Bỗng dưng Hoắc Đình Thâm nói vậy, rõ ràng rất kiên trì .
" Oành . . "
Có lẽ vì cơ thể không khỏe, Trì Vi không đủ sức , tiện tay đặt chén trà xuống .
Ai ngờ, không cẩn thận làm rơi chén trà xuống đất, vỡ thành từng mảnh, nước văng tung tóe .
Cô nghiêng đầu đón nhận ánh mắt của Hoắc Đình Thâm, ý cười biến mất : " Tôi biết anh lo lắng cho lợi ích của Hoắc gia, không thể chủ động từ hôn . Nếu chính anh mở miệng, Hoắc bá mẫu sẽ rất thất vọng . Tôi cũng biết anh cảm thấy chuyện liên quan đến đứa bé tôi không thể chấp nhận được, việc kết hôn cũng bị trì hoãn … Anh nhìn đi, Hoắc Đình Thâm, tất cả mọi chuyện tôi đều biết ."
Dừng lại một chút, Trì Vi nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời có chút mờ mịt : " Chỉ là, anh không biết, đối với tôi mà nói … Sự tồn tại của anh, rất quan trọng ! Đình Thâm, tôi lại bị coi thường như vậy, cuối cùng … Là ai ép ai đây ."
Nghe từng câu của Trì Vi, Hoắc Đình Thâm không nói thêm được gì .