Ngồi trên đùi hắn, vòng hai tay ôm lấy cổ, Trì Vi đột nhiên cảm thấy chỗ trống trong lòng mình, bỗng nhiên hoàn toàn được lấp đầy.
Lần đầu tiên nhìn thấy hắn đeo kính, thật sự có chút không quen, khiến cho tim không khỏi đập nhanh.
Trì Vi không biết rằng người khác đeo kính bộ dạng trông sẽ như thế nào, nhưng... nhìn thấy Bạc Dạ Bạch đeo kính, bản thân lại có cảm giác người đàn ông này vô cùng nhã nhặn, ôn hòa, có tầm nhìn.
Tóm lại, lại thêm một điểm khiến cô ấn tượng, ôn nhu lạnh lùng đều có đủ, thật sự khiến người khác không biết nên nói ra sao.
Nếu như nhìn tình huống hiện tại, ngay lập tức có thể liên tưởng đến... Hắn chẳng khác gì một người tu hành đã thành chính quả, cô lại giống như tiểu yêu tìm mọi cách dụ dỗ!
Cách nhau một tầng trời, nhưng không cách nào ngăn được mối lương duyên này.
Bất luận có thế nào đi chăng nữa, thì trong mắt Trì Vi, người đàn ông này cũng vô cùng hoàn mỹ, vừa nói, cô vừa trở người thay đổi tư thế.