Tôi là Sophia và chị tôi Emma, từ cái ngày chúng tôi được sinh ra chúng tôi giường như dính nhau như hình với bóng, kí ức của tôi không thể thiếu vắng hình ảnh của người chị song sinh của mình, từ những buổi đi nghịch nước dưới mưa, đến những cuộc ẩu đả vì bất đồng quan điểm, tuy vậy sau mỗi lần ẩu đả, chúng tôi càng dính nhau hơn…
*Lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau chỉ vì tranh chấp 1 con gấu bông*
Sophia:"chị ơi cho em mượn con gấu đó 1 tí nhé"
Emma:"Không được mà Sophia, Jacky là của chị, mẹ đã mua cho em 1 Jacky y hệt còn gì"
Sophia:"nhưng Jacky của em không nói chuyện được như của chị, Jacky của em còn không biết uống trà với ăn bánh quy nữa, cho em mượn đi mà"
Emma:"Sao em ngang ngược vậy chị nói là không mà"
Sophia:"mẹ ơi chị Sophia bắt nạt con"
Emma:"con không có, rõ ràng Sophia tự vào phòng con rồi còn giành Jacky của con mà, là Sophia gây chuyện trước"
Sophia:"chị bắt nạt em, đến 1 con gấu chị cũng không cho em mượn được, chị tồi"
Emma:"em học tính ngang ngược từ khi nào vậy"
*Mẹ của 2 chị em đến để giảng hoà*
Từ đó chúng tôi thân nhau hơn, tôi đã đặt con gấu bông bé nhỏ của tôi là David, chị Emma thường dắt Jacky đi uống tiệc trà cùng David của tôi, chúng tôi lại thường xuyên có tiệc trà với bánh quy cho 2 con gấu bông, chúng tôi nói chuyện như những quý cô thời thập niên 90, mặc dù tôi biết đó chỉ là 1 buổi nói chuyện giả bộ làm tiệc trà của 2 đứa con nít nhưng chẳng hiểu sao trong cái tâm trí mỏng manh bé nhỏ của tôi, tôi lại thấy nó như 1 buổi gặp mặt của những người lớn vậy, tôi thật ngớ ngẩn nhưng dù gì, tôi cũng luôn biết ơn thượng đế vì đã mang chị đến với tôi, tuy nhiên những thứ đó không kéo dài được lâu, dường như những cuộc ẩu đả đã khiến tôi và chị tôi nhận ra điều gì, nó như trò xếp hình vậy, kí ức bé bỏng của tôi dần hiện ra những hình ảnh đen tối, ghê tởm, chúng khiến tôi trầm cảm khi tôi nhận ra chúng…chúng rất khủng khiếp...