Nghe Trì Viễn nói xong Trì Vi tức đến nghẹn cả cổ, tay run nhất thời vì giận dữ .
" Đương nhiên, tôi và mẹ tôi không giống nhau, bà ấy hôn mê dài mà chết, còn để người ta cướp đi vị trí phu nhân của mình . Nhưng tôi, mãi mãi sẽ là Hoắc phu nhân … Đình Thâm, anh nói có đúng không ?
Trì Vi nhấn mạnh âm cuối , quay về phía Hoắc Đình Thâm cười nhạt một cách nhẹ nhàng .
Cuối cùng chắc vì chột dạ và không nhẫn nhịn được nữa, lạnh lùng nói câu tiếp theo : " Ngươi không ngại mất mặt cũng không thấy mất mặt ... Nhưng đến lúc nào đó, đừng quay về cái Trì Gia này mà khóc lóc ! "
Bà Hoắc nhìn Trì Viễn, cảm thấy có chút quá đáng , bước lên hòa giải một cái .
Vì vậy bà ra hiệu với con trai mình : " Đình Thâm, chuyện này dù sao cũng là con sai, con cùng Vi Vi cố gắng nói chuyện . Sau đó cứ tiếp tục kết hôn, đừng để lại bất kỳ nút thắt nào ..."