Trải qua ba ngày tiếp theo di chuyển trên hoang dã, Chu Tiến và lão quái vật lúc này mới tiếp cận được tới khu chợ đen. Trái với những gì đã tưởng tượng trước đó, đây là một tiểu khu vô cùng náo nhiệt, những tiếng rao bán vang vọng xung quanh, việc này làm cho Chu Tiến bất ngờ hắn quay sang hỏi lão quái vật:
"Ta tưởng ngươi nói nơi này tập trung rất nhiều những loại tệ nạn?"
Lão quái vật cũng rất nhiệt tình giải đáp:
"Chợ đen sẽ diễn ra vào buổi đêm, còn vào ban ngày đây là nơi trao đổi buôn bán giữa người dân nông thôn và dân thành thị. Đây cũng là khu chợ lớn nhất trên toàn lãnh thổ của chi nhánh số 2 và các vùng nông thôn lân cận."
Trước lối vào khu chợ là một cái cổng cực kỳ cao lớn, phía bên trên còn có dòng chữ "Chợ Tứ Xuyên", xung quanh là dòng người tấp nập ra vào. Khi bước qua cánh cổng chỉ thấy khu chợ này như một xã hội thu nhỏ, những gian hàng được trải dài, một con đường cái rộng dãi hai bên là những khu nhà trọ, các quán buôn bán vải vóc và rất nhiều những quán ăn.
Lão quái vật đưa Chu Tiến đi vào một căn nhà trọ cao ba tầng, phía dưới đại sảnh là nơi phục vụ ăn uống, đây dường như không phải là lần đầu lão quái vật tới đây, chỉ thấy khi lão bước vào đã được nhân viên phục vụ trực tiếp đưa chìa khóa phòng.
Phòng nghỉ của hai người bọn họ nằm ở tầng hai, khi cả hai bước vào lão quái vật đưa cho Chu Tiến một cái túi đen và bảo hắn:
"Cầm lấy đi."
Bên trong chiếc túi đen ấy là một khẩu súng ngắn, một cái mũ lưỡi trai và một chiếc mặt nạ mèo.
"Quy tắc khi chợ đen bắt đầu họp yêu cầu tất cả mọi người phải che dấu danh tính."
Lão quái vật vừa kiểm tra xung quanh vừa nói.
Sau một hồi không thấy có vật thể lạ xung quanh lão quái vật mới ngồi xuống giường mở bản đồ ra và nói:
"Đây là bản đồ của chợ đen, tối hôm nay chúng ta sẽ tới điểm này, cần phải chú ý hành động vì đó là nơi tụ tập của rất nhiều cao thủ trên thế giới nghỉ chân."
Chu Tiến thầm cả kinh, nơi mà lão quái vật chỉ trong bản đồ chính là khách sạn có tên Hương Vân, đây là địa điểm danh chấn khắp lục địa mà đến cả người như Chu Tiến cũng đã từng được nghe qua. Chu Tiến nói:
"Khách sạn Hương Vân sao? Ta từng đọc trong cuốn tài liệu của sư phụ ta nói đây là một địa điểm ăn chơi bậc nhất ở lục địa này, thật ra thì chúng ta săn cái gì ở nơi đó đây."
Lão quái vật cũng không giấu diếm mà nói:
"Đêm nay khách sạn này sẽ tổ chức kỉ niệm ngày thành lập lần thứ 15, một sự kiện mà chỉ năm năm mới có một lần, hôm nay sẽ là nơi tập trung của rất nhiều những gương mặt to lớn của lục địa Taylor và cả thế giới. Đây sẽ là thời cơ tốt để tìm nguồn thức ăn cho dã thú gen mà ta nuôi."
Chu Tiến vẫn chưa thể hiểu được kế hoạch của lão quái vật, hắn chỉ biết có người mà hắn cần phải bắt trong đêm nay, những lời lão quái vật cam đoan với hắn trước đó hắn vẫn nhớ rất rõ, nếu như cuộc săn bắt này trái với quy tắc của hắn làm hại người vô tội thì hắn sẽ không do dự mà giết chết lão quái vật. Chu Tiến đứng dậy sau đó nói:
"Dù sao vẫn còn hơn năm tiếng nữa trời mới tối, ta ra ngoài quan sát một chút."
Lão quái vật cũng không có ý ngăn cản Chu Tiến, hắn ngả người xuống giường nhắm mắt định thần gương mặt giống như đang tận hưởng vậy.
Chu Tiến đi xung quanh tiểu khu này, hắn luôn đảo mắt nhìn bốn phía vì hắn lúc này đang cảm nhận được có rất nhiều con mắt đang tập trung vào mình. Nhưng vấn đề này cũng không được hắn để vào đầu, sau trận chiến với thiếu nữ ở trong khu rừng biên giới kia Chu Tiến cảm nhận cơ thể mình có chút biết đổi, ngọn lửa đen hắn cảm nhận trong lồng ngực mình đang tích tụ nhiều hơn, thể chất cùng với tốc độ của hắn lại càng mạnh hơn lúc trước. Đặc biệt hơn nữa là thanh hắc đao của hắn thì đang uốn lượn cứ như một con rồng phía xung quanh điện quang bao phủ bừng bừng sát khí. Sau trận chiến ngày hôm đó cứ mỗi khi Chu Tiến chợp mắt là lại cảm thấy đau đầu đến khó tả, giống như đang có một cỗ năng lượng nào đó đang không ngừng thì thầm vào tai hắn. Một người mới bước chân vào cuộc sống siêu năng lực như hắn sẽ không thể nào giải đáp được những vấn đề mình đang gặp phải, giá như ở bên cạnh hắn lúc này có Nhân lão sư thì tốt biết mấy, hắn cũng không hoàn toàn tin tưởng lão quái vật nên không hỏi lão về vấn đề này.
Vừa đi hắn vừa suy nghĩ làm cho hắn không chú ý đến xung quanh, lúc này có một thanh niên dáng người cân đối nằm trong độ tuổi chừng 23 đến 25 đang đi rất nhanh về hướng hắn, Chu Tiến chợt giật mình thoát ra khỏi luồng suy nghĩ thì đã đụng phải chàng thanh niên này. Một người cảnh giác như Chu Tiến tuy nhiên hắn cũng không cảm nhận được dấu hiệu gì từ người thanh niên này nên chỉ biết cúi đầu xin lỗi. Nhưng đi được một đoạn thì hắn cảm giác trong tay mình đang cầm một vật gì đó, cúi xuống quan sát thì thấy trên tay mình là một mảnh giấy. Hắn cũng không mở ra xem ngay mà đi vào một nhà vệ sinh công cộng ở gần đó rồi mới mở tờ giấy ra xem:
"Hassan Jackey đường 5 tiểu khu Lam Sơn cách khu rừng biên giới 500 mét đi về hướng tây."
Chu Tiến bất ngờ chạy một mạch ra khỏi đường nhưng không còn cảm nhận được bóng hình của người thanh niên kia nữa, được biết địa chỉ mà Nhân lão sư đưa cho hắn cũng không rõ ràng chỉ nói tiếp cận vào khu rừng biên giới sau đó đi thẳng về hướng tây mà thôi, nhưng thời điểm này rốt cục là ai đã chỉ điểm cho hắn, nếu như vậy thì chứng tỏ một điều sự việc đang rất gấp gáp rồi, hắn phải nhanh chóng giải quyết xong việc ở đây rồi sẽ đưa món đồ mà Nhân lão sư nhờ mình cho người tên là Hassan Jackey kia.
Đồng hồ công cộng lúc này bỗng nhiên vang lên mười tiếng chuông liên hồi, các quầy bán hàng rất bận rộn đứng lên thu dọn đồ đạc, xe quân dụng không biết từ đâu xuất hiện chạy qua chạy lại trên phố, một cánh tay từ phía đằng sau bỗng đưa ra túm lấy áo Chu Tiến kéo hắn vào một góc:
"Đến giờ rồi, thay quần áo đi đừng để lộ mặt."
Giọng nói này là của lão quái vật nhưng hắn đã khoác lên mình một chiếc áo choàng trùm lấy toàn bộ cơ thể, khuôn mặt cũng được phủ kín bằng một lớp khăn mỏng, Chu Tiến cũng rất nhanh cầm lấy đồ mà lão quái vật đang cầm trên tay sau đó đeo lên chiếc mặt nạ mèo cùng với mũ lưỡi trai, khẩu súng ngắn được hắn cẩn thận đút vào túi áo. Lão quái vật lúc này nhảy phắt lên trần nhà phía trên thấp giọng nói với Chu Tiến:
"Theo ta."
Chu Tiến sau trận đấu với người siêu năng hệ thôi miên lúc trước kia giúp cho sức mạnh bản thân hắn lúc này đã tốt hơn rất nhiều, tốc độ của hắn chưa bằng lão quái vật nhưng cũng không bị tụt lại phía sau. Hắn và lão quái vật hai đạo thân ảnh đang không ngừng lả lướt trên không trung.