo ở đó sẵn để chờ đợi.

Kẹo từ xa thấy Lam đang tới vẫy tay hào hứng hét lớn: "Lam ơi, bọn tớ ở đây này!"

Lam nghe thì lấy tay vỗ vào vai anh nói nhỏ: "Anh có thể chạy nhanh hơn không, để Kẹo đứng ngoài lâu sẽ cảm đấy."

"Kéo kính xuống và ôm chặt anh." anh nói xong thì nhanh chóng xoay tay ga phóng nhanh khiến cho cô không kịp trở tay mà ôm chặt lấy anh, trong sự hoảng loạn của cô lại thoáng đâu đó nụ cười tự hào của anh.

Kiều: "Ê, ê, mày chở chị vợ tao cũng phải từ từ chứ, Lam bị gì vợ tao buồn rồi sao."

"Từ khi nào Lam thành chị vợ mày vậy?" anh bế cô khỏi xe hỏi.

"Thả em xuống đã, em đau tay không có đau chân." thấy hành động của anh đối với mình cô ngượng ngùng nói.

"Anh....anh...anh thả Lam...xuống đi." Kẹo nắp sau lưng Kiều nói.

"Kẹo ơi cứu bé đi." cô nhìn Kẹo với ánh mắt cầu cứu.

Anh thả cô xuồng rồi lấy áo khoác của của mình khoác lên người cô dặn: "Đi từ từ thôi, cẩn thận lại té."

Cô vừa xuống đã chạy đến khoác tay Kẹo: "Em chào chị nha chị Kiều."

Kiều mỉm cười chào lại: "Chào em nha, băng gạt với dụng cụ y tế chị để trong phòng khách nếu em muốn thay băng thì cứ và lấy nha, bảo Kẹo làm cũng được nhóc con này cũng giỏi lắm đó."

"Chị!" Kẹo nũng níu nói lớn với Kiều ý nói cô im lặng đi rồi lại quay sang Lam nói: "Đi thôi, kệ hai người đó đi tớ dẫn cậu đi chơi."

Anh và Kiều đứng đó nhìn hai con người đó khoác tay nhau chạy vào trong cũng không nhịn được mà bật cười.

"Ê, mày để xe ở đó đi lát có người ra dắt vào, giờ mày đi theo tao ra kia đi." Kiều nghiêm túc nói với anh, anh lần đầu thấy Kiều nghiêm túc vậy cũng im lặng đi theo.

Trên chiếc ghế đá bên ngoài nhà:

Kiều ngồi dựa vào ghế ngước mặt lên trời: "Trời hôm nay đẹp thật."

"Đúng rất đẹp, rất giống cái ngày tụi mình gặp nhau." anh nghe Kiều nói thì cũng ngước lên nhìn.

"Thằng nhóc yếu đuối năm nào run rẩy trước con hổ đó vẫn yếu đuối như vậy nhưng là trước người mình thích." cô nói rồi tỏ rõ vẻ thích thú khều anh.

Anh tối xầm mặt lại nói: "Mày đừng quên cái ngày đó mày xém cho tao quy tiên không?"

"Lỡ tay tí thôi, bây giờ trình bắn súng của tao đã lên trình lắm rồi đó." cô vênh mặt lên trời nói với anh.

"Lời nói của mày ai tin được chứ."

Cô đấm vào anh nói: "Bữa nào ra trường bắn thử là biết liền chứ gì."

Anh lấy tay cụng cô như hồi còn nhỏ rồi hỏi ngược lại cô: "Mà mày có việc gì mà kêu tao ra đây vậy?"

Cô nghe anh nói bất giấc đơ ra ít lâu sau mới nói: "Tao.....tao định cầu hôn Kẹo mày thấy được không?"

"Mày với Kẹo quen nhau bao lâu rồi?"

"Ừ thì bọn tao gặp nhau lúc em ấy qua du học, cũng phải tán tận nửa năm người ta mới chịu tao với chuyến này tao về cũng tại Kẹo muốn gặp Lam." cô giả bày với anh.

"Vậy thì cũng bốn năm, được tao ủng hộ mày tiến tới đi." anh mỉm cười nói lời ủng hộ cô: "Lam cứ để tao lo cho còn chúng mày cứ ở bển đi."

"Cảm ơn mày, mà nhắc mới nhớ con bé Lam với mày có quan hệ gì vậy?" cô thắc mắc hỏi.

Anh trầm ngâm trước câu hỏi của cô một lúc rồi mới trả lời: "Tao cũng không biết."

"Ý mày không biết là sao tao thấy chúng mày quan tâm nhau lắm mà?"

"Nó tự nhiên như vậy thôi, lúc đầu tao định giả nai tơ để kiếm bạn nói chuyện chơi nhưng sau đó thì mới nhận ra trình độ mình còn non lắm, với lại mọi thứ diễn ra tự nhiên lắm, mà tao còn chưa biết bọn tao đã là bạn chưa nữa. Tim tao cứ đập thật nhanh khi nhìn thấy cô ấy, tao muốn có thể bảo vệ nụ cười đó, nhưng tao....tao không có quyền làm việc đó." lời tâm sự của anh ngày càng nhỏ dần, cảm xúc rồi bời làm anh có chút nghẹn lại ở cổ, làm nước mắt của anh như muốn tuông ra.

Kiều vỗ vai anh coi như đó là lời an ủi rồi im lặng ngồi cạnh anh.

Trên phòng riêng của Kẹo và Lam:

"Sao mày cứ phải giả vờ trước mặt bà Kiều vậy?" Lam thắc mắc hỏi Kẹo.

Kẹo ngồi trên giường ngang ngơ trước câu hỏi của Lam: "Tao cũng không biết nữa, nói thật thì gọi mày bằng bạn xưng tớ nó cũng làm tao mắc ói lắm. Mà tao làm vậy cũng chỉ không muốn chị Kiều ghét tao thôi, tao từng nghe chị ấy không thích mấy con người tục tiểu, chửi thề."

"Haiz, thay đổi là tốt nhưng vì người khác thay đổi theo chiều hướng mày không thích mày có chịu được không? Tao thấy mày nên nói thẳng với bà Kiều về quá khứ của mày đi." cô thở dài ngao ngán.

"Chắc sẽ sớm thôi, ngày mai tao sẽ nói hết tất cả với bả, chỉ mong mối tình này đừng kết thúc khi chị ấy nghe được tất cả." Kẹo co người lại nói.

"Dù gì bả cũng là người yêu mày lâu vậy rồi à chắc không sao đâu, sẽ ổn thôi." cô trấn an Kẹo.