Nghĩ đến khả năng này, Trì Vi lại càng thêm tức giận, trong lòng cô cực kì khó chịu!
Thật ra ngay từ khi bắt đầu cô có ý lợi dụng thế nhưng cuối cùng cũng đã dừng lại và thay đổi kế hoạch trả thù… Còn nữa, cô không hề lợi dụng không công, cái gì có lợi cô cũng đã dành cho Bạc Dạ Bạch, không chỉ vậy còn bị anh ta đoạt lấy thứ quý giá nhất cuộc đời.
Vì vậy với so sánh đó, vốn dĩ là Bạc Dạ Bạch lợi dụng bản thân cô, hai chuyện này hoàn toàn khác nhau!
"Đại tiểu thư, điều này có quan trọng không."
Bạc Dạ Bạch vừa hững hờ hỏi vừa không ngừng lấy tay che miệng ho khan, chắc có lẽ là vì bị cảm, cả thân thể bệnh tật như càng hiện ra rõ hơn.
Nghe xong nhất thời Trì Vi thấy nghẹt thở, cô không thể nào đáp lại anh ấy.
Có quan trọng không. Hay là, không hề quan trọng.
Việc đã đi đến nước này, gọi là lợi dụng cũng được, không lợi dụng cũng được, không nhất thiết phải rạch ròi… Bởi nó cũng chẳng có nghĩa lý gì!