Từ khoảng cách trên lầu ba nhìn xuống một màn của Nguyễn Nguyễn, có chút giật mình.
Nhất là Lệ Bắc Thành bước ra từ trong đám người, tới gần bên cạnh Nguyễn Nguyễn.
Giống như chỉ cần đưa tay đẩy, là có thể đẩy người rơi vào trong đài phun nước.
Bên tai, lại nghe thấy Lệ Yên Nhiên uy hiếp, đôi mắt Trì Vi trầm xuống, dấy lên phẫn nộ không nói thành lời.
Vô luận như thế nào, Nguyễn Nguyễn vô tội, tâm tâm niệm niệm mười năm, tìm được ân nhân cứu mạng của mình.
Bây giờ, bởi vì do chính cô, tình huống trở nên phức tạp, bị ân nhân cứu mạng lợi dụng!
Rõ ràng, Lệ Bắc Thành cố ý tiếp cận Nguyễn Nguyễn, tiến hành cái gọi là kết giao.
Mục đích a, chính là nhắm vào mình!
"Trì Vi, thật sự không nghĩ tới, cô còn có thể coi trọng tình bạn như vậy! Tôi điều tra qua, cô ấy xuất thân từ cô nhi viện, thân thế rẻ mạt mà đê tiện... Lại làm bạn thân với cô, cô không sợ làm giảm giá trị bản thân sao?"