Trì Vi vừa chốt hạ một lời gay gắt cuối cùng như vậy vừa bị người lôi xuống cầu thang, từ từ biến mất khỏi tầm mắt anh ta.
Ngay lập tức đôi mắt hẹp dài của Cung Tu chìm xuống, anh ta cảm thấy làm như vậy thực sự có chút độc ác nhưng cũng không khỏi lo lắng cho Bạc Dạ Bạch.
"Khục khặc…"
Liền thấy Bạc Dạ Bạch buông cô gái kia ra, lấy tay bịt miệng chống đỡ cơn ho khan mấy lần.
Từ đầu đến cuối với chuyện Trì Vi rơi vào đường cùng sắc mặt của hắn vẫn không hề biến đổi.
Bất chợt, với khuôn mặt hững hờ nhưng khí chất cao quý đó anh ra chậm rãi bước xuống cầu thang, từ tầng mười xuống tầng chín.
Đi xuống thêm chút nữa thì phải đi thang máy.
Trái tim của cô gái mang sườn xám kia đập chậm lại, dù cho việc Bạc Dạ Bạch đối với Trì Vi là thấy chết mà không cứu có chút tàn nhẫn đi chăng nữa.
Thế nhưng cô ta vẫn rất vui mừng, giống như chứng minh được rằng không phải anh ta lưu luyến sắc đẹp của Trì Vi.