Nghĩ như vậy, Bạc sĩ Mạc rời đi trong im lặng rời đi.
Trong nháy mắt cánh cửa được mở ra, ánh đèn nơi hành lang le lói trút vào phòng bệnh.
Theo bản năng Bác sĩ Mạc bước ra trước rồi đóng cửa lại.
Dưới những tia sáng yếu ớt kia, là hình ảnh ông chủ bảo vệ cô gái đập vào mắt.
Chính là Bạc Dạ Bạch, nhân vật huyền thoại của Giang Tứ Gia, là trăng trên trời…Bây giờ, vầng trăng ấy không chiếu xuống trần gian nữa, mà rọi sáng một cách hiu quạnh về phía cô.
Lần này, sự thật đã bị vạch trần, Vi Vi đã từng bị thương, rơi nước mắt, đổ máu, không nơi nương tựa!
Chỉ vì, hắn vì cô mà nổi giận.
Một khi đế vương giận dữ, ngàn dặm cúi đầu.
Căn bản, số mệnh Trì Vi đã được soi sáng từ xưa, thân phận Trì Gia, một đường thẳng tắp, từ đây thịnh suy bất bại.
Vậy mà cuối cùng lại tự hủy hoại bản thân.
Nợ cô, rồi cũng phải trả, chỉ là, trả gấp mấy lần như vậy!
***