Nguyễn Nguyễn người cũng như tên, mềm mại ngọt ngào.
Từ khi quen biết, Trì Vi rất ít khi nhìn thấy Nguyễn Nguyễn cả ngày ôn nhu, bộc lộ cảm xúc ra ngoài như thế.
Một lần duy nhất, là nhắc đến ân nhân mười năm trước.
Bởi vậy, Trì Vi dừng nói chuyện phiếm, hiếu kì tiến đến trước laptop.
Chỉ thấy trên màn hình, bối cảnh cả một vườn đào, từng cánh hoa đào rơi xuống, công tử áo trắng bồng bềnh, tóc dài bay múa như tuyết, hơn hẳn trích tiên hạ phàm.
Trên đỉnh đầu công tử áo trắng, viết bốn chữ: Thanh chi công tử.
Cùng đó, đỉnh đầu nhân vật của Nguyễn Nguyễn cũng có bốn chữ: A Nguyễn cô nương.
Không thể không nói, đặc hiệu hình ảnh của « mỹ nhân thiên hạ », làm vô cùng chân thật, làm lòng người mê hoặc.
Ngay giờ khắc này, đột nhiên xuất hiện mấy người, bắt đầu một loạt công kịch với thanh chi công tử.
"Phi, tiểu nhân hèn hạ! Thừa dịp đại thần nhà ta không ở đây, vậy mà muốn đánh lén..."