Nam Kha một tay vươn ra vuốt ve phần đùi trong của Lâm Việt, tay còn lại xoa nắn đầu vú sưng đỏ bên trên. Là trưởng khoa của chương trình này, ông phải đích thân kiểm tra cơ thể của Lâm Việt, đây cũng là lí do vì sao ông đến đây hôm nay.
"A…a..tiến sĩ ơi, đừng mà...tôi không được…..vì sao….a."
"Tôi đã nói, chúng tôi đã thay đổi cơ thể của anh để cậu có thể biến thành siêu chiến binh thịt chậu đầu tiên của nước nhà. Thể chất của anh bây giờ không phải là chỉ dâm đãng bình thường đâu."
Lâm Việt đê mê trước cái vuốt ve chạm nhẹ của Nam Kha, ánh mắt anh mông lung nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt này.
"Chúng tôi đã thêm lỗ lồn cho cậu, để tiện việc phục vụ nhiều người cùng lúc. Chúng tôi cũng cho cậu buồng tử cung và buồng trứng để cậu có thể lai giống thế hệ siêu chiến binh tiếp theo cho chúng tôi."
Nam Kha buông tha đùi trong của Lâm Việt, vươn tay đặt lên bụng dưới của Lâm Việt,
"Nó nằm ở đây này."
Lâm Việt nghe vậy liền bừng tỉnh, anh hoảng sợ ngước đầu lên nhìn xuống chỗ Nam Kha đang nói tới. Nơi đó Lâm Việt chỉ thấy cơ bụng phẳng lì của mình, nhưng khi nhiệt độ của bàn tay Nam Kha truyền qua da thịt, anh thật sự cảm nhận được buồng tử cung cũng như buồng trứng mới bên trong. Chúng nó bắt dầu nóng lên theo nhiệt dộ của bàn tay Nam Kha, như muốn thiêu đốt nội tạng bên trong của Lâm Việt.
Lâm Việt lắc đầu bắt đầu khóc lớn, anh không muốn có buồng tử cung, anh không muốn có buồng trứng, anh không muốn sinh con, anh sợ. Nam Kha thấy vậy liền rút tay xuống dưới đâm vào lỗ lồn vẫn đang nhiễu nước kia.
"Á….a….a…ưm...đừng….mà"
Lâm Việt giật nảy người, hai tay anh cựa quậy lung tung. Lâm Việt bắt lấy cánh tay đang xoa bóp núm vú của mình của Nam Kha, nắm lấy nó như cọng rơm cứu mạng.
Cảm giác ấy kì quá, anh không thích, anh không thích.
Nam Kha đương nhiên không thèm để ý tới Lâm Việt, ông tiếp tục đâm sâu hai ngón tay thon dài của mình vào bên trong tường thịt mềm mại ẩm ướt bên dưới. Ngón tay ông đôi khi tách ra hai bên, mở lớn lỗ nhỏ, đôi khi quắn vào nhau rồi bắt chước động tác giao hợp, đâm vào rút ra liên tục. Tiếng nước "nhóp nhép, nhóp nhép" ma xát với màng thịt đánh sâu vào đại não Lâm Việt, khiến anh không thể chối từ nguồn khoái cảm kì lạ đang dâng lên trong cơ thể của anh.
"A…tiến sĩ, tiến sĩ…..tôi muốn sâu nữa…..bên trong kì lắm..ngứa quá..a…a"
Lâm Việt tự động ưởn cơ thể lên cao cho Nam Kha dễ dàng tiến sâu vào. Mỗi lần Nam Kha đâm ngón tay vào, Lâm Việt cũng sẽ phối hợp ép mình xuống để ngón tay chạm vào nơi anh muốn. Thế nhưng ngón tay ấy không đủ dài, điểm tiêu hồn ngọt ngào bên trong không thể được chạm tới khiến Lâm Việt khó chịu, anh bắt đầu tiếp tục cựa quậy cơ thể.
Lâm việt ép khuôn ngực của mình vào tay Nam Kha, muốn ông xoa bóp mạnh hơn, hung tợn hơn. Anh muốn Nam Kha cúi người xuống mút máp đầu vú anh ra như chú Dương đã từng làm, hay là mạnh bạo bóp đầu vú anh như những bác sĩ kia đã làm với vào hôm qua, cảm giác đau xót tuyệt diệu đó anh vẫn chưa quên.
Nam Kha nhìn phản ứng của Lâm Việt, liền biết cơ thể anh đã bắt đầu "chín" rồi, ông có thể hái xuống anh xuống ăn được rồi.
Nam Kha lên tiếng hỏi
"Có phải cậu muốn được mãnh liệt thao hay không? Có phải cậu muốn được gieo giống không?"
"Vâng..vâng ạ, nhanh lên tiến sĩ….tôi muốn"
"Nếu phối ngẫu của cậu không phải là người có được không? Tôi muốn thấy cậu làm tình với người nhân tạo đầu tiên của sở chúng tôi, đó cũng là một chương tình do tôi nghiên cứu."
Lâm Việt giờ đây đã bị sắc dục làm mờ mắt, anh nào có quan tâm là ai thao anh nữa. Miễn là anh nhận được khoái cảm thì dù cho là người hay là người nhân tạo đều được. Lâm Việt vội vã đồng ý, thế nhưng anh vẫn không chịu buông tay tiến sĩ Nam Kha, anh muốn ông tiếp tục kích dục cho anh đến khi người nhân tạo kia tới.
Nam Kha cũng vui vẻ đồng ý, bàn tay ông chăm chỉ co giãn lỗ lồn mềm mại trong tay ông. Người nhân tạo kia là báu vật của Nam Kha, ông yêu thương nó vô cùng, và ông muốn dành những thứ tốt nhất cho nó. Thế nhưng vì cơ thể của người nhân tạo to gấp 3 lần người thường, một lần làm tình có thể kéo dài đến mấy tiếng, nên ai cũng không đồng ý làm tình với nó. Điều này khiến Nam Kha không vui, ông muốn tạo vật hoàn hảo của ông được trải nghiệm khoái cảm tình dục. Ai ngờ tên ngốc này chưa nghe lợi hại đã mau chóng đồng ý, khiến ông không thể nào vui hơn nữa, một mũi tên giết hai con chim.
"Được rồi No.1, người nhân tạo dã được đem tới, anh mau buông tôi ra. Tôi cần phải ra ngoài đã quan sát số liệu."
Nghe vậy, Lâm Việt cũng ngoan ngoãn buông tay Nam Kha ra, ánh mắt anh đảo quanh phòng tìm kiếm bóng hình người nhân tạo. Lâm việt đã nứng tình lắm rồi, anh muốn được tỏa mãn ngay tức khắc. Ngay khi người nhân tạo được đưa vào, Nam Kha liền chạy thẳng ra ngoài, không dám nhìn vào thân ảnh cao lớn đang đi vào.
Tiếng bước chân "bừm, bừm" vang lên bên giường kéo ánh mắt của Lâm Việt lại, anh ngước lên nhìn hình thể quái vật bên cạnh mình. Đây là một con người rất hoàn chỉnh, có đầy đủ chi tiết mắt mũi miệng tay chân, nhưng tỉ lệ thì hơn hẳn người thường. Chỉ xét riêng chiều cao thôi thì người này đã cao gần 4 mét rồi. Lâm Việt tiếp tục nhìn xuống, con cặc của con người nhân tạo này thì ra đã sưng huyết cương lên thành màu tím đen, giờ anh có đổi ý cũng đã muộn. Thứ ấy ít nhất phải 35 cm, dày đến 10 cm.
Lâm Việt hoảng sợ nhìn thân ảnh trước mắt, anh dù có ham muốn khoái cảm thể xác đến mức nào cũng biết nếu anh làm tình với con quái vật này vào lần đầu tiên, anh chắc chắn sẽ không thể nào trở về làm đàn ông nũa, anh sẽ biến thành "thịt chậu" thật sự mất. Cảm nhận được nguy hiểm, cơ thể Lâm Việt tự dộng hoạt động trước khi đầu óc của anh bắt theo kịp. Khi con người kia vươn tay tới, Lâm Việt đã nhảy xuống giường, chạy đến bên kia góc phòng.
"Đừng sợ, anh sẽ không làm em đau."
Con người nhân tạo thấy Lâm Việt chạy đi thì chậm rì lên tiếng, nó nhấc chân lên bắt đầu đuổi theo. Lâm Việt cũng không chịu thua, hai người trần truồng bắt đầu cuộc rượt đuổi mèo chuột buồn cười nhất trần đời.
"Đừng sợ, anh là A, em tên gì?"
Tiếng nói chậm rì lại vang lên làm nữa, có lẽ "A" đang muốn an ủi Lâm Việt, muốn anh thả lỏng bản thân đồng ý làm tình với nó. Lâm Việt không biết là do động lòng hay bất cản, đột ngột giấp ngã trên sàn, cả người anh trần trụi nằm bất động trên nền đất lạnh ngắt.
Cơn đau bất nhợt khiến Lâm việt choáng váng, lúc anh định tiếp tục đứng lên chạy trốn thì đã quá trễ, A đã đuổi tới. Khác với giọng nói chậm rì của mình, A hoạt động cực kì mau lẹ. A vươn tay ra, chỉ một bàn tay đã bắt lấy Lâm Việt.
Lâm Việt cố gắng vùng vẫy ra khỏi cái nắm tay như kiềm sắt của A, nhưng anh không thoát nổi. Sức lực của A lớn vô cùng, một tay đã đủ sức nên anh lên, thong dong đi đến bên giường ngủ của Lâm Việt, đặt anh xuống cái giường giữa phòng.
"Không muốn, đừng mà A. Anh tha cho tôi đi."
A nhẹ nhàng vươn tay còn lại, vuốt những cọng tóc rối bùi trên dầu Lâm Việt, áp bàn tay lên mặt anh vuốt ve an ủi.
"Đừng sợ anh, anh là A, tên em là gì?"
Giọng nói chậm rì ấy vang lên, Lâm Việt nhanh chóng nhận ra rằng anh không tránh được nữa, đành chịu thua ngồi yên, hưởng thụ vuốt ve chăm sóc của A. Giọng nói của A rất trầm, nhưng phẳng lặng, không lên không xuống, nghe như người không có cảm xúc, tựa như Nam Kha vậy. Dù sao Nam Kha đã nói đây là người nhân tạo, chắc hắn ta cũng có chút hiểu biết con người nhỉ? Nghĩ vậy, Lâm Việt nhẹ giọng trả lời.
"Tôi tên Lâm Việt."
"Lâm Việt, tên em rất đẹp."
A dường như rất hài lòng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt Lâm Việt, vươn ngón tay chạm nhẹ lên môi anh. Giọng nói của A vẫn nghe như vậy, nhưng Lâm Việt lại nghe ra một điểm vui sướng. Chẳng lẽ chưa có ai nói chuyện với A như con người sao? Hay đây là lần đầu tiên A nói chuyện? Lâm Việt suy nghĩ đến thất thần, A thấy vậy liền buông lỏng nắm tay bắt lấy Lâm Việt, vươn cánh tay ôm anh vào lòng.
"Lâm Việt."
Lâm Việt nghe vậy càng thả lỏng cơ thể, tựa người vào lòng A. Lỗ lồn bên dưới của Lâm Việt đột nhiên bắt đầu co rút lại, dâm thủy bị mị thịt ép ra nhiễu xuống ướt ga giường. Lúc nãy khi Lâm Việt đang chạy nhảy sắp nơi thì quên mất về tình trặng cơ thể mình, nhưng khi vừa ngồi yên thì cảm giác ngứa ngáy khó chịu bên trong liền trở lại, con cặc nhỏ bé bên dưới của anh cũng có dấu hiệu đứng lên
Giờ đây hai người chỉ yên lặng ngồi ôm nhau, A cũng không tiến thêm bước nào hết, điều này khiến Lâm Việt khó hiểu, không phải tiến sĩ Nam Kha nói muốn thấy anh cùng A giao phối sao? Chẳng lẽ anh phải chủ động quyến rũ tên này?
A vẫn lặng lặng ôm lấy Lâm Việt, đôi khi sẽ vươn tay vuốt tóc anh hay chạm nhẹ lên môi anh nhưng chỉ vậy, không tiến thêm bước nào nữa. Lâm Việt khó chịu vô cùng, cảm giác ngứa ngáy bên trong sắp chịu không nổi nữa. Lâm Việt chủ động quàng tay ra sau cổ A, ép hai lỗ thịt lên cái đùi to lớn của hắn, bắt đầu chà xát lỗ nhỏ lên bắp thịt của A.
Lâm Việt không quan tâm đến mặt mũi là gì nữa, anh của chỉ muốn làm tình, anh đã quá nứng tình rồi. Lần khai bao đầu tiên của Lâm Việt là cho một con người nhân tạo cao 4 mét, chuyện này cũng là một chuyện rất tốt, ít nhất mốt anh có thể khoe khoang rằng anh đã làm tình với người nhân tạo.
Lâm Việt chủ động thủ dâm trên người A, mùi hương đông dục bốc lên từ dòng nước dâm nhiễu ra từ lỗ nhỏ của anh khiến A nhận ra đối phương muốn gì. A nhanh chóng nghe lời, vươn ngón tay thô dài ra đâm vào lỗ nhỏ tham ăn trên đùi hắn. Ngón tay A đương nhiên cũng rất lớn, thô như ba ngón tay, dài gấp 3 lần người thường. Lâm Việt nhìn thấy thứ đó sắp tiến vào cơ thể mình cũng không sợ, ngoan ngoãn ngồi yên cho A chăm sóc.
Ngón tay mang khí lạnh chạm vào cánh hoa mập mạp của Lâm Việt khiến anh sung sướng thở ra. Quả nhiên cảm giác được tiến vào thật tuyệt vời, Lâm Việt bắt đầu tham lam nhún nhảy trên tay A, nước dâm vươn bắn tung tóe. A sợ rằng tư thế này sẽ khiến Lâm Việt khó chịu, liền ôm chặt lấy anh, đứng hẳn lên.
Lâm Việt hốt hoảng đột ngột bị nhấc bổng lên trời, hai tay ôm lấy cần cổ thô dày của A, hai chân banh ra quấn quanh cái eo thô như eo gấu của A để cố định cơ thể. A một tay đỡ lấy cánh mông đẫy đà của Lâm Việt, một tay đâm chọc vào lỗ nhỏ bên dưới để chuẩn bị cho anh. Lâm Việt đương nhiên không chịu nằm yên trong lòng A, anh ngưởng cổ cắn lên xương quai của A, kéo sự chú ý của con người nhân tạo này xuống phía anh, Lâm Việt muốn hôn môi.
A hiểu ý cuối người xuống thè lưỡi ra, tặng Lâm Việt một nụ hôn lưỡi ngọt ngào nồng thắm. Lâm Việt đến tận lúc này vẫn là trai tân, anh vẫn chưa bao giờ hôn môi cả nên nụ hôn lưỡi cháy bỏng này cuốn hêt tâm trí của anh vào đó. Vì A là người nhân tạo nên khỉ năng hôn môi cũng đã được lập trình vào, không học tự thành thầy. A đút cái lưỡi to lớn vào miệng Lâm Việt, quấy đảo vòm miệng, cuốn lấy đầu lưỡi nhỏ bé bên trong vào miệng hắn, ngậm mút nó. Trải nghiệm hôn môi đầu tiên này khiến Lâm Việt thần hồn điên đảo, dường như hơi thở của anh cũng bị hút hết. Lâm Việt thực thích hôn môi.
Ngón tay bên dưới của A dần tăng lên hai ngón, tàn nhẫn tách ra hợp lại, khiến lỗ lồn của Lâm Việt co giãn mềm mại. Vì ngón tay của A rất dài nên chốc chốc đầu ngón tay A sẽ chạm vào tao điểm cực nhạy cảm bên trong, mỗi lần chạm tới, Lâm Việt đều nhũn cả eo ra, sức lực toàn thân như bị rút cạn, con cặc tội nghiệp của Lâm Việt dần tiết ra dâm thủy trong suốt, mùi hương động tình của giống cái bốc lên khắp bốn góc phòng.
"A…..nhanh lên, tiến vào, tôi muốn anh tiến vào"
Lâm Việt ngửi được mùi hương đón liền mất đi thần trí, lên tiếng cầu tình như một tên đĩ nam thèm thao. Anh muốn cặc, anh muốn biết được tư vị cao trào từ một đợt làm tình thật sự là như thế nào, anh không muốn chỉ kích thích nửa vời như trước nữa. A nghe vậy mặt hơi đỏ, áp mặt xuống chạm nhẹ lên trán của Lâm Việt, nói
"Kiên nhẫn, anh chưa chuẩn bị cho em xong, sẽ bị thương mất."
"Không muốn….. không muốn…. A nhanh tiến vào đi….. Lâm Việt muốn anh.…Em muốn anh."
A lần nữa nghe lời Lâm Việt, rút hai ngón tay ướt sũng ra khỏi lỗ nhỏ mê hồn kia. Hắn hai tay nắm lắm hai bên đùi của Lâm Việt, banh nó mở ra hai bên, lớn đến cực hạn. Cảm giác bị xử lí như một món đồ vật khiến tim Lâm Việt kêu vang, anh yêu chết cảm giác này, cảm giác bị hoàn toàn thống trị. A ngắm lỗ lỗn đang nhiễu nước của Lâm Việt ngay trên đầu cặc cương cứng sưng tím của mình, nước dâm nhiễu xuống khiến thân cặc hắn như bị đã phủ một lớp dịch bôi trơn, óng ánh dưới ánh đèn.
A chầm chậm hạ Lâm Việt xuống cặc hắn đến khi lỗ nhỏ nuốt hết phần đầu cặc thô to nhất mới dừng lại. Cảm giác bị đồ vật di thường xâm nhập cơ thể khiến Lâm Việt hơi hoảng hốt, nhiệt độ nóng bỏng từ bộ phận sinh dục truyền tới nói cho anh biết đây là sự thật, anh đang bị phá trinh. A dịu dàng vuốt ve mặt Lâm Việt, hắn có thể cảm nhận được nhịp tim Lâm Việt đang tăng rất nhanh, nhiệt độ cơ thể cũng tăng cao, điều này là dấu hiệu tốt, phối ngẫu muốn tiếp tục làm tình.
A vươn tay ra sau bóp cánh mông cong vểnh của Lâm Việt, mạnh tay xoa nắn đến khi nó biến dạng rồi vươn tiếp ra sau để chạm tới nơi hai người đang kết hợp. A dùng hai ngón tay banh lỗ lồn ra chút nữa, rồi đột ngột tiến thẳng vào lút cán.
"Á….A....a…a….anh…anh.."
Khoái cảm đau xót khiến mắt Lâm Việt trợn trắng ra sau, miệng mở lớn nức nở rên rỉ, nước mắt sinh lý cùng nước mũi thi nhau chảy ra. Màng trinh mỏng manh bên trong bị đâm thủng khiến máu chảy ra hai bên đùi Lâm việt, cảnh tượng dâm mỹ vô cùng. Hai tay Lâm Việt vẫn bấu chặt lấy A, móng tay cào thành vài đường máu. Con cặc vốn dĩ cương cứng của Lâm Việt bắn "xì xì" ra mấy giọt tinh dịch trắng muốt. Sau khi xuất tinh, dường như cặc nhỏ của Lâm Việt đã mất hết tinh lực, yếu xìu rũ xuống, lỗ niệu đạo bên trên bắt đầu chảy chất lỏng trong suốt.
A yêu thương cúi người hạ từng đợt nụ hôn xuống khắp mặt Lâm Việt, hôn lên mắt, lên lũi, và cuối cùng là đôi môi mọng nước đang hé mở mời gọi hắn kia. A điêu luyện trao dổi nước bọt cùng Lâm Việt, đầu lưỡi mềm mại liếm láp xuống tận cổ họng anh, đôi môi thì mút máp nước miếng chảy ra ngoài. Thế nhưng hạ thân bên dưới của A lại hoàn toàn trái ngược. Sau khi thấy Lâm Việt đã bình tĩnh lại, A bắt đầu di chuyển với tốc độ mạnh bạo, mỗi lần tiến vào đều đánh "bốp, bốp" lên cánh mông đẫy đà của Lâm Việt, khiến phần thịt nơi đó nảy lên nảy xuống.
Cả cơ thể Lâm Việt nhún nhảy theo nhịp điệu của A, tiếng rên rỉ cũng bắt đầu phát ra có quy luật. Sau một hồi đau xót, khoái cảm truyền từ tường thịt bên dưới nhanh chóng ập tới. Cảm giác ma xát cháy bỏng kèm với lực độ vừa phải chèn ép lên tao điểm nhạy cảm khiến Lâm Việt nhanh chóng sa đọa.
Sau một hồi hôn môi cháy bỏng, A bắt đầu di chuyển môi xuống cơ thể nam tính của Lâm Việt, hưởng dụng hết tất cả mùi vị độc đáo trên người anh. A đột ngột cong người 90 độ, để Lâm Việt nằm lên đầu gối của hắn, rồi bắt đầu nhấm nháp núm vú đỏ tươi của anh.
"Đúng rồi chỗ đó.... Giỏi quá... Anh giỏi quá..... Trời ạ, em muốn."
Đầu lưỡi điêu luyện của A nhanh chóng len lỏi vào bên trong lỗ vú của Lâm Việt, típ lưỡi thon nhỏ nhanh chóng tìm thấy đầu vú e thẹn đang trốn bên trong. A mở lớn miệng, dùng răng cắn chặt quanh quầng vú, rồi bắt đầu ra sức hút mạnh. Miệng A vừa hút vừa dùng đầu lưỡi khều khều. Qua một hồi nỗ lực, A đã thành công mút lấy đầu vú cương cứng của Lâm Việt ra ngoài.
"Đầu vú của em….đầu vú bắn ra ngoài rồi...muốn ra, muốn bắn sữa cho anh uống."
A nghe vậy liền dùng răng cắn mạnh lên đầu vú xinh đẹp đó, Lâm Việt lập tức thất thanh la lớn, ôm chặt đầu A áp đầu vú mình vào miệng hắn. Cảm giác tuyến sữa bị kích thích một cách thao bạo khiến đầu vú Lâm Việt sưng lớn thêm một vòng, Lâm Việt gần như muốn triều hổi tại chỗ. Bộ phận sinh dục bên dưới vẫn bị A tàn nhẫn sử dụng, tiếng "bốp, bốp" vang lên không ngừng.
"Em muốn bắn... không được rồi… nhanh lên nữa, A ơi"
Lâm Việt uốn éo cơ thể, cảm giác cực khoái đã cận kề, anh muốn nhanh chóng được bắn tinh, anh muốn nhanh chóng được trải nghiệm cảm giác triều thổi. Cổ tử cung của Lâm Việt liên tục co rút lại, vách tường thịt hai bên cũng hoạt động không ngừng, co co bóp bóp con cặc cực lớn bên trong. Lâm Việt rõ ràng cảm thấy con cặc bên trong đột nhiên phình lớn thêm một vòng, túi tinh đánh vào mông mình bên dưới cũng cứng lại. Dòng nùng tinh phút chốc như núi lửa phun trào ra đầy âm đạo của Lâm Việt. Nhiệt độ nóng hầm hập ấy như muốn thiêu chính nội tạng của anh, cùng với đó Lâm Việt liền bắn tinh, dòng tinh dịch thảm thương phun "phụt, phụt" ra. Bụng dưới của Lâm Việt trướng lên, lượng nùng tinh nóng hổi ép nội tạng bên dưới của anh, khiến Lâm Việt không kiểm soát được bắt đầu tiểu ra. Dòng nước trong suốt có mùi hương ngọt lịm chảy "róc rách" từ lỗ niệu đạo sưng đỏ xuống sàn nhà khiến Lâm Việt sướng đến nhũn cả người, tứ chi vô lực buông lỏng xuống hai bên. Anh hiện giờ chỉ dựa vào cái ôm của A để không rơi thẳng xuống vũng nước đái của bản thân.
"A…..a…..Anh bắn rồi, bên trong, bên trong, em có mang rồi…..em có thai rồi, làm sao bây giờ?"
Lâm Việt có thể rõ ràng cảm nhận được từng dòng tinh dịch đang chảy ngược vào cơ thể anh, xâm nhập vào buồng tử cung chưa ai tới qua, từng con tinh trùng bơi ngược dòng lên ống dẫn trứng, bắt đầu phá vỏ chui vào bên trong buồng trứng của anh. Cảm giác tuyệt diệu ấy khiến Lâm Việt sướng đến bắn nước tiểu không ngừng, nước mắt sinh lý cũng bắt đầu nhảy dọc xuống. Kích thích tâm lí biết rằng anh vừa bị phá trinh và thao đến có thai còn hiệu quả hơn kích thích vật lý.
"Lâm Vệt có thai con của anh, anh vui lắm."
Giọng nói chậm rì rì đặc trưng của A lại vang lên, hắn ôm chặt Lâm Việt vào lòng, vùi mặt vào hõm cỗ của anh. Lâm Việt cũng hài lòng nằm trên đầu gối của A, tận hưởng âu yếm sau khi làm tình. Hai người ôm nhau trong tư thế kì cục đó một lúc lâu sau Lâm Việc mới lên tiếng.
"Anh ôm em về giường nhé, em mệt quá."
A nghe lời, đứng dậy, ôm Lâm Việt đặt xuống trên giường, hắn thì ngồi bên cạnh theo dõi. Cái giường Lâm Việt nằm tuy lớn nhưng đó với một người 4 mét thì vẫn hơi quá một chút. Tuy nhiên Lâm Việt không quan tâm chuyện đó, anh kêu A lên giường cùng nhau nằm.
Có lẽ con người nhân tạo vẫn có nhiều hạn chế, mỗi lần Lâm Việt ra lệnh, A đều làm theo. Lần này cũng vậy, A ngoan ngoãn nằm lên giường với Lâm Việt, vươn tay ôm anh vào lòng. Lâm Việt khi A leo lên đã chỏm người ngồi dậy, đè lên cơ thể to lớn của A, hai tay bắt lấy cơ ngực rắn chắc của hắn, chọc con cặc yểu xìu của A vào lỗ lồn còn đang rỉ tinh dịch của anh.
"Chúng mình nằm như vậy ngủ một chút đi."
Nói rồi, Lâm Việt gục đầu lên rảnh ngực của A đi ngủ, anh muốn nghỉ ngơi như vậy. A mặt đỏ tía tai, nhưng cũng không phản bác, vươn tay nắm lấy gối nằm đặt trên giường đem đến phía trước, đặt lên ngực hắn cho Lâm Việt nằm ngủ. Con cặc bên dưới của A đang nằm bên trong lỗ lồn mềm mại ẩm ướt bắt đầu cương lên lần nữa, nhưng hắn không bắt đi di chuyển, cứ lẳng lặng nằm trong đó để cặc mình ngăn không cho tinh dịch nhiễu ra.
Bên ngoài cửa kính có tầm 12 tiến sĩ đang đứng quan sát khung cảnh bên trong phòng kính, im lặng ghi lặng só liệu thu thập được.
"Cho thuốc mê vào đi, chúng ta cần phải đo số lượng tinh dịch con người nhân tạo mẫu A đã suất ra bên trong No.1."
Đại Phúc lên tiếng, nghiên cứu sinh ngồi trước màn hình lập tức nghe theo, một làn khói không màu được thả vào đến tận 10 phút sau mới dừng lại.
Đại Phúc đi đến bên cạn Nam Kha, nói chuyện
"Này, số liệu lần này có vẻ không mấy khả quan đâu."
Nam Kha nghe xong cũng mệt mỏi thở dài, vuốt kính lên nhẹ nhàng xoa đôi mắt.
"Đùng vậy, số liệu thật không khả quan. Bình An tuy có nhận thức nhưng không có ý kiến riêng, nó quá nghe lời. Hơn nữa, sức chịu đựng của nó không cao như tôi đã tưởng, tôi cứ nghĩ nó sẽ tiếp tục làm thêm mấy giờ đồng hồ cơ. Nếu tôi báo kết quả này lên cho cấp trên thì họ chắc chắn sẽ ngừng chương trình người nhân tạo. Nếu vậy…. nếu vậy, tôi phải làm sao đây?"
Nói xong, Nam kha như hoàn toàn mất hết sức lực, những nhiên cứu viên của ông đi vào thu thập dữ liệu mà ông cũng không theo sau, buồn bã ngồi xuống ghế quan sát. Đại phúc đi đên bên cạnh ông, ngồi xuống theo.
"Ông nói đúng, chiếu theo lối suy nghĩ của bọn người bên trên thì chương trình này thật không có gí trị thực tiễn. Nếu trên chiến trường binh lính không biết tùy hoàn cảnh mà hành động thì chết là chắc. Cứ đà này thì chỉ có thể sử dụng chương trình người nhân tạo này như lính cảm tử, nhưng nếu vậy thì dùng robot hay drome cũng được, cần gì phải làm người nhân tạo, chúng cực kì đắt tiền để chế tạo. Thật tệ nhỉ? Chúng ta là những người có tài năng có thể khiến bao thứ thành hiện thực nhưng quyền quyết định lại nằm trong tay bọn chúng."
Nghe Đại Phúc nói xong, Nam Kha càng buồn rầu, áp mặt vào bàn tay thở dài, tiếng nức nở kiềm chế phát ra sau thân ảnh quật cường ấy.
"Không có gì đâu ông bạn già, nếu không được thì ông vẫn còn nhiều chương trình khác cần theo, đâu cần phải buồn rầu đến vậy. Như là chương trình của tên nhóc Lâm Việt đây này, ông còn chương trình siêu chiến binh "thịt chậu" nhà nước đang rất quan tâm mà. "
Nam kha nghe xong chỉ cười mỉa, nhẹ giọng nói
"Tôi căn bản không muốn làm chương trình siêu chiến binh gì đó, chương trình ấy thì có ít gì chứ? Chỉ là một đám lãnh đạo thế giới ăn không ngồi rồi nảy tính dâm dục thôi. Chương trình của tôi thực dụng hơn nhiều, không những có thể áp dụng cho mặc quân đội nhưng cho nhiều thứ khác nữa. Anh thậm chí có thể tải xuống ý thức của người thân đã mất vào người nhân tạo, tạo ra một thế thân hoàn hảo cho người thân đã mất của mình."
Đại phúc nghe xong thì nụ cười trên miệng liền biến mất, ánh mắt đau buồn hỏi người bạn già của ông.
"Nam Kha, tôi đã nói bao nhiêu lần là mẫu A không phải Bình An rồi. Đó chỉ là một người nhân tạo mà thôi, ông có hiểu được ý nghĩa của từ "nhân tạo" hay không? Ông sẽ tiếp tục canh cánh việc ấy đến bao giờ nữa?"
Nam Kha nghe xong lời đó cũng không nhìn Đại Phúc nữa, ánh mắt xoay sang nhìn chằm chằm và mẫu A, nói
"Chuyện đó là chuyện tôi sẽ mãi giữ trong lòng, suốt đời này, không bao giờ quên."