Nhìn thấy Trì An ra ngoài tiễn người, Trì Vi nhất thời buồn bực ngán ngẩm .
Lại lần nữa nhìn bức chân dung người đàn ông, tâm tư phức tạp không nói ra được .
Sau đó cô bước vào phòng , lặng lẽ nhìn xung quanh .
Căn phòng được Trì An bố trí trong lành, sạch sẽ, tao nhã .
Trên tường có một bức tranh phong cảnh, trong góc đặt một bình hoa không biết tên, trên giá sách có rất nhiều sách vở, chứng tỏ học hành rất xuất chúng.
Đột nhiên ánh mắt Trì Vi phát hiện thứ gì đó ở bên trên bàn sách.
Bước đến gần, có một tập giấy viết thư được tích góp từ rất lâu, đặt ở giữa quyển nhật ký, vừa vặn lòi ra một tờ, hiện lên những dòng chữ được viết bằng bút máy rất đẹp.
" Núi có cành và cây kia có nhánh. Vương tử người có thấu nỗi lòng tôi … Đại, ca, ca ."
Trì Vi thuận miệng đọc, đọc đến ba chữ cuối cảm giác thật buồn cười.
Đại ca ca. Không sai, chắc chắn là Bạc Dạ Bạch !