Đối với câu hỏi này, Trì An Hảo thu lại cảm xúc, lúc nhớ lại chuyện cũ, giữa chân mày cô ta lộ ra một chút quyến luyến:
"Khi đó, gặp được đại ca ca, em vừa biết được thân thế của mình, trong lòng vô cùng khổ sở. Không nghĩ tới đại ca ca không hề khinh thường, còn dịu dàng an ủi em. Sinh ra như thế nào không phải điều em có thể lựa chọn, sai không phải em."
"Đại ca ca, anh không biết đâu, một giây kia. Anh ở trong mắt em giống như thiên sứ cứu rỗi linh hồn em, kéo em ra khỏi bóng tối."
Lúc nghe thấy đáp án này, vẻ mặt Bạc Dạ Bạch nhàn nhạt, không có cảm xúc gì, anh chỉ nghiêm túc trả lời:
"An An, những lời này chỉ là lời nói bình thường của người ngoài cuộc. Cho dù cô không gặp được tôi mà là một người khác, họ cũng sẽ có cùng ý nghĩ như vậy! "