Nói xong lời cuối cùng, giọng nói Trì An Hảo chợt nhẹ, dường như hỏi Diệp Tố Chi, lại như là nói một mình: "Mẹ, có phải... Con rất kém so với Trì Vi không?"
Cho tới nay, cô ta không ngừng nỗ lực cố gắng, chính là muốn trở nên ưu tú.
Xuất thân của cô ta, là vết nhơ lớn nhất của cô ta, điểm ấy không thể phủ nhận.
Cho nên, vì bản thân, cũng vì mẹ, nhất định phải xuất sắc mọi phương diện.
Qua đó để chứng minh, ngoại trừ xuất thân bên ngoài, cô ta không thua Trì Vi một điểm!
Nhưng tại giờ khắc này, cô ta đột nhiên hoài nghi.
Bất kể như thế nào, đại ca ca của cô ta thành của Trì Vi, đây là sự thật, ai cũng không thay đổi được.
"An An, con ngoan của mẹ, sao con lại nghĩ như vậy? Con là niềm tự hào lớn nhất của mẹ, sao có thể kém Trì Vi được!"
Diệp Tố Chi nhíu mày, nghiêm túc nhắc nhỏ một câu.