Dưới ánh trăng mập mờ, thân ảnh Chu Tiến không ngừng vung đao chém giết những con dã thú gen, thật may những con này chỉ là loài đột biến gen bình thường nên hắn mới trụ được đến giờ phút này. Chỉ là Chu Tiến càng giết những loài dã thú ấy từ sói đến sư tử hay lợn rừng khổng lồ càng tăng lên làm cho hắn trở tay không kịp. Sát khí bừng bừng từ khóe mắt của Chu Tiến, hắn bị quái vật cào qua nhiều nhát nhưng dường như không hề cảm thấy đau đớn mà vẫn điên cuồng chém giết. Thiếu nữ kia trên gương mặt vẫn rất bình thản ngắm nhìn kiệt tác dưới ánh trăng này tựa hồ như đang chơi đùa với Chu Tiến.
Cái cảm giác hưng phấn trong chém giết làm cho Chu Tiến dù đã thấm mệt nhưng vẫn vô ý mà đưa thanh đao lên nhưng hắn thời điểm này đã thực sự đạt đến giới hạn, ý thức hắn dần dần chìm vào bóng tối. Trong tiềm thức hắn vô hình nghe được giọng nói ồm ồm vang lên:
"Ngươi làm tốt rồi, phần còn lại giao cho ta."
Ngay sau thời khắc ấy Chu Tiến hoàn toàn trông thấy cơ thể mình như đang rơi vào lòng đại dương vô tận phía dưới là một cái hố đen không đáy hắn từ từ nhắm mắt lại đi vào vô thức.
Cơ thể Chu Tiến đang nằm bất động giữa một rừng dã thú, lúc này thiếu nữ kia mới chầm chậm đảo con mắt ra hiệu cho đám dã thú dừng lại chầm chậm tiến lại gần:
"Aiz, thật là mất vui, thôi đêm nay đến đây thôi để ta tiễn hắn một đoạn vậy."
Nhưng vào đúng lúc này con ngươi Chu Tiến bỗng trừng ra, đôi mắt hắn bao phủ bởi một ngọn lửa đen tuyền, hắn chống tay đưa cơ thể đứng dậy vặn vẹo cái đầu một cái nhìn về phía thiếu nữ kia nói:
"Ngươi nói cái gì cơ?"
Giọng nói chứa đựng một áp lực không thể nào tả nổi này khiến cho thiếu nữ kia run rẩy, ả ta lùi về sau năm mươi mét sắc mặt tái nhợt đi, y không thể hiểu nổi một siêu năng cấp C+ như mình lại gặp phải một nguồn sát khí khiến toàn thân mình lạnh toát. Ả thiếu nữ kia run rẩy:
"Ngươi rốt cục đã đến cấp gì?"
Chu Tiến nở một nụ cười chứa đầy sự thèm khát, vẫn giữ nguyên giọng nói ồm ồm ban nãy:
"Cấp là cái gì cơ ta nghe không hiểu lắm mà ngươi cũng không cần biết đâu vì ngươi sắp chết rồi."
Thiếu nữ đôi tay đổ đầy mồ hôi lạnh cắn răng ra lệnh cho dã thú xung quanh xông lên tấn công nhưng bất ngờ là đàn thú xung quanh dù phải chịu lực thôi miên của ả ta nhưng vẫn vô thức mà quỳ gối trước Chu Tiến. Chu Tiến triệu hồi hắc đao trên tay, chỉ thấy thanh đao lúc trước bây giờ lửa cháy càng ngày càng cường đại lưỡi đao uốn lượn thân ảnh của một con hắc long hắn lắc đầu nói:
"Đáng tiếc bây giờ mới chỉ sử dụng một phần mười thực lực."
Nói rồi Chu Tiến vọt lên với tốc độ kinh hoàng vung thanh hắc đao chém về phía thiếu nữ kia, ả ta giật mình né tránh nhưng với tốc độ quá nhanh kia khiến cho đường đao vung xa mấy chục mét chém đứt một cánh tay của thiếu nữ, chưa dừng lại ở đó đường đao hiện rõ thân ảnh một con hắc long còn chém đứt cả một căn nhà đồ sộ phía sau. Cảnh tượng làm cho thiếu nữ kia phải khiếp sợ mà không còn quan tâm đến một cánh tay của mình đã mất, ả ta dứt khoát đứng lên cơ hồ muốn phản kháng nhưng bất ngờ bị một ngọn lửa đen tóm lấy đè cả cơ thể mình xuống, Chu Tiến dơ thanh đao lên, sấm chớp vang dền đánh xuống lưỡi đao sau đó quyết đoán chém một đường xuyên qua tim của thiếu nữ kết liễu đi sinh mệnh của ả ta, uy lực của vết đao vừa rồi còn làm cho một ngọn núi lân cận sụp đổ bụi mù bay toán loạn dã thú chết vô số. Chu Tiến với vẻ mặt thất vọng nói:
"Nhân loại sao lại yếu như vậy nhỉ, đêm nay ta đã tốn tí sức lực nào đâu."
Nói rồi hắn xoa xoa thanh hắc đao rồi đi ra khỏi ngôi làng. Chu Tiến cứ bước chân đến đâu là muôn thú lại quỳ gối với hắn tới đó, một loại áp lực thật khủng khiếp. Hắn đứng bên một vách đá sau đó lẩm bẩm:
"Bất quá hiện tại không thể xuất hiện, thời gian của ta không còn nhiều nữa cho đến lúc đó phải bồi dưỡng cho ngươi thật tốt."
Nói rồi hắn nhắm mắt chìm vào bóng tối vô hạn, cả thân thể của Chu Tiến cứ thế mà đổ rầm xuống. Bất tỉnh một khoảng thời gian rất lâu hắn mới từ từ mở mắt ra, hắn thấy bản thân mình đang nằm trên một tảng đá bên cạnh một bờ suối, Chu Tiến với thân thể còn yếu ớt mơ hồ cố gắng lết về phía dòng suối rửa mặt một cái, bản thân hắn sau khi ngất đi tối qua đến bây giờ chẳng nhớ gì cả, hắn cũng không rõ làm thế nào mà mình lại có thể thoát khỏi nơi đó, trong đầu hắn thầm dám chắc đó không thể là lão quái vật vì nếu như vậy bây giờ hắn phải ở cùng lão ấy rồi, vậy chỉ còn một khả năng là người sử dụng trọng trường đã cứu mình khi còn ở trong thôn.
Chu Tiến với những bước đi chập choạng tiến về chỗ nghỉ chân tối qua, nhưng trên đường đi hắn phát hiện ra xung quanh có rất nhiều xác chết, cây cối ngã xuống chồng chất lên nhau, hắn nhận ra nơi này đã từng trải qua một cuộc chiến. Bất chợt đằng sau lưng của Chu Tiến có một thân ảnh áp sát hắn, người này di chuyển rất nhanh sau đó tiến lại gần kề một nhánh cây đã gọt sẵn đầu lưỡi từ bao giờ vào cổ hắn trầm giọng nói:
"Ngươi là ai?"
Chu Tiến nhận ra được tiếng nói này, hắn thở dài:
"Lão quái vật, là ta đây."
Chỉ là lúc này lão quái vật bỗng hét lên:
"CMN có quỷ."
Chu Tiến không giấu nổi sự tức giận quát mắng:
"Quỷ cái đầu ngươi ấy, ta bị một tiểu ma nữ bắt đi ngươi không giúp thì thôi còn bảo ta là quỷ nữa."
Lão trung niên kia từ từ rút cành cây xuống sau đó nói:
"Aiz, ta cũng định tới cứu ngươi đây nhưng đen đủi lại phải đụng độ với đội tuần tra của Taylor, bọn chúng đang truy tìm ngươi gắt gao lắm đấy, ta nghe nói bọn chúng phát hiện tung tích của ngươi ở trong khu rừng này từ manh mối chiến đấu với một con thủy quái."
"Thật vậy sao?"
Chu Tiến nói.
Lão quái vật không trực tiếp trả lời hắn mà hỏi sang vấn đề khác:
"Sao ngươi còn sống mà trở về?"
"May mắn thôi."
Chu Tiến cũng không muốn bàn luận gì cả hắn chỉ trả lời cho xong nhưng hắn lại chợt phát hiện ra có gì đó không đúng:
"Chờ đã ngươi biết ta bị bắt đến đâu hả."
Lão quái vật chỉ cười cười lảng mặt sang chỗ khác:
"Ách, ngươi nói gì vậy, ta không biết!"
"Có quỷ mới tin ngươi đó."
Trên mặt lão quái vật vẫn giữ một nụ cười trừ nhưng trong đầu lão lại không ngừng suy nghĩ. Thực ra đêm qua hắn vẫn luôn tỉnh táo, khi thấy Chu Tiến bị thôi miên dẫn đi hắn vẫn luôn quan sát đằng sau, hắn muốn thử đánh giá xem khả năng chiến đấu của Chu Tiến đến mức độ nào sau đó mới từ từ xuất hiện để cứu hắn. Lão quái vật cũng biết rõ thực lực của người kia vì hắn đã quan sát nơi đó rất nhiều lần. Nhưng bất ngờ khi đang định giải cứu Chu Tiến thì hắn lại đụng độ với quân đội Taylor, trong lúc chiến đấu hắn thầm tuyệt vọng vì khả năng mạng sống của Chu Tiến đã không còn. Lão quái vật đang vô cùng khó hiểu vì sao mà Chu Tiến vẫn còn sống mà trở ra, trước đó ở trong dãy núi tuyết hắn thấy năng lực của Chu Tiến mới đạt đến cấp D mà thôi.
Chu Tiến lúc này đang nằm trên cành cây đang ngả mình nghỉ ngơi, còn lão quái vật thì cứ quay cuồng câu hỏi trong đầu mình. Vì sự cố đêm qua mà hai tên này đành phải chậm lại một ngày để nghỉ ngơi lấy sức sau đó tiếp tục cuộc hành trình đi săn của mình.