"No.1, hôm nay cậu sẽ nhận được nhiệm vụ đầu tiên của mình, cậu sẽ được đến đất nước thú vị nhất thế giới này, nước Bell, nhà nước duy nhất trên thế giới có người lai thú vật tự nhiên. " (tự nhiên = không phải nhân tạo)
Đại Phúc đang đứng trước giường ngủ của Lâm Việt, đằng sau ông là một màn hình cao lớn chiếu thông tin và hình ảnh về chính phủ nhà nước Bell. Lâm Việt mệt mỏi nằm trên giường, ánh mắt mông lung nhìn màn ảnh, lâu lâu anh lại nhẹ nhàng rên rỉ.
Giấu bên dưới tấm chăn mỏng trên giường, tấm nệm bên dưới đã biến thành một cỗ máy mát xa bao bọc Lâm việt, nhẹ nhàng xoa bóp khắp cơ thể anh. Những trái banh nhựa run run di chuyển dọc theo xương sống, xuống dưới háng Lâm Việt, ở lại đó đấm bóp thật mạnh vào túi tinh hoàn nặng trũi, rồi lại đi lên. Xoa bóp nhẹ nhàng rồi lại mạnh bạo này đem lại khoái cảm tuyệt diệu cho cơ thể mỏi mệt của lâm việt, anh chỉ mới vừa sinh con hai hôm trước, cơ thể anh vẫn còn yếu. Cũng may, những người ở viện nghiên cứu không ép Lâm việt tiếp tục giao phối sau khi sinh, suốt hai hôm nay họ cho phép anh toàn quyền nghỉ ngơi, còn lắp đặt chiếc giường mới này cho anh để thỏa mãn cơn nứng tình liên hồi của anh.
"No.1, cậu cần chú ý một chút, đừng chỉ tập trung vào cái giường mà làm lơ tôi chứ."
Đại Phúc tốt tính cười đùa, ông đương nhiên thấy được sự mê muội trong ánh mắt của Lâm Việt, nhưng ông cũng không phiền vì chuyện đó. Đại Phúc xoay mặt về màn hình, tiếp tục giải thích về nhiệm vụ của Lâm Việt.
"Đây là thủ tướng nước Bell, Bentley, ông ta là người lai nhân tạo với loài thằn lằn khổng lồ Komodo. Chúng ta đã có được thông tin tuyệt mật về hành động hằng ngày của ông ta từ nguồn tin đáng tin cậy. Nguồn thông tin cũng cho chúng ta biết không lâu trước đó, nước Bell đã hoàn thành được một thí nghiệm lai giống con người với khủng long cổ đại thành công. Điều này cũng không có vì đáng ngạc nhiên nếu đó là nhân tạo, nhưng người lai khủng long ấy là được sinh ra từ cha mẹ sinh học, một người lai hoàn toàn tự nhiên. Hãy tưởng tượng nó như là đứa con cậu vừa mới sinh hạ hai hôm trước, nhưng với mẫu gien đáng quý hơn nhiều lần. Nhà nước chúng ta rất muốn có được một mẫu vật hiếm thấy như vậy."
Nói đến đây, Đại Phúc đột nhiên ngừng lại, nhìn về hướng Lâm Việt. Tuy chiếc giường mát xa có khiến đầu óc anh trì độn, nhưng Lâm Việt vẫn là một quân nhân xuất sắc, anh vẫn luôn cố gắng duy trì chú ý vào câu chữ của Đại Phúc.
"Vậy nhiệm vụ của tôi chính là vui mua cho thủ tướng Bentley kia nhỉ?"
Đại Phúc nghe xong liền mỉm cười.
"Cũng may cậu thông minh, không cần tôi giải thích. Đừng lo quá, dù cho Bentley có vẻ ngoài đáng sợ, nhưng tôi nghe nói ông là một người tình dịu dàng đấy."
Đại Phúc vừa nói vừa đi tới bên giường Lâm Việt, ông nhẹ nhàng vươn tay xuống hạ thân bên dưới Lâm Việt, dùng bụng ngón tay chạm lên hai phiến thịt béo mập, tách chúng ra hai bên.
"Ô, cơ thể của cậu thật tốt, lỗ nhỏ bên dưới đã lành lại rồi. Sau khi thấy kích thước của đứa bé, tôi còn tưởng là cậu phải mất ít nhất một tuần mới hoàn toàn lành lại được."
Ngón tay của Đại Phúc vụng về chạm xunh quanh mép lỗ nhỏ, kiểm tra tình trạng của nó. Lâm Việt hơi cựa quậy cơ thể, dù cho anh hiện giờ không nứng tình nhưng nếu bị kích thích thì lỗ nhỏ bên dưới sẽ bắt đầu nhiễu nước mất. Ánh mắt của Đại Phúc hơi nhăn lại, có vẻ rất hiếu kì với cơ thể Lâm Việt.
"Nếu cơ thể cậu có thể tự lành lại nhanh đến thế, tôi không biết liệu màng trinh có tự lành lại không nhỉ. Nếu cậu có lại màng trinh, nhiệm vụ của cậu với Bentley sẽ dễ hơn nhiều, ông ta có hứng thú rất lớn với việc phá trinh bạn tình."
Ngón tay Đại Phúc dần di chuyển vào trong lỗ lồn nóng chặt của Lâm Việt, ông muốn kiểm tra màng trinh bên trong. Lâm Việt vươn tay bắt lấy cánh tay Đại Phúc đang làm càn trên cơ thể của anh, anh hiện giờ rất yếu, không thể nứng tình lên được. Nếu bên giờ Lâm Việt bị kích thích lên cơn động dục, và bắt đầu làm tình vài giờ đồng hồ, anh sẽ không thể nào bắt đầu nhiệm vụ vào ngày mai được. Anh làm siêu chiến binh thịt chậu, đâu thể nào cư xử thiếu trách nhiệm như vậy được chứ, nhà nước của anh cần anh trong tình trạng tốt nhất vào ngày mai.
"Đừng….đừng…dùng ngón tay…..dùng ống xoi đi."
Đại Phúc nhìn biểu cảm của Lâm Việt, chầm chậm di chuyển ngón tay của ông ra ngoài. Đại Phúc đi lấy ống phễu soi âm đạo, xoay về bên cạnh Lâm Việt.
"No.1, cậu có thể mở lớn chân ra cho tôi được chứ?"
Lâm Việt nghe lời banh hai chân mình ra, hoàn toàn bộc lộ hết cảnh xuân xinh đẹp bên trong. Đại Phúc mỉm cười nhìn Lâm Việt, nhẹ nhàng đâm ống phễu vào bên trong lỗ lồn hơi hé mở do đã bị khai mở lúc nãy. Ống phễu lạnh lẽo từ từ thâm nhập vào trong cơ thể Lâm Việt đến khi đầu nhọn đâm với vách thịt mềm mại, Đại Phúc dùng cây bút phát sáng xoi vào bên trong. Mị thịt mềm mại dường như nhận thấy có người đang nhìn nó, nhẹ nhàng co rút lại, bao lấy lớp thịt hồng là lớp nước nhầy nhụa bóng loáng, đôi lúc lớp nước động lại quá nhiều tích thành một vài giọt rồi nhiễu từng tường thịt bên trên xuống dưới. Cảm giác bị theo dõi khiến Lâm Việt xấu hổ vô cùng, lỗ nhỏ bị suy nghĩ dâm đãng ấy kích thích, nước dâm bắt đầu được tiết ra, dọc theo ống phễu, "tích tách" rơi xuống sàn nhà.
"Ôi, nhìn này. Màng trinh của cậu đã lành lại rồi, lớp thịt hồng bên trong này có vẻ dày hơn màng trinh lúc trước của cậu. Tôi cần phải ghi lại điều này. Điều thật tuyệt vời, Bentley sẽ yêu chết cậu mất, ha ha ha."
---
Tiếng âm nhạc cổ điển du dương vang lên trong khán phòng sang trọng, nước Bell ngoài trừ có nền khoa học cực kì tiến tiến còn có ngành âm nhạc cổ điển đi đầu thế giới, tất cả những người có tiền trong nước đều thích tận hưởng trải nghiệm xa hoa này. Tại trung tâm thủ đô nước Bell, Gaiya, là nhà hát Trinity có lịch sử hơn 500 năm, nội thất vẫn giữ được nét sang trọng của quá khứ lẫn nét đẹp hiện đại qua nhiều lần tu sửa.
Bentley cùng với 5 người vệ sĩ của hắn thong dong di đến khách phòng đặc biệt bên trong khán đài, với thân phận là thủ trưởng của nước Bell, hắn ít nhất cần phải xuất hiện trước mặt công chúng mỗi tháng, tất cả những lần xuất hiện đều được lên kế hoạch từ trước và được giữa bí mật tuyệt đối, đề phòng có người muốn ám sát thủ trưởng. Hôm nay là ngày hắn cần phải xuất hiện, là một người yêu thích âm nhạc, Bentley quyết định chọn nhà hát Trinity như là một món quà cho bản thân, vừa có thể thư giãn, vừa có thể làm việc.
"Thưa thủ trưởng, chúng tôi đã cho người kiểm tra, trong phòng không hề có gì khả nghi cả, mời ngài vào hưởng thức màn biễu diễn tối nay."
Nhân viên nhà hát cúi người nhẹ giọng nói, thủ trưởng nước Bell là một khách hàng cực kì đặt biệt, họ cần phải chú ý tất cả mọi thứ để đảm bảo an toàn cho người này.
Bentley nghe xong vừa lòng gật đầu, nhấc chân bước vào cùng 2 vệ sĩ, 3 người vệ sĩ của hắn còn lại của hắn đứng bên ngoài phòng hờ bất trắc. Đây là quy định từ lâu của nước Bell, dẫu cho đã có người kiểm tra phòng từ trước nhưng nhiệm vụ của vệ sĩ cũng bao gồm nghi hoặc, họ không bao giờ hoàn toàn tin mọi thứ được nói.
Bentley mở cửa định đi vào khách phòng đặc biệt, nhưng vừa mở cửa, chưa đi vào được thì bước chân của hắn đã ngừng lại, ánh mắt không thể tin được nhìn vào cảnh vật bên trong. Vệ sĩ đi đằng sau Bentley cảm thấy bất thường lên tiếng hỏi
"Thủ trưởng, mọi việc vẫn ổn chứ ạ? Ngài có muốn chúng tôi..."
"Câm miệng!"
Tất cả mọi người ở đó đều giật mình trước sự việc bất ngờ phát sinh này, tại sao thủ trưởng lại đột nhiên cọc cằng đến thế, không phải lúc nãy mọi việc vẫn ổn sao?
"Mọi người ở lại phía sau đi, hôm nay chỉ một mình ta tiến vào."
Mọi người đang ở đó bao gồm cả nhân viên nhà hát đều giật nảy mình, điều này không những không đúng với quy định từ lâu của nước chúng ta nhưng nó còn có thể trực tiếp gây hại tới tính mang của người quan trọng nhất nước Bell hiện giờ, nếu có chuyện gì xảy ra với thủ trưởng tại đây thì đó sẽ là lỗi của bọn họ.
"Thủ trưởng, việc này không thể được, tôi tin rằng người cũng biết điều này. Xin cho phép tôi thấy trong phòng có gì. Điều gì đã khiến ngài cư xử như thế này?"
Bentley không hề di chuyển, vẫn đứng đó như trời trồng, ánh mắt ông gắt gao nhìn chằm chằm quanh cảnh bên trong phòng. Bentley là người lai với loài thằn lằn khổng lồ Komodo, thân hình hắn cực kì lớn, vệ sĩ của hắn căn bản không thấy được hắn đang nhìn thấy gì cả.
"Hôm nay ta quên mất ta có cuộc gặp mặt với BIO (Bell Inteligencen Office), thông tin được bàn là tuyệt mật, các ngươi không thể nghe được. Hãy nghe lời mà ở ngoài hết đi, nếu có chuyện thì ta sẽ ra hiệu cho các ngươi tiến vào."
Bentley vừa nói vừa lấy ra một thứ như bảng điều khiển từ xa nhỏ, màu đen, trên mặt chỉ có một nút bấm đỏ rực, đây là thiết bị triệu tập vệ sĩ khẩn cấp, có thể sử dụng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, hắn cho vệ sĩ thấy bảng điều khiển rồi cất lại vào túi áo trước ngực. Nói rồi, Bentley nhắc chân bước vào phòng rồi đóng rầm cửa lại, nhốt tất cả mọi người bên ngoài. Thấy không còn cách ngoài khác, tất cả vệ sĩ bên ngoài đành lập đội hình vòng cung đứng canh xung quanh khách phòng, bảo vệ chủ nhân họ từ bên ngoài.
"Tiểu mỹ nhân, em làm vậy cũng quá mạo hiểm rồi đó. Nếu như ta không kịp thời chặn lại cánh cửa thì vệ sĩ của tôi đã cho em ăn kẹo sắt đầy người rồi."
Bentley vừa nói vừa tiến lên phía trước, vươn tay bắt lấy bàn tay của người đứng trước mặt. Lời nói không hề có ý trách móc, thậm chí có ý cười hơi trêu chọc. Bàn tay còn lại của hắn nhanh chóng áp lên tấm lưng dày rộng trước mắt, vói tay còn lại vào bên trong lớp vải dày cộm, vuốt ve lớp da mềm mại bên dưới.
Người trước mắt thủ trưởng lúc này chính là Lâm Việt, anh đang mặc một bộ tây trang thuần đen, áo sơ mi lót bên trong màu xám tro với dây lưng màu bạc, đeo bao tay da màu nâu đậm. Bộ quần áo được cắt may tinh tế càng tôn lên cơ thể nam tính cực ưa nhìn của Lâm Việt. Hình thể đồng hồ cát hiện lên rõ ràng sau lớp vải, khi Bentley chạm vào Lâm Việt liền có thể cảm thấy cơ bắp cường tráng giấu bên trong. Đây quả là một cực phẩm, Bentley hạnh phúc cười nghĩ.
"Chẳng lẽ ngài đành lòng thấy tôi máu chảy thành sông sao, thủ trưởng đáng yêu. Thay vì dùng để ăn keo sắt, tôi muốn dùng cơ thể này để phục vụ cho ngài hơn, ngài thấy sao?"
Lâm Việt quyến rũ cười, đặt hai bàn tay anh lên hai má của Bentley, áp trán anh lên đối phương để khoảng cách mặt hai người chỉ còn cách nhau một li, thì thầm từng chữ lên bờ môi hắn, mắt hơi híp lại, khiêu khích nhìn Bentley.
Hơi nóng phả lên mặt khiến ánh mắt Bentley hơi mơ màng, lời nói khêu gợi rõ ràng khiến máu nóng nổi lên bên trong cơ thể hắn, tiểu yêu tinh trước mắt thật rất hợp khẩu vị của hắn. Thế nhưng, hoa đẹp thì có độc, người đẹp đến thế mà tự động leo lên giường hắn nằm thì chắc chắn có âm mưu rồi.
Bentley không nói hai lời liền điểm lên huyệt đạo trên xương sống của Lâm Việt, tay còn lại bẻ ngược tay của Lâm Việt ra sau, ấn anh ngã lên sàn nhà. Âm thanh vât nặng rơi xuống khiến vệ sĩ bên ngoài lo lắng, giọng nói của Bentley nhanh chóng truyền ra.
"Đừng lo, ta bất cẩn làm rớt đồ."
Bentley ngồi hẳn lên Lâm Việt đã tê liệt cả người, rút trong túi áo ra một hột thuốc, rút một điếu ra, thong dong châm lửa hút thuốc. Khí chất thủ trưởng cao sang hoàn toàn biến mất, trông hắn lúc này cứ như một tên du côn đầu đường xó chợ.
"Tiểu yêu tinh, nói ta biết em là ai, ai phái em tới, mục đích là gì. Nếu câu trả lời em khiến ta hài lòng thì ta sẽ cho em chết không đau đớn, hứa đấy."
Lâm Việt bị tấn công dồn dập nhanh đến nổi anh không biết chuyện gì xảy ra. Khi anh hoàn hồn lại thì đã nằm bẹp trên đất rồi, cơ thể anh hoàn toàn không thể cử dộng được, cân nặng ở thân trên khiến anh không thể cựa quậy cơ thể được, anh khó khắn nói.
"A, thủ trưởng, ngài đang nói gì thế? Chẳng lẽ thư ký của ngài không thông báo cho ngài biết về khách hôm nay của ngài sao?"
"Tiểu yêu tinh, ta hy vọng em hiểu rằng giờ không phải là lúc để câu thời gian đâu. Lúc nãy ta tha chết cho em vì em vừa mắt ta, nếu dám nói dối thì…"
Bentley dừng nói, nắm lấy tóc Lâm Việt kéo mạnh lên, dí điếu thuốc đang hút dở đến trước mắt Lâm Việt.
"vẻ ngoài của em sẽ phải thay dổi đấy."
Lâm Việt nhìn thấy điếu thuốc mà sợ điếng người. Trước khi tới anh đã được viện nghiên cứu thông báo hết về con người, sở thích và tính cách của Bentley. Anh biết hắn là con người nói được làm được, nếu anh trả lời không khéo, con mắt này của anh chắc chắn không giữ được.
"Tôi là Lâm Việt, khách từ nước Miel, tôi đến để bàn về lời mời trao đổi mới đây nhất của nước chúng tôi với ngài. Đáng lẽ rằng ngài đã được thông báo từ trước về sự hiện diện của tôi rồi chứ."
Bentley hơi khựng người, nhíu mày nhìn Lâm Việt, rồi ánh mắt dần mở lớn, vẻ mặt trở nên hoảng hốt, thất thố nói
"Ôi, không xong rồi…."
Bentley nhanh chóng đứng lên khỏi người Lâm Việt, thấy anh không dứng dậy theo, Bentley mới sực nhớ ra lúc nãy đã lỡ điểm huyệt tê liệt trên xương sống anh. Hắn bối rối quỳ xuống lại nhấn vào điểm huyệt đạo ấy, nhẹ nhàng nắm lấy tay Lâm Việt kéo anh đứng lên. Lâm Việt tốt tính nắm lấy tay Bentley, để hắn kéo lên. Có lẽ vì Bentley dùng quá nhiều sức hay vì cơ thể của Lâm Việt còn chịu tác dụng của việc bị tê liệt hồi lâu, khi anh vừa đứng lên, anh liền ngã nhào vào lòng Bentley, khiến cả hai té ngã xuống chiếc ghế sô pha to giữa khán phòng.
"A, tôi xin lỗi, ngài không sao chứ thủ trưởng Bentley."
Lâm Việt bối rối xin lỗi, hai tay cố định nâng người ngồi dậy. Thế nhưng Lâm Việt vì quá bối rối nên không nhìn kĩ, đặt tay lên túi áo trước của Bentley, ấn mạnh vào. Vệ sĩ đứng ngoài cửa nhận được tính hiệu báo nguy liền đá văng cánh cửa, xông vào phòng. Quả nhiên khi họ vào phòng liền thấy có kẻ lại trong phòng đang ngồi trên đùi chủ nhân của họ, háng áp chặt lên đùi của thủ trưởng, tay thủ trưởng lại ôm eo của người lạ.
Khoan đã, đây là chuyện gì?
Thế nhưng vệ sĩ của thủ trưởng đương nhiên không ngừng lại để tự hỏi, hành động thiết thực nhất. 5 vệ sĩ mau chóng rút súng đã lắp ông giảm thanh ra, cùng lúc nã đạn, bắn vào mục tiêu. Lâm Việt lúc đó chỉ cảm thấy có một cơn gió lớn nổi lên, trời đất quay cuồng một trận.
Bentley ôm Lâm Việt vào lòng, xoay người, ấn đầu anh vòng lòng ngực của hắn, tấm lưng rộng lớn chắn hết đường đạn cho anh. Lâm Việt hoảng hốt ngước người nhìn Bentley, hắn đã đỡ hết năm đường đạn vào lưng đấy, nếu không chết thì cũng tàn phế. Thế nhưng bàn tay giữa lại đầu anh không nới lỏng, vẫn giữ chặt không cho anh nhìn lên. Tại sao người này lại ngốc đến thế, anh la siêu chiến binh, có bị trúng đạn cũng sẽ không chết, cùng lắm bị thương thôi.
"Đó là tín hiệu giả thôi, các người mau cất súng ra ngoài đi."
"Thế nhưng, thủ trưởng…."
"Ra ngoài!"
Các vệ sĩ bị lời nói này dọa sợ, nhanh chóng nghe lời tiến ra ngoài, còn ngoan ngoãn lắp lại cánh cửa đã bị đá hỏng lại rồi đóng cửa cho hai người sự riêng tư. Lúc này Bentley mới bỏ tay ra khỏi đầu Lâm Việt, cho phép anh tự do hoạt động. Lâm Việt không tốn thời gian chạy tới sau lưng Bentley muốn kiểm tra vết thương của hắn.
Gì cơ? Không có gì cả?
Trên tấm lưng của Bentley hoàn tòan không có một vết rách chứ đừng nói tới vết thương đang chảy máu. Chuyện này sao có thể? Lâm Việt ngỡ ngàng nhìn tấm lưng của Bentley đến quên nói chuyện
"Tiểu yêu tinh, đừng nhìn ta nữa, ta cứng lên bây giờ. Em có muốn bị thao trong một căn phòng đầy người bên dưới không?"
Lâm Việt liền bừng tỉnh, đỏ mặt lật lại chiếc ghê sô pha đã bị đánh đổ lúc nãy, bối rối ngồi xuống. Bentley theo dõi theo từng động tác của Lâm VIệt, hắn cũng chầm rãi đứng lên, ngồi xuống bên cạnh Lâm Việt, tay đặt lên bắp đùi Lâm VIệt nhẹ nhàng vuốt ve.
"Lúc nãy là ta sai, cho ta xin lỗi nhé, tiểu yêu tinh. Ta thật sự không biết em là khách quý từ nước Miel, thảo nào ta vừa nhìn em đã thấy vừa mắt đến thế, thật là một tuyệt phẩm."
Bentley vươn tay bắt lấy cằm Lâm Việt, ép anh phải quay qua nhìn hắn, lời nói phát ra như lời thì thầm đầu môi giữa đôi tình nhân. Lâm Việt vẫn xấu hổ chuyện lúc nãy, ánh mắt hơi trốn tránh Bentley, mở miệng khẽ nói
"Không sao, tôi không phiền."
Nghe vậy, Bentley xích người tới gần Lâm Việt tới khi bắp đùi hai người dính vào nhau, một tay luồn dưới đầu gối anh, tay còn lại luồn dưới nách anh, bế hẳn anh lên rồi thả ngồi lên đùi hắn. Lâm Việt là một người đàn ông cao to tận 1m8, là đặc chủng binh hơn 9 năm, cơ thể anh bắp thịt lớn hơn nhiều so với người thường không thường vận động. Thế mà Lâm Việt lại ngồi vừa trong lòng Bentley, đủ để nói lên kích cỡ khổng lồ của người đàn ông trước mắt này.
"Ta có nhớ mang máng nội dung bảng thông báo. Nếu em là khách nước Miel vậy thì em là siêu chiến sĩ mới nhất của họ phải không? Chiếc ghế sô pha dưới thân chúng ta nặng gần cả trăm kí mà em nâng lên như thú bông, vậy có nghĩa là họ đã thành công nâng cấp cơ thể em sao?"
Lâm Việt giật mình ngưởn đầu nhìn Bentley, anh không hề suy nghĩ tới việc này khi anh nâng chiếc ghế lên, người đàn ông này rất tỉ mỉ, không như bề ngoài của hắn. Lúc này Lâm Việt mới nhìn rõ được ngoại hình ngoài đời của Bentley. Quả thật không khác trong ảnh là mấy, ngoại hình của Bentley khiến Lâm Việt nhớ đến chú Dương, mắt nhỏ môi mỏng với cấu trúc xương rất sâu, nhìn qua rất bình thường, chẳng gì đặc biệt. Nếu không ai nói cho Lâm Việt biết đây là thủ trưởng nước Bell, anh sẽ chẳng thể nào biết được.
Dù cho nói thủ trưởng nước Bell là người lai thằn lằn khổng lồ nhưng vẻ mặt hắn vẫn nhìn như người đàn ông trung niên bình thường. Thế nhưng cơ thể của Bentley có khác biệt rất lớn, tuy tứ chi của hắn vẫn như người thường, nhưng phần thắt lưng của hắn vừa to vừa thô, lớn hơn người thường nhiều lần. Khái niệm thắt lưng hoàn toàn không tồn tại với vóc người của Bentley. Tuy đầu tiên Lâm Việt chỉ nghĩ đây là hiệu trứng bụng phệ nhiều đàn ông trung niên mắc phải nhưng không phải, khi anh âm thầm chạm cơ thể Bentley lúc nãy, anh đã xác định, thắt lưng hắn cứng như đá, từng khối cơ chắc nịt nổi lên qua lớp vải.
"Có vẻ như ngài cái gì cũng đã biết về tôi rồi nhỉ, lưng tôi vẫn còn đau từ lúc nãy đấy."
Lâm Việt cười đùa nói, phả hơi nóng lên mặt Bentley, hai người bọn họ hiện giờ đang nhảy một vũ điệu quyến rũ đối phương, ai cũng muốn làm người khiến đối phương say như điếu đổ. Lâm Việt vươn tay vòng qua cổ Bentley, ưởn mặt anh đến trước mặt đối phương, thè lưỡi liếm cánh môi hắn.
"Ưm, ngài thích hút Sobranie sao, hương vị không tệ. Có thể cho tôi nếm thử được không?"
Bentley vừa lòng với hành động của Lâm Việt, mỉm cười châm thuốc cho mỹ nhân hưởng dụng. Thế nhưng khi vừa châm lửa, hắn lại bắt lấy điếu thuốc, rít một ngụm thật lớn, bắt lấy miệng Lâm Việt rồi thả hết khỏi vào khoang miệng của anh. Khói thuốc tiến vào ống thở khiến Lâm Việt khó chịu, anh đẩy mạnh Bentley ra, nắm chặt áo hắn ho sặc sụ, nước mắt nước mũi cũng chảy ra.
"Ha ha, thế nào tiểu yêu tinh, ngon không? Chúng ta làm thêm một phát nhé?"
Lâm Việt nhanh chóng ngưởn đầu về sau trốn tránh, anh thật không thích mùi khói thuốc, nếu làm vậy một lần nữa, chắc anh sẽ bị sặc đến chết mất. Bentley thấy phản ứng của Lâm Việt cũng không giận, trực tiếp dùng ngón tay dập tắt điếu thuốc đang cháy, quăng lên bàn cà phê không xa. Lâm Việt kinh ngạc nhìn ngón tay vẫn lành lặn của Bentley. Quả nhiên, da của hắn ta không giống với người thường dù bề ngoài có giữ nguyên, thảo nào lúc nãy..
"Lúc nãy là vì ta dùng dạng Komodo thuần chủng nên đạn không bắn xuyên vảy ta được, hình dạng này thì súng đạn vẫn có thể gây hại cho ta, tuy không chết nhưng vẫn bị thương không nhẹ đâu."
Lâm Việt nghe vậy hơi mỉm cười, bàn tay không an phận bắt đầu di chuyển tới hạ thân của Bentley, dùng sức xoa bóp lên xuống. cả thân thể của anh quay người, áp toàn thân trên lên người hắn, mặt áp sắp vào má trái Bentley, thì thầm vào lỗ tai đối phương.
"Làm sao bây giờ, người ta mới gặp ngài đã mắc nợ mất rồi. Tôi có nên dùng cơ thể để báo đáp công ơn cứu mạng của ngài hay không? Ngài nói đi, thủ trưởng Bentley."
Bàn tay to lớn cũng Bentley cũng không rảnh rỗi, bắt lấy hai cánh mông rắn chắn của Lâm Việt rồi nhào nặn thớ thịt trong tay. Bentley nhẹ nhàng hít lấy mùi hương thơm ngọt trên người Lâm Việt, đặt từng nụ hôn ướt át dọc theo đường cổ xinh đẹp của Lâm Việt. Hắn hôn khắp cần cổ Lâm Việt, há miệng cắn một phát thật mạnh lên trái cổ nổi lên của anh.
"A, đau quá. Ngài quả nhiên là một con thú hoang mà thủ trưởng."
"Ha ha, coi chừng miệng lưỡi của em đó tiểu yêu tinh, có thứ ta muốn nghe, có thứ ta không không thích. Ta chắc chắn rằng nhà nước Miel đã nói hết cho em rồi. Nếu em khiến ta vui vẻ trong vòng 1 tuần thì nhà nước của em mới có được người lai khủng long thuần chủng kia. Đừng làm ta mất hứng."
Nghe vậy, Lâm Việt liền hạ mắt, thân thể thả lỏng trong vòng tay của Bentley, ngôn ngữ cơ thể ý chỉ sự phục tùng vô hạn. Anh là siêu chiến binh thịt chậu, anh là anh hùng, anh càng phải thõa mãn mọi ý muốn của thủ trưởng Bentley. Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Lâm Việt liền cúi người xuống tặng cho Bentley một nụ hôn lưỡi thay cho lời đền tội, hạ thân tích cực chà xát lên đùi của hắn. Hành động này khiến Bentley vui lòng, hắn một tay bắt lấy háng Lâm việt, tay còn lại đặt lên đầu anh, làm sâu nụ hôn này.
Móng vuốt của loài ăn thịt xuất hiện gào rách quần tây của Lâm Việt, tạo thành một cái lỗ dâm đãng ngay đúng bên dưới lỗ lồn và lỗ đít của anh. Ngón tay Bentley không ngừng lại, tiếp tục vói vào trong lớp vải xoa bóp hai phiến thịt bép mập che đậy lỗ lỗn nhạy cảm bên dưới. Cảm giác sung sướng đánh thẳng vào xương sống của Lâm Việt, cơn tê liệt truyền đến khắp cơ thể anh. Lâm Việt khẽ khàng rên rỉ vào khoang miệng Bentley, hai tay anh tự giác xé áo sơ mi lót bên trong, khiến nút áo bay khắp phòng. Bầu ngực thơm ngon căng mọng hiện ra lồ lộ trong không khí, núm vú đỏ hồng bóng loáng dưới ánh đèn thu hút ánh mắt của Bentley.
Bentley áp đảo Lâm Việt nằm xuống ghế sô pha, đảo khách thành chủ, nụ hôn nồng cháy giữa hai người vẫn không bị cắt đứt. Bentley ra sức hút thật nhiều nước bọt của Lâm Việt chảy ra bên khóe miệng, mùi vị thơm ngọt ấy khiến hắn không kiềm lòng được càng muốn nhiều hơn. Lá phổi lớn hơn người thường cho phép Bentley có sức hút cực mạnh, Lâm Việt cảm thấy như linh hồn mình cũng muốn bị hút ra theo nụ hôn của hắn. Nhận thấy người dưới thân đang dần mất đi dưỡng khí, Bentley "chút" tách ra cánh môi hai người, sản xuất ra dòng chỉ bạc.
Lâm Việt hai má đỏ bừng, bầu ngực nâng lên hạ xuống cố hít dưỡng khí cho cơ thể. Bentley nhìn bầu vú đang tích cực mời gọi kia mà thèm thuồng. Chết tiệt thật, nước Miel kiếm đâu ra một tên nam nhân với thân thể dâm đãng đến thế này, núm vú đỏ hồng, bên trên còn có hai lỗ nhỏ khép hờ giấu đầu vú to lớn nhạy cảm bên trong. Bentley liền cúi người thưởng thức món ngon, ép cả miệng lên bầu vú căng mọng, cắn chặt răng lên quầng vú rồi bú vú Lâm Việt như em bé bú sữa mẹ. Tiếng mút "chụt, chụt" vang lên hòa âm với âm thanh rên rỉ cầu tình của Lâm Việt.
"A….thủ trưởng…..Bentley… chỗ đó….giỏi quá..bên dưới cũng muốn, bên dưới ra nước rồi."
"Vậy sao, vậy ta cũng phải yêu thương bên dưới chút mới được."
Bentley cười nói, ngón tay thô dài đang vân vê bên ngoài lỗ nhỏ không thương tình đâm thẳng vào. Bên trong không hề khô khốc căng chặt như hắn tưởng tượng mà ấm nóng ướt át vô cùng. Mị thịt bên trong mềm mại bao bọc lấy ngón tay của hắn, co giãn theo chuyển động của hắn. Bentley dùng tay còn rảnh của mình chạm vào lỗ đít bên dưới của Lâm Việt, móng tay khều khều nếp uốn xunh quanh lỗ nhỏ khiến nó giật nảy. Lỗ thịt bên dưới dường như hiểu ý người, dịch ruột non liền được tiết ra, nhiễu đầy đầu ngón tay Bentley. Cảm thấy lỗ nhỏ đã tự bôi trơn, Bentley không khách khí đâm ngón tay vào bên trong khai phá vách tràng căng chặt. Cảm giác bị xâm phạm đem lại khoái cảm quen thuộc cho Lâm Việt, cơ thể anh nhanh chóng quen với dị vật, cơ vòng bên trong hoan nghênh từng chuyển động của Bentley, âu yếm bao chặt lấy chúng.
"Hai lỗ nhỏ có vẻ dùng rất tốt, còn biết tự tiết dịch bôi trơn nữa chứ. Ở với em, ta sẽ tiết kiệm được nhiều tiền lắm đây tiểu yêu tinh. Ha Ha Ha."
"A…ha…ha….tại sao...cả hai cùng một lúc…tôi không…chịu nổi….sướng quá."
Bentley cười mà không trả lời, tiếp tục mút bầu ngực của Lâm Việt, núm vú của anh vì nước miếng mà càng bóng loáng, quanh bầu vú còn có vài dấu răng đang rỉ máu, nhưng đầu vú vẫn chưa đi ra. Đây là vì khi Bentley bú núm vú của Lâm Việt, hắn dùng đầu lưỡi đâm thẳng vào lỗ vú bên trên, liên tục đề ép đầu vú xuống, không cho nó bắn ra ngoài. Răng nanh của loài bò sát dần xuất hiện trên hàm trên của Bentley. Sau khi chiếc răng nanh ra hết, hắn khẽ cười rồi ngắm ranh nanh ngay trên lỗ vú của Lâm Việt, đâm thẳng vào. Đầu nhọn của ranh nanh tiến thẳng vào ống dẫn sữa của Lâm Việt khiến nước sữa bắn tung tóe vào miệng của Bentley. Kích thích tuyến vú đối với Lâm Việt luôn là điểm yếu chết người, anh giật nảy người lên khiến đâm rănh nanh vào càng sâu bên trong, tiếng rên rỉ lúc nãy bắt đầu pha lẫn tiếng khóc nức nở.
"A….a….đau quá, ngài đang là gì vậy…a..ha…ha…sữa….sữa bắn ra rồi…không chịu. A, ….đừng mút mạnh quá."
Hai lỗ nhỏ bên dưới giờ đây đã ướt đẫm qua đợt khai phá của Bentley, hắn nhanh chóng rút ngón tay ra, miệng cũng không tiếp tục uống sữa của Lâm Việt nữa, từ trên cao quan sát thảm cảnh của người dưới thân. Lâm Việt thấy Bentley đột nhiên ngừng cử động thì trong lòng liền lo lắng, chẳng lẽ cơ thể anh không đặt yêu cầu của hắn, phản ứng của anh không đủ lẳng lơ, anh kêu không đủ dâm đãng hay sao. Lâm Việt vươn hai tay lên, ánh mắt đẫm nước nhìn Bentley, cánh môi mọng nước bị hôn đến sưng đỏ khẽ mở.
"Bentley, em muốn ngài, hai lỗ nhỏ bên dưới của em muốn ăn cặc của ngài, chúng nó đói lắm rồi. Ngài không muốn em sao?"
Bentley nhìn thấy lời mời gọi câu hồn thế thì sao có thể từ chối được, hắn chống tay hai bên người Lâm Việt, cười nói
"Tiểu yêu tinh, đây là em nói đấy nhé. Nếu sau này em có bị nghiện thì không pải là lỗi của ta đâu."
Nói rồi, Bentley vươn tay bắt lấy mặt Lâm Việt ép anh nhìn xuống dưới nơi hạ thân của Bentley. Lâm Việt đã coi báo cáo đương nhiên biết cặc của Bentley khác người thường, vì hắn là người lai với Komodo nên nơi đó cũng thay đổi theo. Con cặc bên dưới lúc này không chỉ có kích thích kinh khủng mà hắn còn có tới cả hai cái, có thể một lần đâm vào hai cái lỗ thiếu thao của anh, đâm đến khi anh khóc lóc bắn nước mới thôi. Lâm Việt nhìn con cặc quái vật kia dần xuất hiện như bị hớp hồn, ánh mắt cũng không hề chóp. Bentley đương nhiên cực kì hưởng thụ biểu cảm của Lâm Việt, chủ động đánh hông lên phía trước đâm vào hai lỗ nhỏ đang cô đơn.
Chấn động ấy như đánh thẳng vào đại não Lâm Việt cùng với hình ảnh con cặc tuyệt vời của Bentley xuất hiện hoàn toàn khiến tâm trí của Lâm Việt quá tải, máu mũi không kiềm chế được chảy ra ngoài.
"Ha ha ha ha, đó là phản ứng gì thế này, Đây là lần đầu tiên ta thấy có người kích động trước khung cảnh này như em đó. Em đúng là cực phẩm đấy bé cưng à."
Lâm Việt đương nhiên bị phản ứng của mình khiến xấu hổ, anh bối rối xoay người kiếm khăn giấy hay thứ gì đó để chùi. Bentley thấy vậy liền tốt tính cúi người xuống liếm đi vết máu cho anh, thậm chí áp miệng hắn lên hút máu mũi bên trong ra. Cảm giác nhột nhột khiến Lâm Việt cựa quậy cơ thể, Bentley thấy vậy liền đánh hạ thân vào háng của Lâm Việt một lầm nữa, ý đe dọa rõ ràng. Thế nhưng Lâm Việt không nghe lời, càng cựa quậy nhiều hơn, đôi lúc còn có ý cọ xát hai lỗ nhỏ đang nhiễu nước lên thân cặc của Bentley, ý muốn câu dẫn.
Bentley đương nhiên không phải là kiểu người kiềm chế, hắn thấy bé cưng đã muốn thì cứ nên làm hài lòng mỹ nhân thôi. Bentley ngưởn người, ngắm hai đầu cặc cương cứng ngay hai lỗ nhỏ bên dưới rồi bắt đầu chuyển động. Đầu cặc to béo phá thịt chiu vào hai đường hầm mềm mại ẩm ướt, mị thịt xung quanh chăm chỉ co bóp đầu cặc nhạy cảm khiến Bentley sướng như thăng thiên, đúng là lỗ tốt. Hắn không nói hai lời liền xông thẳng hai con cặc khủng bố của mình vào trong cở thể của Lâm Việt, cảm thụ hết thụ khoái cảm tuyệt vời cơ thể này mang lại.
Cơ thịt ấm nóng bên trong nôn nóng bao lại dị vật đang xâm nhập cơ thể, dòng dịch thể ngọt ngào được mị thịt chà xát khắp lên thân con cặc quái thú của Bentley. Đầu cặc to béo nhanh chóng đụng tới màng thịt mỏng manh bên trong, chặn đường xâm phạm của hắn.
Cảm giác quen thuộc này khiến Bentely cười rộ lên, di chuyển bờ hông thô như thân cây ra sau rồi húc thật mạnh vào, dùng lưỡi dao thịt của hắn đâm xuyên qua màng thịt bảo vệ cổ tử cung nhạy cảm. Màn trinh mỏng manh vừa mới lành bên trong của Lâm Việt bị đâm thủng một cách mạnh bạo, máu đỏ tươi tích tách nhiễu giọt chảy dọc theo hai bên đùi trong của anh.
Bentley cũng rất bất ngờ trước sự việc này, tuy báo cáo của nước Miel có nói là quà tặng này vẫn còn trinh, nhưng hắn vẫn không tin việc này cho lắm. Thế nhưng bây giờ, Bentley hắn đây có thể tận hứng tận hưởng, thậm chí màng trinh của tao vật này còn có thể tự lành lại, cho hắn phá trinh lần nữa, rồi lần nữa đến khi hắn đã nghiện. Ánh mắt Bentley nhìn Lâm Việt nổi lên đường máu long sòng sọc, miệng hắn mở lớn, cao hứng đến sùi bọt mép.
Cảm giác xâm phạm truyền thẳng từ bộ phận sinh dục đến trung tâm não bộ của Lâm Việt, nơ rôn cảm giác của anh bị kích thích quá độ đến mức trì độn. Lâm Việt mềm nhũn thân mình rú lên với cảm giác sung sướng tuyệt diệu đang vang lên bên trong cơ thể anh, hai tường thịt bên trong bị ép ra đến cực hạn, chỉ còn cách nhau một lớp thịt mỏng manh. Lâm Việt dường như có thể cảm thấy từng sợi gân gồ lên trên thân cặc, đầu cặc to béo đang chạm vào tao điểm nhạy cảm, nghiền nát nó. Khoái cảm ấy khiến Lâm Việt run rẩy cả người, ánh mắt tràn ngập ánh nước, hai chân bất giác quấn quanh cái eo thô to của Bentley, ú ớ cầu xin hắn thao anh.
"Sướng không bé cưng? Chỉ mới tiến vào thôi em đã như thế này thì lúc làm tình sẽ biến thành dạng gì đây?"
Lâm Việt không hề quan tâm, anh chỉ muốn được thao, tần nhẫn thao, mạnh bạo thao, thao đến sinh anh lần nữa mang thai, lần nữa lớn bụng, lần nữa bé con ra. Lâm Việt khóc rống cầu xin Bentley di chuyển, cơ thể anh tự mình nhích lên xuống, ngắm đầu cặc đánh đến tao điểm ngọt ngào kia. Nước mắt sinh lý của Lâm Việt tràn mi, khiến anh cái gì cũng chỉ thấy bóng mờ, làm tăng thêm độ nhạy cảm cho cơ thể của anh.
Bentley thấy mỹ nhân trong ngực đã tích cực như thế liền không chờ nữa, tận lực phục cho bé cưng trong lòng. Hắn tần nhẫn rút hết hai con cặc bên dưới ra đến phần đầu, rồi xông thẳng lại vào, đầu cặc ngay lập túc đăm thẳng đến cổ tử cung thít chặt cùng với tiến tuyền liệt cực nhạy cảm bên trong vách tràng. Ánh mắt Lâm Việt nổ đóm trắng, con ngươi trợn ngược hoàn toàn ra sau, miệng mở lớn tành chữ "O" khiến âm thanh rầm rú như thú cái cầu tình không tự chủ được thoát ra khỏi cổ họng, tứ chi anh tóm lấy tấm lưng dày rộng của Bentley như cọng rơm cứu mạng.
"Ồ bé cưng ơi, em chảy máu rồi kìa, ta đã phá trinh của em rồi. Giờ đây em đã biến thành một con điếm chính cống rồi đấy, con điếm chỉ cho đàn ông chơi thôi. Có nghe không hả?"
"Á…..a...a…..á....em là ….. em là con điếm…cho anh chơi…..chơi em đi…chơi em đi."
Bentley hài lòng cười, tiếp tục di chuyển với tốc độ trừng phạt, dùng máu phá trinh của Lâm Viêt như dầu bôi trơn đâm ra rút vào. Hỗn hợp máu cùng dâm dịch trộn lẫn tạo thành màu hồng óng ánh dẫm mĩ dưới ánh đèn vàng mờ ảo của khán phòng, dâm dịch hồng bị bôi trét khắp thân cặc của Bentley cũng như phần đùi trong và trên lỗ nhỏ của Lâm Việt, tạo cảm giác hòa hợp giữa hai người đang giao cấu. Lâm Việt liên tục rên rỉ cầu tình, muốn Bentley thao càng nhanh, càng mạnh, thao đến điểm sâu nhất của anh. Bentley đương nhiên sẽ không phụ lòng của anh, vận động cơ hông rồi húc thật mạnh hai con cặc đến lút cán, túi tinh hoàn bên dưới đánh vào bờ mông của Lâm Việt tạo thành tiếng "phốp" thật kêu.
Cỗ tử cung căng chặt bên trong của Lâm Việt bị Bentely thô bạo thao mở, tường thịt co giãn bao chặt lấy đầu cặc bên trên của hắn. Cảm giác đâm thủng khiến Lâm Việt triều thổi tại chỗ, tử cung bắn nước xối xả lên đầu cặc Bentley, tắm nó trong dòng nước ấm nóng. Con cặc bên dưới đâm thẳng đến tiến tuyền liệt, nghiền nát nó, tường thịt xung quanh co giật liên hồi quanh cặc hắn, cho hắn biết Lâm Việt đã đạt cực khoái.
"Bé cưng, em đã triều thổi rồi sao? Em có thật sự là đàn ông không vậy, cực khoái mà con cặc thảm thương của em vẫn đang rũ xuống nhiễu nước tiểu trong suốt đây này. Quả nhiên xứng với cái tên "thịt chậu."
Lâm Việt chẳng thèm quan tâm tới những gì Bentley nói nữa, dù có muốn anh không thể nghe được, hai bên tai anh chỉ ông ông tiếng "phập phập" giao hợp của hai người cùng với tiếng nước nhớp nháp nơi bộ phận sinh dục của anh, cả cơ thể anh thư thái như đang bay, tứ chi nhẹ bổng, nước mắt liên tiếp rơi xuống như mưa. Bầu vú bị bỏ lơ cũng tự bắn ra đầu vú bị đâm chảy máu, dòng sữa ngọt ngào phun trào ra khỏi lỗ nhỏ. Lâm Việt sướng đến từng tế bào trong cơ thể của anh đều hét lên, ngón tay tê dại đến bắn điện, ngón chân quắp lại.
"A…A…..thịt chậu…em là thịt chậu….tinh dịch..tinh dịch…cho em…thủ trưởng đại nhân."
"Được thôi, tất cả cho bé cưng của ta."
Bentley không thèm quan tâm Lâm Việt vừa đạt cực khoái, lại bắt đầu di chuyển như động cơ pít tông mạnh ra vào lỗ nhỏ, vắt kiệt sức lực của người dưới thân. Lâm Việt hiện giờ chỉ như một con búp bê tình dục, ngoan ngoãn nằm yên rên rỉ cho người muốn làm gì thì làm. Bentley cúi người vừa mút sữa vừa di chuyển, tiếng "phốp, phốp" nhịp nhàng vang vọng trong phòng. Nơi hai người giao hợp nhanh chóng nổi bọt trắng do ma xát quá nhanh, mị thịt đỏ hồng bị kéo lòi ra rồi đút lại vào nuốt lấy bọt trắng ngon lành kia.
"A..a…ha….bé cưng giỏi quá, biết bắn sữa nữa này. Bé cưng, ta thích em, ta muốn thao chết em, ta muốn gieo giống cho em. Em phải sinh con cho ta!"
Sau khi đánh vào cánh mông Lâm Việt thêm cỡ trăm cái nữa, Bentley đột nhiên phát ra tiếng gầm gừ như dã thú rồi bắn ra luồng nùng tinh đầu tiên trong tuần này. Luồng tinh dịch đặc quánh bắn thẳng vào buồng tử cung và đường cong chữ S của Lâm Việt, lấp đầy bụng dưới của anh. Thời lương bắn tinh của Bentley kéo dài rất lâu, lúc xong lượng tinh dịch nhiều đến nỗi bụng dưới của Lâm Việt đã phình lớn như có thai 6 tháng, cơ bụng đẹp mắt hoàn toàn biến mất.
"Bé cưng, em phải ăn hết tinh dịch của ta, một giọt cũng không được bỏ sót. Đây là chất dinh dưỡng cho thai nhi của chúng ta."
"A…a...a…bên trong….bắn bên trong rồi…..có thai rồi….có thai rồi….tinh dịch đang..đang phá trứng của em…chúng muốn chui vào để…thụ thai."
Bentley âu yếm đặt tay lên cái bụng phình to của Lâm Việt, rồi hôn lên một cái. Hắn rút con cặc đã yểu xìu của mình ra, dòng tinh dịch trắng đục đặc quánh nhanh chóng theo đó tràn ra, nhiễu ướt cả ghế sô pha lẫn sàn nhà bên dưới. Bentley đút hai ngón tay vào lỗ lồn mềm mại trước mắt, chơi đùa với nó một chút rồi chuyển qua lỗ thịt bên dưới. Lâm Việt nhẹ nhàng rên rỉ phản đối, cơ thể của anh đã bị kích thích quá độ, nếu cưỡng chế khiến anh nứng tình, cơ thể này sẽ chiu không nổi mất.
"Không... chịu….không chịu, muốn…tinh dịch..bên trong…A..thụ thai."
"Đừng lo bé cưng, chúng ta còn nhiều thời gian mà, ta sẽ cho em biết thế nào là làm tình, và thế nào là gieo giống."
Bentley vừa nói vừa cúi người hôn môi Lâm Việt, mỗi thay đổi góc độ cho mỗi một nụ hôn. Nói xong, hắn đút hẳn lưỡi vào miệng Lâm Việt nếm mùi vị âu yếm sau khi làm tình. Đúng với lời của Đại Phúc, Bentley thật sự rất dịu dàng với bạn tình, đặc biệt với bạn tình hắn thích. Bentley nhẹ nhàng vươn tay, nắm lấy bàn tay nắm chặt của Lâm Việt, mười ngón tay giao triền.