Đột nhiên, Trì Vi ngẩn ra, không tự giác nắm chặt điện thoại, chỉ cảm thấy trái tim đang đập 'thình thịch' liên hồi.
"Thầy..."
"Trì Vi, Bạc Dạ Bạch... Anh ấy nhớ em."
Thật lâu sau, Trì Vi mới hoàn hồn, khó khăn gọi một tiếng.
Đúng lúc này, giọng nói lạnh nhạt của Bạc Dạ Bạch cũng lặp lại ý của câu trên... So với câu trước, câu sau càng trêu lòng người khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm!
"Anh ấy còn muốn hỏi đại tiểu thư một câu."
Lúc đó, bóng đêm sâu thẳm, bầu không khí xung quanh rơi vào yên tĩnh.
Trì Vi cảm thấy trái tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực: "Hỏi gì?"
Đang lúc Trì Vi nín thở ngưng thần, lắng nghe lời nói kế tiếp của người đàn ông.
Bỗng nhiên xuất hiện một giọng nữ quen thuộc, lập tức phá tan bầu không khí: "Đại ca ca, thân thể anh không tốt, sao lại đứng ở ban công? Ban đêm gió lớn, chúng ta trở về phòng trước đi."
Trì An Hảo - -