Hành lang bệnh viện vừa dài vừa sâu, ánh đèn sáng loáng khá chói mắt.
Khi đó, có không ít người qua lại, tình cờ che đi sự hiện diện của cô gái ấy.
Hạ Phiên Phiên nhìn chiếc khăn tay mà người đàn ông trước mặt đưa cho cô, một vệt nước lăn xuống.
Cô biết, cô gái kia là bạn gái của Bạc Dạ Bạch.
Về lý thuyết, trước mặt cô ấy, nên tránh những hành động dễ gây hiểu lầm…cũng nên nhắc nhở Bạc Dạ Bạch một chút, bạn gái của hắn ta đang đứng phía sau, có lẽ là có chuyện gì muốn nói.
Chiếc khăn tay đầy ám muội này, cả về tình và về lý, cô đều không nên nhận.
Trong lúc Hạ Phiên Phiên còn mông lung suy nghĩ, thì như thể bị quỷ thần xui khiến, cô lại giơ tay ra nhận chiếc khăn tay kia: "Cảm ơn…"
Bàn tay của Bạc Dạ Bạch, thon dài như ngọc, trên mu bàn tay còn hiện lên những mạch máu màu xanh, hệt như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ vậy.