02
Đã 9h sáng ngày 4 rồi, tôi biết điều đó nhờ chiếc đồng hồ điện tử của mình. Khúc hòa tấu của nắng ấm dịu nhẹ và cơn mưa rào buổi sáng, thứ đặc sản của mùa đi biển làm tôi không tài nào tỉnh ngủ được. Lồm cồm bò dậy, làm vệ sinh rồi ăn sáng. Tôi lặp đi, lặp lại nó đã bao lần nhưng hôm nay nó đem lại cho tôi một cảm giác khó chịu. Cứ như tôi đã bỏ sót một điều gì đó quan trọng vậy.
Trong suốt ngày 2 và 3, tôi chẳng tìm được thêm gì ngoài sợi dây thừng, bộ đồ và cái xe máy cũ. Trông nó giống với cái xe của vị Ninja đã tông tôi trước đó. Thật lạ là tôi chỉ tìm được cuốn kỷ yếu hồi cấp 1 nhưng không thể tìm được cuốn album gia đình hay cuốn của năm cấp 2 và 3.
Tôi bỏ học khi vào giữa năm lớp 11 nhưng còn của em tôi, sao nó lại không có ở đây. Lật lại cuốn kỷ yếu nhiều lần mà trước đây chưa từng mở, tôi xem đi xem lại từng hình một. Như một điều tất yếu, tôi chẳng nhớ được ai trừ vài giáo viên cũ. Chán nản "bộ vi xử lý" của mình, tôi lên giường cày The Battle Cats rồi thiếp đi tự lúc nào.
- Vậy tội của cậu là gì?
- Tôi không biết. Giết người chăng? Tôi vẫn chưa tìm ra.
- Well, sai rồi. Vậy chúc cậu may mắn lần sau. Mấy lần trước cậu gần như đến được với đáp án rồi như cậu lại làm điều đó. Cậu chuẩn bị có thêm gợi ý đó. Vậy thôi, bye.
Tỉnh dậy khỏi giấc ngủ "ngắn", xuống lầu uống nước, tia đồng hồ, tôi bất giác nghĩ lại điều RE nói.
- 11h55, vậy là lại sắp đến rồi. Gợi ý mới ư? Nếu nó đến vào lúc này thì có vẻ không thể đón nhận nó một cách nhẹ nhàng rồi.
Đột nhiên, có gì đó vòng qua cổ tôi. Là sợi dây thừng và… vị ninja kia. Nhưng tại sao hắn lại ở đây. Vùng vẫy một hồi, tôi lột được mặt nạ của hắn nhưng đồng thời hắn cũng siết dây mạnh hơn.
-CRACK-
Dường như cổ đã gãy, ý thức tôi mụ mị dần. Hắn ném tôi xuống sàn và rời đi. Trong ánh trăng lờ mờ được hắt qua khung cửa sổ, nơi vừa có một cuộc chiến sinh tồn diễn ra, tôi lờ mờ thấy mặt của gã ninja kia.
- Đ...đó là mình. L... làm sao mà….
Ý thức vụt tắt, tôi mang sự bàng hoàng đó đến ngày 23/6 kế tiếp.