Cổng dịch chuyển được hai tên binh lính bỏ linh thạch vào để kích hoạt. Đây cũng là một lý do khiến cổng không thể mở liên tục cho giáo đồ. Mỗi lần mở tốn mất một linh thạch, duy trì mỗi canh giờ tốn tận bốn linh thạch.
Mộng Dao thầm nghĩ trong bụng "Nếu không có lệnh bài nhị phẩm thì cả đi lẫn về mất hết hết hai linh thạch rồi, may quá đi!"
Ma Kim cùng dàn mỹ nữ dắt tay nhau bước qua đó.
Một thung lũng tuyệt đẹp hiện ra trước mắt họ. Những dãy núi bao quanh chi chít những sơn động nhiều màu, ở dưới là dải đất vùng trũng rộng lớn với các con sông chảy dài vô tận sương mù mờ ảo.
Tử Nguyệt bỡ ngỡ thốt thành tiếng:
- Đẹp quá!
Mộng Dao kể lại:
- Nơi đây hai ngàn năm trước không có cảnh tượng như thế này, mà là một hòn đá khổng lồ bay trên không trung gọi là thiên thạch, phía dưới một ngàn dặm là khu rừng rộng lớn nhưng khá tối tăm và nguy hiểm. Sau một trận đại chiến long trời lỡ đất giữa tam đại thế lực, một chiêu Cửu Kiếm Phá Thiên của vị cửu giai cao thủ đã khiến cho thiên thạch nứt ra rơi xuống tạo thành các dãy núi. Xung kích chín nhát kiếm tạo nên chín dòng sông chảy dài xuyên suốt khu vực này.
Ma Kim thắc mắc:
- Nếu đây từng là bãi chiến trường đẫm máu, sao người ta lại dám ở đây sinh sống?
- Chính vì nó từng xảy ra đại chiến, các tu chân giả đi đến đây để tìm kiếm những pháp bảo, vũ khí và nhiều thứ quý giá khác đã bị chôn vùi, thậm chí nguồn linh khí tồn đọng lại chỉ thua mỗi Ngoài Rìa. Dần dần họ định cư ở đây thuận tiện cho việc trao đổi, buôn bán. Và cũng vì quá khứ tàn khốc đó, Thượng giới thống nhất chọn nơi đây làm nơi giao lưu ba thế lực. Cùng dựng lên rào chắn không cho bất cứ hành vi vũ lực nào từ bên ngoài có ý định tàn phá nơi đây.
- Tính ra họ cũng có tầm nhìn quá chứ nhỉ. Nhưng đệ đoán chừng khu vực này cũng là nơi tam đại thế lực cạnh tranh với nhau.
- Đúng thế, cứ cách một trăm năm, mỗi bên sẽ cử ra các ứng viên mạnh nhất để thi đấu, ngoài ra còn một số lĩnh vực khác như luyện đan, luyện khí để có thể dựa vào đó thâu tóm lãnh địa. Đệ đây sau này chắc chắn sẽ đứng đầu bảng nhị giai cường giả rồi.
- Nghe có vẻ thú vị, mà tỷ tính dẫn chúng ta đi đến đâu thế?
- Sắp tới rồi đây.
Bọn họ vào trong một hang động thơm phức, đây là một trong những quán ăn nổi tiếng ở Trung Tâm, Tuyết Yêu lầu.
Mộng Dao có vẻ là khách quý ở nơi đây, vừa vào đã có vài nhân viên ra đón tiếp.
Quan khách xung quanh ai ai cũng quay sang nhìn bọn họ. Bình thường một mình Mộng Dao đã là tâm điểm thu hút, nay nàng lại dẫn theo hai mỹ nhân thì có ai là cưỡng lại được. Một tên tiên nhân trông có vẻ quyền uy chủ động đi đến mời bọn họ một bữa ăn. Như thường lệ, Mộng Dao lịch sự từ chối. Biết thân phận đặc biệt của nàng, bọn chúng cũng ngại va chạm mà chuyển hướng sang mời gọi Tử Nguyệt và Ly Ly, hai nữ tu chân ở ẩn. Các tên ma nhân và yêu nhân tự xưng là thiên tài cũng bắt đầu vây quanh họ. Ma Kim thấy ngứa mắt, hắn tỏa ra luồng sát khí ra xung quanh, tất nhiên chẳng ai biết chính xác người làm điều đó. Đám vệ tinh cũng vì vậy e ngại mà lui về.
Mấy quan khách mà yên vị nãy giờ đang bàn luận với nhau về thân phận của Ly Ly, tin tức nàng rời khỏi Địa Ngục sớm có lẽ chưa lan truyền rộng rãi cho lắm.
Mộng Dao yêu cầu một phòng riêng nhưng hôm nay quán đã hết phòng, nếu không thì đám người cao quý kia cũng chẳng ăn ở sảnh. Mộng Dao tính kêu một bàn ngồi tạm thì Ma Kim ngăn nàng lại, kéo nàng xuống nói nhỏ. Hai người họ xầm xì vài câu sau đó Mộng Dao lôi lệnh bài nhị phẩm của giáo phái ra hỏi lại lần nữa.
Lúc này những tên ma nhân bất luận xuất thân từ tông môn hay giáo phái nào đều đứng lên cúi đầu hành lễ, những kẻ khác xuất thân từ tiên vực hay yêu vực cũng kiêng nể chín phần. Một nhân viên thì thầm với lễ tân, sau đó lễ tân thông báo với bọn họ là còn một phòng trống.
Căn phòng này là phòng thượng hạng, dùng linh lực cách âm với bên ngoài, tất nhiên lại là dùng linh thạch để chuyển hóa. Mặc dù là khách quen của quán, nhưng đây là lần đầu Mộng Dao được ăn trong này, nàng nghĩ bụng: "Đúng là con ông cháu cha có khác, lần này ngốn kha khá rồi. Cơ mà nhờ vậy có dịp lấy uy với mấy tên nam nhân nhạt nhẽo, thích quá đi."
Tuyết Yêu lầu tiếp đãi thịt yêu thú từ tam giai trở lên, thêm loại rượu được làm từ linh thảo tứ giai, những thứ thực phẩm chỉ tìm thấy ở Thượng giới. Sau khi lên mâm khoảng chục món, bọn họ khóa phòng lại. Lúc này Ma Kim cho phép Lisa trở lại dạng xà nhân:
- Con nô lệ kia, vì ngươi nên mới phải dùng cái cách khoa trương thế đấy. Còn không biến hình mà thưởng thức đi.
Lisa nãy giờ nhìn thèm thuồng khi nhân viên bày món ra, được hắn cho phép, nàng cảm động muốn chảy nước dãi:
- Ta xin lỗi, để không phụ lòng mọi người, ta nhất định sẽ ăn thật no.
Ma Kim quát nạt:
- Ăn ít thôi, ngươi mà ăn hết đống này thì ta đây chặt đuôi ngươi ra nấu đó.
Các vị tỷ tỷ khác đã quá quen với cái cách hắn trêu ghẹo Lisa rồi nên chỉ cười đùa chứ không trách phạt gì cả.
Mọi người cùng nhau tận hưởng cảm giác thoải mái ăn uống, quây quần bên nhau chuyện trò vui vẻ.
Đây là lần đầu Ma Kim được ăn thịt động vật được chế biến cầu kỳ, hắn phấn khích lắm. Tuy chất lượng không so được với những buổi tiệc dưới Địa Ngục nhưng lúc này hắn không cần phải đấu tranh lương tâm với Ly Ly nữa, ngoài ra thì ở đây có nhiều hương liệu, gia vị nêm nếm khiến cho thịt không còn tanh, rất ngon miệng.
Vị của Tuyết Yêu tửu, loại rượu đặc biệt của quán này cũng thơm ngất ngây không chê vào đâu được.
Ngồi với nhau, ba vị tỷ tỷ kể về những kỷ niệm đẹp trong đời, Lisa và Ma Kim non nớt thích thú chống cằm ngồi nghe chăm chú.
- Nhìn kìa!
Lisa chỉ tay về tấm kính trong suốt có thể từ trong nhìn xuyên ra quang cảnh bên ngoài Trung Tâm.
Hoàng hôn màu tím hiện ra trước mặt họ. Dù là tiên, ma hay yêu thì cũng trầm trồ cảnh tượng thái dương hạ san, khi mà những áng mây giờ đây tựa hồ những dãy núi trùng điệp nhuốm lên màu sặc sỡ tỏa ra từ quả cầu lửa khổng lồ. Năm người ngắm cảnh mà có chung một nỗi niềm trào dâng "Mong hạnh phúc viên mãn này sẽ kéo dài thật lâu, thật lâu."
Sau khi trải nghiệm ăn uống no nê ở Tuyết Yêu lầu, Lisa trở lại dạng vũ khí để che giấu thân phận, Mộng Dao tiếp tục dẫn mọi người đi mua sắm ở Trung Tâm.
Lúc này mặt trời đã lặn. Khắp phố phường lên đèn sáng rực, trên cao còn có những ngọn thiên đăng đủ màu bay lơ lửng.
Lần này họ ghé vào một con thuyền thương gia đang trôi nổi trên sông. Đây là một tiệm chuyên bán vật phẩm của giới tu tiên. Ở đây bày bán nhiều trang sức khiến nữ nhân thích mắt, thứ trang sức này tất nhiên cũng là những phụ kiện giúp tăng cường tư chất phân giai như vũ khí. Chẳng hạn sợi dây chuyền lấp lánh Ly Ly đang cầm lên là trang sức tứ giai giúp tăng cường khả năng hấp thụ linh khí. Với ma nhân như họ thì chỉ có tác dụng làm đẹp vì thứ họ hấp thụ là huyết khí và dục khí. Tuy nhiên dưới tay luyện khí sư thì có thể thay đổi thuộc tính sao cho phù hợp với ma tộc hoặc yêu tộc.
Mộng Dao dẫn họ đến chủ yếu là để mua dụng cụ trữ vật. Chúng rất đa dạng hình thù, nó có thể là nhẫn trữ vật, là đai trữ vật cũng có thể là vòng, túi, rương trữ vật. Tùy vào chất lượng mà có thể có những thuộc tính khác nhau. Tử Nguyệt đưa cho thương nhân xem thử cái nhẫn hồi trước Ma Kim tặng thì mới phát hiện đó là nhẫn trữ vật ngũ giai.
Dụng cụ trữ vật cũng chia thành cửu giai: nhất giai thì có thể trữ vật, vật bên trong giảm chín phần trọng lượng; nhị giai thì khả năng chứa lớn hơn, giảm trọng lượng tới chín lần chín phần; tam giai có khả năng nhận chủ, nếu như không phải trình luyện khí tam giai thì không cách nào mở được của người khác; tứ giai thì có khả năng triệt tiêu trọng lực vật phẩm bên trong, thứ không thể thiếu để cất giữ những món đồ nặng hàng tấn; ngũ giai thì còn có khả năng bảo quản đồ bên trong; lục giai thì thêm khả năng chứa sinh vật sống; thất giai tăng khả năng chứa rất lớn, có thể thu cả một căn nhà nguyên vẹn vào trong đấy; bát giai thì còn có thể đưa vào năng lượng vào; cửu giai thì chứa cả một tiểu thế giới trong đó.
Thường thì vật nhỏ như nhẫn, ngũ giai đã là cấp bậc tối đa, phải nói rằng Vô Diện quá hào phóng rồi. Ma Kim càng thêm hứng thú về con người thần bí này.
Mộng Dao lấp bấp nói nhỏ:
- Tài chính của ta hiện tại chỉ có thể mua hai cái nhẫn tam giai thôi. Không phải là ta keo kiệt với mọi người nhưng thực sự là linh thạch ta mang theo có nhiêu đó thôi
Ma Kim trêu đùa:
- Không sao, nếu mua dư thì cho tỷ ở lại đây thế chấp đợi ta về kêu tổ phụ gửi linh thạch đến chuộc.
Nàng xoa đầu hắn:
- Tỷ biết đệ đệ yêu dấu của tỷ sẽ không đối xử như vậy với tỷ mà!
Lời đường mật đó của Mộng Dao làm cho Ma Kim thấy xao xuyến trong tâm hồn.
Cuối cùng họ quyết định mua cho Ly Ly sợi dây chuyền tam giai mà nàng lưu luyến này giờ và hai chiếc nhẫn nhị giai, ngoài ra còn một cái kính râm cho Ma Kim nữa.
Tử Nguyệt thì không dám đòi hỏi thêm sau khi biết giá trị của chiếc nhẫn mình đang đeo.
Còn Lisa nhìn chủ nhân vui vẻ là vui lây rồi, bản thân nàng cũng đã có cái nơ dễ thương, lại hiếm khi được xuất hiện dưới dạng bán nhân nên căn bản là không cần nhiều thứ vặt vãnh.
Sau khi thanh toán, số linh thạch còn dư Mộng Dao thuê một con thuyền buồm nho nhỏ để du ngoạn trên sông.
Ngồi trên đó, Mộng Dao gảy đàn ngân nga hát, tiếng đàn và tiếng hát ấy dao động mọi người xung quanh, đó là một bản tình ca sâu lắng:
- Trăng treo cánh buồm trôi theo gió, mây mờ sương phủ ánh thiên đăng, tình này nguyện thề yêu vạn kiếp, phản thiên nghịch địa trái luân hồi...
Đã lâu lắm rồi Mộng Dao mới có tâm trạng sâu lắng như vậy.
Ly Ly thầm niệm thần chú gì đó, lưỡi hái tỏa ra vô vàng đom đóm tỏa phát quang xanh lục làm cho khung cảnh càng thêm lung linh, huyền ảo.
Tử Nguyệt cao hứng đứng lên nhảy múa uyển chuyển. Đây là vũ điệu do nàng tự nghĩ ra dựa vào dòng luân chuyển của máu trong lúc luyện huyết. Hôm ấy là đêm trăng tròn và sáng đến mức lấn át cả những vì sao gần kề, vi sư họ Bạch chứng kiến và yêu cầu nàng phải nhảy múa vào những đêm tương tự. Kể từ khi sư phụ mất, nàng chưa có cơ hội để thể hiện lần nào nữa, nó mang một cái tên đẹp như nàng vậy, Huyết Nguyệt Vũ.
Khi Tử Nguyệt đang múa, cây dao Huyết Trích bỗng đỏ rực, ngưng tụ nên những hồng cầu xung quanh tạo thành màn khí mờ ảo, huyết dịch đã tích trữ trong hóa thành thành dòng chảy uốn lượn theo cơ thể chủ nhân.
Tử Nguyệt càng nhảy càng thành thục hơn, ánh trăng đêm nay dường như chỉ soi chiếu cho màn trình diễn của nàng.
Tiếng đàn của Mộng Dao thì hấp dẫn thính giác còn điệu múa của Tử Nguyệt lại lôi cuốn thị giác. Các tu chân giả từ hai bên bờ sông lũ lượt phi hành song song, có người còn dùng Thiên Lý Nhãn để theo dõi.
Kết thúc tiết mục bằng động tác xoay nhảy năm vòng trên không trung, Tử Nguyệt thành công cộng hưởng với Trích Huyết, lĩnh hội một kỹ năng độc nhất vô nhị, Huyết Nguyệt Vũ kỹ.
Tiếng vỗ tay ngập tràn xung quanh tán thưởng họ, có kẻ ra giá hàng chục linh thạch để mời họ làm thêm một tiết mục. Mộng Dao dù nghèo nhưng đến kỹ cũng không muốn bán, ít nhất là trước mặt đứa trẻ hay ghen này nên đã nhanh chóng từ chối.
Cơ thể Tử Nguyệt bỗng cảm nhận sự khác lạ, nàng rên lên một tiếng, huyết khí và huyết dịch xung quanh ngưng tụ lại thành một đôi cánh đỏ rực sau lưng nàng. Nàng mơ hồ mở mắt ra thấy bản thân lúc này đang lơ lửng trên không trung.
Tử Nguyệt là lần đầu tự bay nên không tránh khỏi việc hoảng sợ, cũng vì vậy mà dòng ma lực trở nên bất ổn định, liền lảo đảo rồi rơi xuống.
Mộng Dao kịp thời điều khiển dải lụa đỡ lấy muội muội một cách nhẹ nhàng. Đôi cánh của Tử Nguyệt lúc này cũng dần tan biến vào không khí.
Mộng Dao dường như hiểu ra chuyện gì đó, bèn nở một nụ cười và nói:
- Chúc mừng Nguyệt muội khai phá vũ hồn chi thể.
Ngày hôm này thực sự quá là trọn vẹn. Bọn họ cứ thế mà vui vẻ ra về. Danh tiếng của các nữ tử kề cận Ma Kim cũng từ đó mà được lan rộng khắp Thượng giới.