Tôi thiếp đi, chìm sâu vào giấc ngủ, những ký ức mơ hồ về câu chuyện Emma đọc cho tôi cứ vang vẳng trong đầu tôi, những thứ ánh sáng chối loá cùng những hình ảnh kỳ lạ hiện lên trong đầu tôi…
Y tá:"Chúng là 2 bé gái song sinh, chúng thật tuyệt đẹp như tiên giáng trần vậy, tuy nhiên tôi xin thông báo 1 tin cực buồn, người chị đã không may qua đời, con bé sinh cách em mình 3 phút tuy vậy con bé đã bị ngạt thở trong quá trình sinh nở"
Y tá:"Chúng tôi đã cố gắng hết sức để cố giữ đứa bé còn lại nhưng không thành…chúng tôi thành thật xin lỗi"
Người mẹ:"Ôi chúa ơi những đứa con bé bỏng của tôi…con ơi *tiếng khóc của người mẹ*"
Người cha:"những đứa con bé nhỏ của cha…tại sao con lại bỏ rơi cha vậy…hỡi đứa con ngây thơ của cha ơi…con còn chưa nhìn cha nữa cơ mà…hỡi chúa cha ơi sao ngài có thể bỏ rơi đứa con của chúng tôi, hỡi chúa ơi"
*những tiếng khóc của ông bà, cha mẹ, dì chú cứ vang mãi trong phòng sinh*
Sau đó người em được làm lễ rửa tội tại 1 nhà thời gần đó, tình huống đau lòng và khó xử nhất khiến cả gia đình cắn môi rơi lệ là lúc vị linh mục nhẹ nhàng đưa cái xác của người chị tên **** vào thánh đường, các linh mục nhẹ nhàng đặt cô bé lên 1 chiếc nôi có vải mềm được phơi nắng, nó rất ấm, như đang sử ấm cả thân mình **** nhưng người cô bé vẫn lạnh
Linh mục:"Nhân danh chúa con, chúa cha và chúa thánh thần, tôi sẽ rửa tội cho ****"
Vị linh mục bắt đầu đọc những trang kinh thánh rồi từ từ thoa đôi bàn tay **** bằng nước thánh, chẳng mấy chốc vị linh mục đã đọc xong những tiếng kinh thánh cuối cùng và người **** đã được phủ đầy nước thánh…mắt con bé màu xanh lam tuyệt đẹp như những con búp bê…làn da màu trắng tuyệt như tuyết…màu tóc cam nhạt như 1 con cá vàng…đôi môi đỏ lịm như những giọt máu từ chúa ban tặng…hỡi chúa ơi…ngày ban cho con bé vẻ đẹp của 1 công chúa, món quà ấy tôi cá rằng con bé sẽ không bao giờ quên…vậy tại sao ngài còn lấy đi sinh mạng của cô bé tội nghiệp ấy…chúa ơi…
Màn đêm buông xuống, những làn sương lạnh và những bông tuyết trong đêm ấy thật lạnh lẽo, cứ như tình cảm của chúa dành cho ****…vì lúc đó cha mẹ đứa bé chưa có nhà nên xin các vị linh mục ở lại nhà thờ…họ dùng bữa với nước súp chay và những lát bánh mì...đêm ấy đối với họ như là ân huệ của các vị linh mục bạn cho họ vậy…họ được ăn uống, họ có áo ấm mặc và được ngủ lại đối với họ thì nó như bài thánh ca…họ rất cảm kích các linh mục nhưng đối với tôi thì không…*hộc hộc…*…*tiếng thở gấp*…*tiếng khóc la*…*âm thanh loạc xoạc*…á…tôi tỉnh dậy trong cơn mơ ngủ…đầu đầy mồ hôi…tôi giường như sắp ngất ra...đầu tôi đau quá…*hộc hộc*…*thở gấp*
Emma:"em sao vậy Sophia có chuyện gì à??? Đầu em đầy mồ hôi kìa sao vậy Sophia đang là mùa đông mà"
Sophia:"chị…chị…chị"
Emma:"chuyện gì thế em của chị sao vậy"
Sophia:*khóc oà lên*
Emma:"có chuyện gì thế Sophia sao em lại khóc"
Sophia:"em…em…gặp ác mộng thôi ạ...không…không có gì đâu"
Khi vào nhà vệ sinh tôi vẫn không thể tin đây là gương mặt tôi lúc đó…mặt tôi tái mét như không có giọt máu nào...gương mặt của tôi trắng như tuyết, không 1 miếng máu…đôi mắt màu xanh lam của tôi nhìn như người mất hồn…xung quanh mắt tôi là những vùng thâm đen...đôi môi của tôi tái nhợt...tóc của tôi xù hết cả lên…những ngày sau đó…các giấc mơ kỳ lam cứ bám theo tôi…chúng cứ lạnh quoanh trong đầu tôi…