Trong hành lang Trì An vẫn yên lặng đứng ở nơi đó, thất thần ngóng nhìn cảnh tượng trước mắt.
Cô gái tùy ý đẩy người đàn ông vào sát rồi ngửa đầu chủ động hôn.
Trong nháy mắt, nhận thức của Trì An đã bị phá vỡ.
Cơ bản , Trì An nghĩ, chuyện Trì Vi bao dưỡng đàn ông chỉ là mặt ngoài… Vậy mà bây giờ tận mắt nhìn thấy, không thể nói rằng việc này ngoài ý muốn của Trì Vi.
Như vậy, chẳng phải xem như là cô ấy đã từ bỏ Hoắc Đình Thâm sao.
Lại nhìn Bạc Dạ Bạch mang mặt nạ, cô liền chớp mắt, hoài nghi anh ta chính là đại ca ca.
Tiếp đó Bạc Dạ Bạch vòng tay ôm eo cô, bắt đầu đáp lại cái hôn ấy.
Trì An nở một nụ cười tự giễu, cuối cùng cũng phải phủ nhận suy đoán này.
Nếu tiếp tục ở lại chỗ này thì cũng chỉ là dư thừa, hơn nữa cô cũng không có hứng thú dò xét đời sống tình cảm của Trì Vi.
Bởi vậy, hầu như không chút dừng lại, Trì An chậm rãi lướt ngang qua hai người.