Lần đầu tiên Trình Viên Viên gặp Khương Đường là lúc cô mười ba tuổi còn hắn mới mười tuổi.
Khương Đường là em trai mới của Diệp Linh - bạn thân của cô.
Cha của Diệp Linh qua đời từ khi cô ấy còn nhỏ, mẹ Diệp cũng không muốn tái giá, chỉ muốn ở vậy nuôi con gái trưởng thành. Nhưng không ngờ đến, tại nơi làm việc lại gặp cha của Khương Đường, người đàn ông kia cứ theo đuổi mẹ Diệp không chịu buông tha. Sau hơn một năm rốt cuộc cũng đả động được trái tim giai nhân, mẹ Diệp gật đầu, đồng ý gả cho ông.
Khương Đường cũng mất mẹ từ nhỏ, cũng do cha một mình gà trống nuôi con, ban đầu vì có chút không quen nên hắn vô cùng bài xích thành viên mới trong nhà, thường bày ra vẻ mặt không ưa cho mẹ Diệp và Diệp Linh nhìn, mà bạn bè của Diệp Linh cũng bị liên luỵ.
Lần đầu tiên Diệp Linh mang Trình Viên Viên về nhà làm bài tập nhóm, tên tiểu quỷ Khương Đường cũng chỉ liếc nhìn Trình Viên Viên một cái rồi "Hừ" một tiếng.
Khi đó, Trình Viên Viên còn có chút sợ, hỏi Diệp Linh: "Này, tớ làm gì đắc tội với em trai của cậu à?"
Diệp Linh nhún nhún vai nói: "Ai biết tên ranh con ấy nghĩ gì?"
Trình Viên Viên như có chút khó hiểu, xoay đầu nhìn Khương Đường một cái lại thấy hắn giống như là đứa trẻ làm việc sai bị bắt gặp, đột nhiên xoay người đi không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
Cô dụi mắt tự hỏi. Có phải mình vừa hoa mắt? Nếu không tại sao hình như cô thấy tên nhóc này đang xấu hổ nhưng lại giả vờ làm mặt lạnh lùng?
Khi đó vẻ ngoài của Trình Viên Viên cũng không đặc biệt xuất sắc, tóc ngắn ngủn, vóc người tròn tròn. Nhưng da cô cực kỳ tốt, không giống như những đứa con gái khác trong giai đoạn dậy thì, mặt liền nổi đầy mụn, da cô nhìn bóng loáng tinh xảo, màu da lại trắng nõn nà tôn lên đôi mắt nai to tròn cũng hết sức đáng yêu.
Ở trên lớp, Trình Viên Viên cũng được các bạn nam hoan nghênh nhưng không phải vì vẻ ngoài xinh xắn hay là vì cá tính của cô gây ấn tượng, càng không phải vì thành tích đặc biệt xuất sắc mà chính bởi vì cô gặp may mắn có bộ ngực tuyệt vời như thế.
Mới mười ba tuổi ngực của cô đã là cỡ B, hơn nữa vẫn không ngừng "tăng trưởng", so với vóc người gầy như củi khô của các bạn học nữ khác thì vẻ "đặc biệt" ấy của cô hấp dẫn không ít ánh mắt của bọn con trai.
Bao gồm cả Khương Đường.
Từ khi Trình Viên Viên vừa vào cửa, ánh mắt của hắn liền bị hormone testosterone trong cơ thể thúc giục không ngừng, tìm cơ hội nhìn chằm chằm bộ ngực của cô.
Chính Khương Đường cũng hiểu rõ hành vi như vậy là biến thái nhưng hắn không thể khắc chế được chính mình.
Cũng chính vào thời khắc đó, hắn thoáng hiểu rõ vì sao trên TV hoặc trong tiểu thuyết đều đem đàn ông "ví von" thành "Đàn ông như động vật, dựa vào nửa người dưới mà sống " hoặc là "Chỉ cần t*ng trùng lên não là trở thành thú hoang không có tính người".
Trước kia hắn cùng cha ở với nhau, mặc dù nhà không coi là nhỏ nhưng bởi vì hai người là đàn ông, lại không biết dọn dẹp nên trong nhà lúc nào cũng bề bộn, ngổn ngang. Thỉnh thoảng hai người cũng sẽ cố gắng sửa sang lại nhà cửa sạch sẽ nhưng vẫn có cảm giác trong nhà thiếu thiếu cái gì đó.
Nhưng rốt cuộc là thiếu cài gì thì hắn cũng không biết.
Cho đến khi trong nhà xuất hiện mẹ kế cùng chị gái, hắn mới hiểu được, trong nhà chính là thiếu bàn tay phụ nữ.
Không chỉ đồ đạc lộn xộn trong nhà được sắp xếp lại chỉnh tề mà rèm cửa xám xịt cũng đã được thay thành màu sắc tươi mới, cả gian phòng bừng lên sức sống. Trên bàn ăn trong phòng bếp có thêm hoa tươi được cắm vào bình pha lê, trong tủ lạnh luôn đầy đủ rau quả tươi, sân sau đầy quần áo được phơi phóng sạch sẽ, không khí ấm áp khắp nhà…..
Hắn không thể không thừa nhận rằng thật ra hắn cũng thấy thích thú với những thay đổi này, cùng với cả hương vị phái nữ dịu dàng và tỉ mỉ.
Chỉ là hắn thấy ngại, một phần vì mặt mũi, một phần cũng vì bản thân có chút bốc đồng của tuổi mới lớn cho nên hắn không bao giờ gọi "Mẹ" hoặc là gọi "Chị", tự cảm thấy như vậy thật vô cùng gượng gạo. Bình thường đối mặt với các cô, hắn giả vờ hờ hững không quan tâm, nhưng sẽ bí mật len lén nhìn xem nhất cử nhất động của các cô, tò mò xem các cô đang làm những gì.
Ngay cả bạn thân của chị gái, hắn cũng tò mò quan sát.
Cô lớn tuổi hơn hắn, vóc người tròn tròn thật đáng yêu, nhất là bộ ngực tròn trịa kia….
Từ đó Khương Đường luôn cảm thấy buồn bực trong lòng, tại sao mỗi lần hắn nhớ đến Trình Viên Viên, hiện lên đầu tiên trong đầu hắn không phải là gương mặt của cô mà chính là bộ ngực đáng yêu đó.
Chẳng lẽ hắn là bẩm sinh đã "biến thái" như vậy?
Khương Đường lo sợ đến vã cả mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố tình nghe lén hai cô gái trên lầu đang cười nói vui vẻ, không nhịn được ngẩng đầu nhìn với vẻ mặt hâm mộ.
Thật ra thì... Có một chị gái mới cũng không tệ, cô sẽ mang theo cô gái khác về nhà chơi, hơn nữa cô gái kia lại rất đáng yêu….. Hắn thật hy vọng có thể thân thiết với họ.