Chereads / Thằng ngồi bên / Chapter 5 - CHƯƠNG 4: Thằng ngồi bên (3).

Chapter 5 - CHƯƠNG 4: Thằng ngồi bên (3).

1

X.T là tên khốn nạn.Tại sao ư? Tại vì nó suốt ngày bắt nạt tôi. Mà đâu phải kiểu bạo lực học đường đánh đập như bình thường (nó mà dám đánh tôi, tôi đã cho nó biết thế nào là sức mạnh), nó tính kế hành hạ tôi về mặt tinh thần.

Trên con đường trưa vắng vẻ, có cô bé đang an nhiên đạp xe về nhà. Đường trưa yên tĩnh, cô ung dung ngắm bầu trời xanh, đàn bò nâu, đồng lúa chín. Trong không gian vắng lặng ấy, một cái chân từ đâu xuất hiện, nhẹ nhàng để lên xe cô, vít ga.

Có người dân nghe thấy tiếng hét chạy ra, chỉ thấy có hai bóng xe lao như tên bắn trên đường.

Tôi (vung tay): "Thả ra, làm cái gì đấy hả?"

X.T (cười lộ răng nanh): "Mài gào cái gì, làm như tao cưỡng hiếp mài không bằng"

Tôi: "Mài dám."

Rồi nó nghênh ngang cùng Đoàn Minh phóng xe đi mất, bỏ lại tôi với ánh mắt căm phẫn uất hận trên đường.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, thì không biết X.T lúc này đã chết bao nhiêu lần.

Suốt những ngày sau đó, dù tôi có cảnh giác, đề phòng thế nào cũng không đấu được con hàng này. Các bạn về cùng đường với tôi lúc nào cũng thấy cảnh tôi lao bạt mạng trên đường, kể là trông giải trí không nhặt được mồm.

Lâu dần ngấm mưa, đường về nhà với tôi đã trở thành bóng ma tâm lý, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác, thính giác cũng nhạy bén bất ngờ. Đi một mình, chỉ nghe tiếng gió thôi tôi cũng giật mình quay lại, lúc nào cũng cảm giác có người theo sau.

Suốt một thời gian sống trong lo nghĩ, nhưng nó lại không có động tĩnh gì, tôi mới dám dần buông lỏng cảnh giác.

Nhưng chỉ được vài ngày, nó lại đem tôi ra làm trò cười cho thiên hạ. Tôi cay mà không đấu lại được, nhẫn nhịn chờ ngày vùng lên khởi nghĩa.

2

Buổi sáng, vào một giờ học trống tiết nào đó, trong lớp tụm 5 tụm 3 ngồi chém gió, cờ bạc... Tôi ngồi tại chỗ làm nốt bài tập cho tiết sau, X.T ngồi cạnh tôi thì đang lăn ra ngủ.

Tôi là một người rất lạc quan, yêu đời, yêu ca hát. Tôi tự thấy mình hát cũng ổn phết, hay như ca sĩ, thế mà X.T lại dám bảo nghe tôi hát mà nó muốn tự tử. Đồ nhạt nhẽo không biết thưởng thức nghệ thuật.

Tôi nghêu ngao hát, đắm chìm trong giọng ca trầm bổng sâu lắng của chính mình: "Và theo tiếng yêu nơi phương trời xa, tạm biệt chuyến xe anh đi về đâu. Anh có ngoảnh mặt lại không anh, để nhìn em thêm lần nữa..."

X.T đang ngủ lại ngẩng đầu lên nhìn tôi.

Tôi: "?"

Tôi: "Nhìn cái gì, chưa thấy gái xinh bao giờ à."

X.T khóe miệng giật giật, nhưng vẫn cười toét miệng lộ răng nanh nói: "Mài hỏi tao có ngoảnh mặt lại không anh, để nhìn mài thêm lần nữa."

Tôi: "..."

Cười ngượng