Đang suy nghĩ vẩn vơ, Trì Vi nghe người đàn ông này hạ xuống một câu lạnh nhạt .
Ngay sau đó, thứ thuốc hạ sốt đắng ngắt ấm ấm được cho vào miệng .
Thứ nước này không khỏi khiến Trì Vi thấy kinh sợ, lập tức nôn ra một ít, khuôn mặt nhăn nhó co rúm lại, nghiêng đầu sang một bên, cựa quậy không muốn uống: "Thật là khổ a..."
"Không được phép nôn ra, nhanh nuốt xuống ."
Người đàn ông này nghiêm nghị nói, thanh âm lành lạnh đến kinh người .
Trong lúc này, đối mặt với sự nghiêm khắc của hắn, Trì Vi không khỏi cảm thấy oan ức, theo bản năng vòng tay qua eo người đàn ông, nhỏ nhẹ nói: "Hoắc đại ca, thật sự rất khó nuốt ! Ta không muốn uống..."
Trong nháy mắt, không khí xung quanh bỗng im bặt, nhiệt độ giảm xuống không khỏi khiến người ta lạnh sống lưng.
Bạc Dạ Bạch nhìn người con gái đang chui vào ngực mình, như mèo con làm nũng chủ nhân, đôi mắt nhàn nhạt phủ sương: "Cô gọi ta là gì ."