Thế là trong thời khóa biểu của Ma Kim lại bổ sung thêm việc tập luyện Khiển Xạ kỹ.
Hắn dùng bốn cây kim châm của Hạ Xuân Chí tặng để luyện tập, mỗi cái nặng gần hai cân (2 kí-lô-gam).
Tu chân giả đúng là có sức khỏe hơn người, nhưng đấy là khi vận dụng linh lực để triệt tiêu bớt trọng lực của vật.
Ngặt một nỗi, Ma Kim mới nhị giai, trong khi mấy cái cây kim này tới tận tứ giai, việc vận ma lực vào nó là không thể, vả lại hắn cũng ăn gian mất công đoạn luyện thể nên sức mạnh cơ bắp bình thường nếu không muốn nói là yếu so với mặt bằng chung trong giới tu chân giả, bằng không thì hắn cũng chẳng tránh né việc ân ái với con rắn thô bạo.
Muốn luyện được Khiển Xạ kỹ, một võ kỹ thuộc hàng cực phẩm cũng khá là khó nhằn. Bước đầu tiên phải tập ném vật trúng đích, hắn cầm cây kim bằng cả lòng bàn tay, tựa như ngọn giáo, dùng toàn bộ sức bình sinh mà phóng nó ra xa, nhưng mới khoảng mười trượng (40m) nó đã cắm đầu xuống đất, chưa được phân nửa quãng đường dự tính.
Tốn gần ba ngày thì hắn mới đủ sức ném tới khoảng cách hai mươi lăm trượng, nhưng mà chỉ là ném tới vạch thôi, chứ hồng tâm vẫn là thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát.
Thế là mất thêm hai tuần luyện tập miệt mài nữa để Ma Kim có thể ném ám khí trúng đích. Thể lực hắn cũng được tăng lên kha khá, vì căn bản để ném được thì phải rèn giũa toàn bộ cơ thể.
Trong khoảng thời gian đó, xen kẽ những buổi tập võ kỹ, Ma Kim dùng đến cái phòng tập thể hình vốn bị bỏ xó từ lúc mới khai trương Tình Phủ.
Mấy tỷ muội cũng tới tập cùng Ma Kim góp vui, dù gì cái cảm giác dùng sức mạnh thuần túy từ các bó cơ cũng đem lại sự sảng khoái khác thường, nhưng mục đích lớn nhất là động viên cho hắn bớt lười vận động đi.
Nhớ lại thì mới hôm đầu ném cây kim bé tí không xong, tiểu ma vương đã chạy tới nhõng nhẽo với mẹ, mặc dù chỉ là kiếm cớ hút máu nhưng điều nay cũng đã khiến Ly Ly lo lắng, bất an. Dẫu nàng không muốn hài nhi quá mạnh mẽ phải gánh vác nhiều trách nhiệm nhưng nàng cũng sợ việc nó yếu đuối sẽ bị người khác khinh thường, nàng khi xưa có yếu thì cũng không đến mức đầu hàng mấy cây kim. Sau một hồi suy nghĩ, nàng quyết định triệu tập hội tỷ muội tìm cách lôi Ma Kim rời khỏi cái phòng thư viện kia.
.
Rất nhanh cũng đã tới ngày gia đình nhỏ của Ma Kim nhận được thông báo triệu tập khảo nghiệm.
Khảo nghiệm giáo phái diễn ra mỗi hai năm, quy tụ hơn ngàn giáo đồ tham dự. Họ xếp thành những hàng dài dưới một tòa tháp khổng lồ.
Những tu chân giả cảnh giới tứ giai là chiếm đại đa số, có nhiều người mới từ Trung giới đi lên, thông qua khảo nghiệm để mong được trở thành nội giáo đồ, không thì cũng nhận được ngân lượng và nhiều phần thưởng hậu hỉnh khác.
Những đứa trẻ được sinh ra trên Thượng giới như Ma Kim thường thì không tham gia khảo nghiệm sớm vậy đâu mà được phụ mẫu dìu dắt cho đến tận tứ giai sơ kỳ. Nhưng việc gì cũng có ngoại lệ, huống hồ đây là cháu của ma vương.
Ma Kim cùng dàn mỹ nhân phi hành thẳng vào trong đại sảnh dưới ánh mắt ngưỡng mộ của biết bao giáo đồ phía dưới.
Dù gì cũng là con ông cháu cha, há lại xếp hàng đi khảo nghiệm chung với đám người bình thường, họ tất nhiên được đặc cách vào phòng đặc biệt, được đích thân giáo chủ, đại trưởng lão và các trưởng lão uyên thâm giám sát.
Ngoài nhóm Ma Kim thì còn các giáo đồ khác, không là thiên tài thì cũng là ngang vai ngang vế, chẳng hạn như con trai trưởng của ma vương, Đồ Bá.
Những người trong này, hầu hết Ma Kim đã từng gặp qua trong buổi yến tiệc. Hắn vui vẻ tới chào hỏi từng người cho có lệ.
Đồ Bá cũng nhanh chân tới bắt chuyện với ý chung nhân, thế là Mộng Dao có cơ hội trả đũa những tháng ngày Ma Kim phát cẩu lương.
Nàng vẫn xinh đẹp như ngày đầu, thậm chí kể từ khi đi theo hội tỷ muội Tình Phủ, nàng còn có cơ hội mặc những bộ y phục sang trọng, điều này khiến bao nam nhân khác rã rời dù chỉ thoáng qua một cái chớp mắt và Đồ Bá công tử cũng chả phải ngoại lệ.
.
Đồ Long Thiên bước tới, mọi người xung quanh quỳ xuống hành lễ, Ma Kim cũng quỳ, nhưng đôi mắt hắn lườm nguýt tổ phụ khiến lão ta có chút ái ngại, chưa bước lên ghế đã vội cho tất cả miễn lễ.
Ma Kim bỏ qua hết mấy cái lễ nghi, mà thực chất giáo phái cũng chỉ có luật bất thành văn chứ cũng chả có quy định cụ thể gì cả, hắn lon ton chạy đến chỗ ma vương rồi nhảy lên đùi ngồi chung với lão, thủ thỉ trách móc:
- Tại sao tổ phụ hôm bữa rời đi mà nói trước, con tìm cả buổi trời mà không thấy đâu cả.
- À thì... ta có chuyện gấp. Ma nhi thông cảm.
Hắn ghé sát tai thì thầm:
- Còn về chuyện hôn ước của Mộng tỷ thì sao?
- Chuyện đó ta đã nói cho cửu cửu của cháu rồi.
- Thế con phải mau chóng nói cho Mộng tỷ biết mới được.
Ma Kim tính nhảy xuống thì Đồ Long Thiên vịn vai níu lại:
- Khoan đã.
Dù gì ma vương cũng ngại cho Đồ Bá biết chuyện này, sợ sẽ xảy ra mâu thuẫn giữa các hậu bối, Mộng Dao lúc này vẫn đang đứng cạnh chuyện trò với Đồ Bá để chọc tức Ma Kim.
Nhưng mà Ma Kim chỉ giả vờ ngây thơ thôi, có cho kẹo thì hắn cũng không dại mà bô bô cái miệng, thấy phản ứng vừa rồi của Ma Vương thì hắn được đà làm tới, hắn ngẩng đẩu lên thắc mắc:
- Tổ phụ muốn con ngồi đây chơi với ông trong lúc chờ mấy tiền bối đó khảo nghiệm trước sao?
Đồ Long Thiên trước bẫy gài của đứa nhóc này cũng đành thuận theo:
- Ừa, cháu trai của ta ngồi đây xem rồi lấy kinh nghiệm.
"Thằng nhóc này lém lỉnh thế không biết, còn hơn cả ta lúc nhỏ."
Thế là Ma Kim ngồi chễm chệ trên đùi ma vương nhìn xuống dưới với nửa con mắt, chờ xem các nữ nhân thể hiện bản lĩnh.
.
.
Khảo nghiệm bắt đầu, vòng đầu tiên là kiểm tra ma lực, cùng một cảnh giới nhưng ma lực của mỗi người có sự chênh lệch nhất định, dựa vào nhân tố này cũng có thể phần nào xác định tiềm năng của một tu chân giả.
Để kiểm tra ma lực, tu chân giả sẽ đứng tại chỗ vận công, giám khảo sẽ dùng ma nhãn để kiểm tra lượng ma lực người đó tỏa ra.
Vào được trong căn phòng này thì ai nấy đều thể hiện xuất sắc, trừ đám nữ nhân của Tình Phủ...
Nói về Mộng Dao, nàng ta ngoài Mị Cốt Thiên Thể và ham mê học hỏi ra thì cũng chả có gì đặc biệt, huyết mạch cũng khá tầm thường.
Lisa sở hữu lượng ma lực chuyển hóa từ dâm khí thừa sức gặt đầu hết đám thí sinh trong này nhưng mà nàng làm gì có quyền tham dự, chủ nhân Ly Ly thì tư chất yếu đuối, dạo gần đây có thêm vũ hồn nhưng chả khác xưa là mấy vì nàng tập trung vào luyện hồn chú.
Tử Nguyệt thì khỏi nói cũng biết, may mà tỏa ra một chút ít do mới vừa lên giai chứ nếu không là được miễn thi luôn.
Đồ Long Thiên thở dài trông khá thất vọng về Ly Ly, cứ ngỡ tiểu nữ có thể điều khiển khí linh một cách mạnh mẽ phi thường như lời Hạ Xuân Chí thuật lại thì ma lực ắt hẳn cao thâm, nhưng thực tế thì khác xa.
.
Vòng thứ hai là kiểm tra vũ hồn. Vũ hồn là một trong những thứ cơ bản nhất của tu chân giả, có thể nói nó là căn cốt để hấp thu linh khí và bộc phá ra linh lực.
Ở nơi này cũng có một cỗ máy tương tự như dưới Địa Ngục dùng để đo lường cấp bậc vũ hồn.
Một số vũ hồn khá ngầu xuất hiện, có thể kể đến là Cuồng Long của Đồ Bá đạt tới cảnh giới lục giai, Hỏa Điểu của Đương Hoàng đạt tới lục giai, Băng Hổ của Lai Khắc đạt tới ngũ giai.
Các mỹ nhân đến từ Tình Phủ cũng không hề kém cỏi khi mà Điệp Hậu của Mộng Dao đạt tới ngũ giai, Huyết Phúc của Tử Nguyệt đạt tới lục giai.
Riêng Ly Ly, nàng ấy sau bao ngày luyện tập trong tâm cảnh với Hắc Long, cuối cùng thì có thể tự mình, à thật chất là vũ hồn tự chui ra ngoài, thông qua giám định thì đạt tới mức tứ giai.
Lúc này Đồ Long Thiên có thể nhìn con gái với niềm tự hào, không giấu được vui sướng nên cười lớn thỏa mãn và tấm tắc khen ngợi.
Những trưởng lão ngày trước chê bai Ly Ly từ giờ cũng nhìn nàng bằng con mắt khác, tuy vũ hồn tứ giai không quá đặc biệt, nhưng mà bỗng dưng xuất hiện sau ngần ấy năm thì chỉ có thể gọi là kỳ tích.
Riêng Ma Kim cứ là bĩu môi trêu ghẹo mẫu thân, vì trước đó nàng ấy vỗ ngực tự tin tuyên bố có thể triệu hồi vũ hồn tới cửu giai. Nguyên nhân sâu xa là tại Hắc Long đã mạnh mồm khoác lác trong tâm cảnh.
.
Vòng cuối cùng là kiểm tra ngộ tính học tập bí tịch. Mỗi tu chân giả sử dụng một loại võ kỹ hay công pháp mà bản thân thành thạo nhất. Dĩ nhiên, bí tịch phẩm chất càng cao thì càng tốt, song kèm theo đó là cảnh giới đạt tới đâu trong thời gian bao lâu nữa.
Về phần này thì cần một giám khảo đứng ra làm người chịu đòn. Đại trưởng lão lần đầu tiên chủ động bước ra, cái dáng vẻ lom khom chống gậy của lão Hồng Thất khiến nhiều người lầm tưởng là yếu đuối, cơ mà đằng sau đó là cảnh giới đứng hàng đầu Thượng giới hiện tại.
Hàng loạt chiêu thức tấn công vào nhưng mà lão ta không hề hấn, chỉ như một cơn gió nhẹ thổi qua.
Đồ Bá bước ra, cầm trên tay cây đao lớn, bạo khí bộc phát ra dũng mãnh, không kiêng nệ mà nhảy tới bổ thẳng vào đầu của lão Hồng Thất. Tử Nguyệt non nớt còn tự lấy tay che mắt lại chả dám chứng kiến cảnh tượng đó.
Nhưng mà chênh lệch vẫn là chênh lệch, đến cả Bạo Phá Đao của Đồ Bá, cực phẩm võ kỹ mà y đạt đến trình tứ giai cũng chả thể làm đứt một cọng tóc của lão Hồng Thất.
Vòng này thì khá là dễ thở, các mỹ nhân của Tình Phủ thể hiện rất xuất sắc, có phần nhỉnh hơn các thí sinh còn lại.
Mộng Dao hít một hơi thật sâu, sau đó tỏa ra mị lực và phóng ra dải lụa quấn quanh khắp người đối phương, sau đó lao tới áp mặt sát lại xuất kích Mị Ảnh Phá Hồn, những người xung quanh đến ngay cả ma nhãn của lão Đồ Long Thiên cũng không nhìn thấu vì không phải mục tiêu tấn công. Võ kỹ đạt tới tầm siêu phẩm quả khác biệt, lão Hồng Thất cũng không thể làm ngơ trước đòn công kích nhắm vào thẳng vào linh hồn. Mặc dù thể xác vẫn bất động không hề hấn, nhưng mà lão buộc phải triệu hồi vũ hồn ra ngoài để phòng ngự.
Một con voi to tướng với chín cái ngà gầm hú vang khắp toàn bộ khu vực khảo thí, đó chính là Đại Tượng, vũ hồn của lão Hồng Thất. Các giáo đồ ở khu ngoài kia giật mình hoảng hốt không biết chuyện kinh động gì đã xảy ra bên trong đó, thế là sầm sì bàn luận:
- Là ai khiến đại trưởng lão xuất ra vũ hồn thế?
- Đại Tượng Cửu Ngà trong truyền thuyết sao? Thật đáng sợ.
- Nghe bảo Ly Ly tiểu thư hạ sinh một tiểu hài tử bất phàm, chẳng nhẽ đại trưởng lão thị uy cho công tử xem?
- Cũng có thể lắm.
Hồng Thất có chút mất mặt, vũ hồn của lão dậm chân một cái làm rung chuyển mặt đất, tấm dải lụa quấn khắp người lão ta tan nát thành vải vụn. Lão vuốt râu điềm đạm nói:
- Khá khen cho một tiểu nữ dám tấn công vào cả linh hồn của lão phu.
- Tiểu nữ thất lễ. Mong đại trưởng lão không trách tội.
- Không vấn đề gì, ngươi có thể lui xuống. Người kế tiếp.
Ma Kim ở trên này đã bất giác tỏa ra sát khí vì lo lắng cho Mộng Dao, điều này khiến cho Đồ Long Thiên biết rõ tâm ý của tiểu tử này dành cho vị cô nương kia.
Ly Ly đi ra giữa, tỏa ra Âm Ẩn, hết. Nàng có cần thông qua khảo thí đâu, với cũng chả muốn Lisa phải lộ diện với nhiều người thế này vì tỉ lệ cao là muội ấy lại phá phách cho xem. Đương nhiên hành động có phần bất kính này khiến ban giám khảo thất vọng.
Còn mỗi Tử Nguyệt là chưa thể hiện gì cả vì nàng có học được bí tịch nào đâu, chả nhẽ lại ra phô diễn khả năng chạy bộ nhanh hơn phàm nhân. Thấy gương mặt có phần buồn bã của nàng, Ma Kim bèn nhắc khéo tổ phụ, Đồ Long Thiên đành đích thân yêu cầu nàng ta biểu diễn khả năng điều khiển huyết hình nhân.
Quăng gần ba mươi con hình nhân ra ngoài, cho nó đập xuống đất vài cái và nhảy một tiết mục giải khuây. Tuy đối với Tử Nguyệt điều này khá là đơn giản nhưng mà đã khiến toàn bộ người trong đây kinh ngạc. Không thể ngờ rằng một người khiếm khuyết kinh mạch như nàng lại có thể trong thời gian ngắn thành thạo huyết hình nhân đến một đẳng cấp như thế.