Một đêm trôi qua cũng rất nhanh, ánh bình minh từ hướng đông nhẹ nhàng chiếu xuống. Trương Minh chậm rãi mở cửa phòng rồi bước ra ngoài sân hoạt động gân cốt.
Hiện tại Trương Minh đang sống ở một hoa viên tại thành Thanh Thiên. Đây cũng là nơi tọa hạ của Thanh Thiên học viện. Đặt một hoa viên ở đây quả thực rất thuận tiện cho việc di chuyển.
Thông thường Trương Minh đều sẽ sinh hoạt ở trong hoa viên, chỉ khi cần tới học viện thì hắn mới rời khỏi hoa viên. Dù sao hoa viên cũng được trang bị đầy đủ tiện nghi, so với sinh hoạt ở học viện thì thoải mái hơn nhiều.
Dù sao nhà của Trương Minh cũng rất giàu có, mở một hoa viên cho hắn cũng chẳng thành vấn đề. Đây cũng là Trương Phong đặc biệt chú ý tới việc tu luyện của nhi tử.
Bình thường tại hoa viên cũng chỉ có Trương Minh và một số người hầu, bởi vì hắn gần đây gặp phải tai kiếp cho nên Trương Phong mới phải chạy tới chăm sóc ít hôm.
Sau khi hoạt động gân cốt một lát, Trương Minh liền xin cha hắn một khoản linh thạch để mua dược liệu. Trương Phong cũng không hỏi Trương Minh muốn mua dược liệu để làm gì, lập tức lấy ra hai vạn thượng phẩm linh thạch cho Trương Minh.
Hai vạn thượng phẩm linh thạch tuyệt đối là một con số không nhỏ, cho dù là tam tinh gia tộc muốn bỏ ra hai vạn thượng phẩm linh thạch cũng sẽ phải suy nghĩ. Thế mà Lạc Phong không hề nhíu mày một cái, lập tức đưa cho Lạc Minh hai vạn linh thạch thượng phẩm.
Đưa mắt nhìn sang những con em của các gia tộc khác, mỗi tháng có thể phân tới một vạn linh thạch hạ phẩm cũng coi như là nhà có điều kiện. Mà thượng phẩm linh thạch cùng với hạ phẩm linh thạch, quy đổi ra cũng là một so với một trăm.
Không sao hết, nhà của hắn rất giàu, chỉ là hai vạn thượng phẩm linh thạch mà thôi.
Nhà giàu nha! Chính là rất thoải mái.
Đối với khoản linh thạch này, Trương Minh cũng rất cảm động, hắn lúc này quả thực rất cần linh thạch, nhà giàu luôn là một điều khiến con người ta cảm thấy hạnh phúc phần nào.
Tuy nhiên, sau khi Trương Phong đưa ra hai vạn thượng phẩm linh thạch cũng liền nhắc nhở Trương Minh tiêu xài đúng mực, chi tiêu cần hợp lý, không được hoang phí. Nếu phát hiện hắn dùng số linh thạch này vào mục đích không chính đáng, Trương Phong lập tức sẽ thu hồi toàn bộ, đây chính là sự nghiêm khắc của Trương Phong đối với con trai.
Trương Phong cũng đã ở thành Thanh Thiên một đoạn thời gian, mà trong nhà còn có rất nhiều việc cần phải xử lý, ông cũng không thể ở lại đây lâu hơn. Sau khi dặn dò Trương Minh cẩn thận, liền lên ngựa quay trở về nhà.
Trương Minh lúc này đang tản bộ ở trên đường lớn, vừa đi hắn vừa quan sát nhà cửa xung quanh. Thành Thanh Thiên là một tòa thành khá lớn, trong thành tụ tập rất nhiều cửa hàng, đây là nơi tập trung buôn bán trao đổi của rất nhiều thế lực lớn.
Đan các, khí các, trận các, phù các, tửu lâu, tức sạn, khách sạn… cho đến những trốn trăng hoa hưởng lạc như thanh lâu cũng không phải là không có.
Lần này Trương Minh đi tới Thái Nguyệt Các, mục đích chính là mua một số dược liệu, những dược liệu này đều dùng để chế tạo dược dịch phụ trợ luyện thể.
Trương Minh sau khi nhớ lại kiếp trước, hắn lập tức liền vạch ra con đường tu luyện cho mình, luyện thể chính là một con đường trong đó. Luyện thể cũng tốn kém không ít, số lượng linh thạch dùng để mua kỳ trân dị bảo tới luyện thể chắc chắn sẽ khiến cho một tu sĩ đau đầu tính toán.
Tu luyện bình thường đã khó khăn, bây giờ lại muốn kiêm tu luyện thể, không thể nghi ngờ, con số bỏ ra để bồi dưỡng quả thực là rất lớn.
Không sao, nhà Trương Minh rất giàu.
Dù sao kiếp trước cũng là một đời cường giả, trong đầu chắc chắn cất chứa không ít bí thư, kinh nghiệm tu luyện cũng vô cùng phong phú, tùy tiện đưa ra một thứ cũng khiến cho người người điên cuồng tranh đoạt.
Trong đầu Trương Minh nhớ lấy rất nhiều đan phương, đan phương dùng tới luyện thể cũng không ít chút nào. Lần này tới Thái Nguyệt các chính là chuẩn bị dược liệu luyện chế một loại dược dịch có tên là Cương Long dịch.
Trương Minh kiếp trước, ngoài tu vi thông thiên, bản thân hắn còn sở hữu rất nhiều tài lẻ. Trong đó về phương diện luyện chế đan dược, hắn có thành tựu cực kỳ cao minh, cổ kim hiếm thấy.
Kiếp trước Nhân Gian mà Trương Minh thành lập ra sở dĩ có thể hùng mạnh như vậy, chính là do bản thân là một Tiên Đan Sư, có thể dùng số lượng lớn đan dược tới bồi dưỡng nhân tài cho thế lực của mình.
Luyện đan cũng là một nghề kiếm được rất nhiều tiền, cũng là nghề nghiệp cao quý được mọi người tôn trọng. Nhưng để bồi dưỡng ra một luyện đan sư tốt, cũng cần rất nhiều tâm huyết và tiền lực.
Có khả năng luyện đan trong tay, con đường sau này của Trương Minh cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều, chí ít hắn không cần lo vấn đề đan dược cùng linh thạch. Hết linh thạch có thể bán đan dược, hết dược liệu lại có thể lấy linh thạch đi mua. Là một luyện đan sư, đi đâu cũng không sợ chết đói.
Trương Minh tướng mạo tuấn tú phi phàm, giống như một viên ngọc sáng trong trời đất, khó có thể tìm thấy người thứ hai. Kết hợp với y phục trên người, càng toát lên vẻ cao quý.
Trương Minh vừa mới đi vào Thái Nguyệt Các, lập tức có một thị nữ tới tiếp đón. Thị nữ dáng người mảnh khảnh, gương mặt xinh đẹp, cử chỉ ưu nhã, bờ môi khẽ cong lên hướng Trương Minh chào hỏi:
"Chào mừng công tử đến với Thái Nguyệt Các, ta là Tiểu Ngọc, rất hân hạnh được phục vụ công tử."
Lạc Minh gật đầu nói:
"Tiểu Ngọc cô nương, tại hạ muốn mua sắm một số dược liệu, tất cả đều ở trên này, làm phiền cô nương giúp đỡ."
Trương Minh vừa nói vừa đưa ra một mảnh giấy, trên này ghi đầy đủ tên của các loại dược liệu mà hắn cần. Tiểu Ngọc cầm lấy tờ giấy, nhìn qua tên các loại dược liệu, sau đó mỉm cười nhìn Trương Minh nói:
"Công tử, những dược liệu này ở Thái Nguyệt các chúng ta đều có, không biết công tử muốn mua mấy phần."
"Ta mua mười phần." Trương Minh lập tức trả lời.
Tiểu Ngọc nghe vậy thì cũng rất là kinh ngạc, nàng cũng không ngờ Trương Minh muốn mua tới mười phần dược liệu, dù sao trong giấy có ghi một số dược liệu khá đắt đỏ. Tiểu Ngọc nhìn Trương Minh hỏi:
"Công tử, có một số loại dược liệu cũng rất đắt đỏ, công tử xác nhận là muốn mua mười phần dược liệu ư?"
"Không sai, ta có mang linh thạch đầy đủ, ngươi không cần lo." Trương Minh không có chút bất mãn nào, không nhanh không chậm nói.
"Được rồi, công tử chờ ta một lát." Tiểu Ngọc nói xong liền rời đi.
Lúc này cũng có rất nhiều ánh mắt đều nhìn về phía Trương Minh, sau khi nhận ra Trương Minh rất giống con nhà có tiền, mọi người cũng chỉ là thoáng kinh ngạc một chút, dù sao nghe thị nữ kia nói thì Trương Minh dường như dùng không ít linh thạch để mua dược liệu.
Rất nhanh sau đó, Tiểu Ngọc liền mang đầy đủ dược liệu tới, trong đó mỗi một loại đều gồm mười phần. Tiểu Ngọc nhìn Trương Minh nói:
"Đây là dược liệu công tử cần, mời công tử kiểm tra."
Trương Minh gật đầu, sau đó ánh mắt liền quét qua từng phần dược liệu, sau khi nhận ra dược liệu không có vấn đề gì, hắn mới mở miệng:
"Mời cô nương giúp tại hạ tính tiền."
Tiểu ngọc nghe vậy thì mỉm cười, lập tức tính giá cho Lạc Minh:
"Long Hải San Hô, dược liệu cấp hai, mười phần, hai mươi nghìn linh thạch hạ phẩm."
"Tử Hà Quả, linh quả cấp hai, mười phần, mười lăm nghìn hạ phẩm linh thạch,…"
"Đồng Lan Thảo, linh thảo cấp hai,…."
Tiểu Ngọc sau khi tính toán một hồi liền nhìn Trương Minh đáp:
"Công tử, tổng cộng là bốn vạn hai ngàn hạ phẩm linh thạch."
Trương Minh gật đầu, lấy ra một chiếc túi trữ vật, túi trữ vật này là một món pháp bảo thông dụng trong giới tu chân, dùng để chứa đựng đồ vật. Muốn thu nạp hay lấy đồ đạc trong túi trữ vật, yêu cầu người sử dụng phải dùng thần niệm để tiến hành câu thông.
Trương Minh mặc dù tu vi đã mất do kinh mạch bị niết hóa, nhưng thần niệm của hắn vẫn còn ở đó, cho nên mới có thể sử dụng được túi trữ vật.
Tiểu Ngọc kiểm tra thấy Trương Minh đã trả đủ linh thạch thì cũng mỉm cười tiễn khách.
Trương Minh sau khi đi ra khỏi Thái Nguyệt các thì cũng không lập tức trở về hoa viên, chàng liền đi tới Vạn Bảo Các, mục đích là muốn mua một đan lô tốt để dùng. Không có đan lô thì làm sao có thể luyện chế dược dịch luyện thể đây.