Bạc Dạ Bạch thoáng nhìn Bạch Tư Ẩn, mãi sau này mới ý thức được hành vi không mấy phù hợp: "Tuy rằng tôi chẳng ưa gì anh nhưng ai bảo anh là người yêu của Trì Vi! Tỷ lệ thành công lớn như vậy anh không còn lo lắng, cũng không cần nóng lòng, sau này khi phẫu thuật xong để con bé chấp nhận anh một lần nữa cũng không muộn."
Nghe những lời này xong Bạc Dạ Bạch chớp hai hàng mi, đôi môi mấp máy nhưng không nghe được mấy tiếng thở dài: "Nhưng cũng có chuyện cần phải lo lắng."
Bạch Tư Ẩn nhíu mày, không làm chủ được suy nghĩ của mình, anh ta tự hỏi sau khi tiến hành phẫu thuật thành công thì còn vấn đề gì để lo lắng đây.
Lẽ nào là phát sinh vấn đề ảnh hưởng đến sự sống còn của anh ta, đến thời điểm đó cũng không thể nào tiến hành làm phẫu thuật lại lần thứ hai!
Nghĩ vậy xong, coi như cũng được lý giải và có chút đồng tình với Bạc Dạ Bạch.
Sau đó Bạc Dạ Bạch chưa nói thêm điều gì, chỉ nhấc lưng ra khỏi vách tường: