Trong ghi âm, hai chữ "Cưỡng bức", Nguyễn Nguyễn nghe rất rõ ràng, trên mặt dần trở nên trắng bệch.
Lông mi Trì Vi run lên, vươn tay xoa đầu Nguyễn Nguyễn: "Không nên suy nghĩ quá nhiều, thật ra cũng không tính là liên lụy gì đó, mục đích của mình vốn là mượn tay Lệ Yên Nhiên, cắt đứt tâm tư của Lệ Trường Phong!"
Nói đến đây lại nghĩ đến cái gì đó, giọng nói Trì Vi hơi trầm xuống: "Lúc đó, mình đứng trên tầng ba, nhìn cậu ngốc nghếch bị Lệ Bắc Thành đùa bỡn nhảy vào đài phun nước! Khi đó, mình thật muốn trực tiếp xuống tầng, không để ý đến uy hiếp của Lệ Yên Nhiên, dẫn cậu rời khỏi nhà họ Lệ... Cậu có biết vì sao mình không làm như vậy không?"
Khuôn mặt Nguyễn Nguyễn trở nên trắng bệch, mi mắt rủ xuống, nhất thời rơi vào im lặng.